Chương 1 - Ơ! Không Tệ Lắm?
Chương 2 - Nhặt Được Một Con Mèo
Chương 3 - Lão Nương Muốn Gả Đi Ra Ngoài A!!
Chương 4 - Cô Nàng Lõa Thân
Chương 5 - Mỹ Nam Phải Làm Chuyện Xấu……
Chương 6 - Đúng Là Xử Nữ!! ( H)
Chương 7 - Tối Hôm Qua Đã Xảy Ra Việc Gì?
Chương 8 - Tên Tôi Là Lam Dạ Ảnh,Cô Có Thể Gọi Tôi Là Ảnh……
Chương 9 - Tổng Giám Đốc Lam Dạ Hiên
Chương 10 - Bi Kịch Đời Người
Chương 11 - Tôi Tuyệt Đối Không Thấy Mệt
Chương 12 - Không Ngại Nói Cho Cô Biết “Tôi Và Cô Đều Là Thân Tính Của Tổng Giám Đốc”
Chương 13 - Mẹ Kiếp, Thật Sự Là Oan Gia Ngõ Hẹp!!
Chương 14 - Phát Hiện Gian Tình
Chương 15 - Thành Thật Khai Báo, Tự Nhiên Tôi Sẽ Bỏ Qua Cô
Chương 16 - Cũ Không Đi Mới Làm Sa0 Đến
Chương 17 - Tổng Giám Đốc Mới Nhậm Chức
Chương 18 - Yêu Tinh Sinh Con
Chương 19 - Tiết Mục Hai Nam Tranh Giành Một Nữ
Chương 20 - Ngụy Trang Tiểu Cừu,Cũng Có Tâm Quyết Đó Nha!
Chương 21 - Thất Nghiệp,Đợi Gã,Cô Là Người Lỗ Vốn
Chương 22 - Bạn Vậy Mà….Dụ Dỗ Cấp Trên,Còn Gào Khóc Nữa Sao?
Chương 23 - Anh…Anh Muốn Làm Gì?
Chương 24 - Xe Chấn,Dã Chiến Đều Giống Nhau A !
Chương 25 - Làm Tình Nhân Của Tôi
Chương 26 - Ông Nội Ngươi A !!!
Chương 27 - Tôi Không Chê Cô
Chương 28 - Cắn Rách Da,Căm Giận Phát Tiết
Chương 29 - Bờ Biển Xe Chấn A A….
Chương 30 - Nóng Quá !
Chương 31 - Da Dày Đến Không Thể Đo Được !!!
Chương 32 - Hai Mươi Sáu Năm Thì Có Sao Đâu?
Chương 33 - Mẹ Ơi,Mẹ Lo Lắng Con Không Thể Gả Ra Ngoài Sao?
Chương 34 - Không Thu Chi Phí Nha !
Chương 35 - Vẻ Mặt Lo Lắng
Chương 36 - Mẹ Cô Cằm Cái Nồi Gõ Chết Cô A….
Chương 37 - Mẹ Đi Phế Hắn!
Chương 38 - Mèo Con Của Cô…..Chết Đói Sao?
Chương 39 - Ngày Mai Đi Xem Mắt
Chương 40 - Sắc Miêu Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giường.
Chương 41 - Trêu Chọc Nguyễn Miên Miên
Chương 42 - Ngày Mai Phải Ăn Sạch Cô
Chương 43 - Đi Mua Vài Bộ Quần Áo
Chương 44 - Không Bằng Trực Tiếp Cởi Hết
Chương 45 - Bây Giờ Còn Tới Kịp Sao?
Chương 46 - Dụ Một Tiểu Bạn Trai
Chương 47 - Lam Phó Tổng Hôm Nay Không Có Đi Làm Nha !!
Chương 48 - Ngửi Mùi Lợi Hại Là Giác Quan Thứ Sáu Của Đàn Ông
Chương 49 - Mặt Nhanh Chóng Biến Sắc
Chương 50 - Cô Không Già,Tuyệt Đối Không Già,Còn Rất Tốt Nha!
Chương 51 - Bị Cường Hôn
Chương 52 - Nhảy Vào Sông Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch
Chương 53 - Chúng Cháu Ngày Mai Kết Hôn…
Chương 54 - Ngày Mai Liền Kết Hôn,Em Có Dám Không?
Chương 55 - Lam Dạ Ảnh Tức Giận
Chương 56 - Trả Đũa
Chương 57 - Chính Là Cô Thiếu Tôi
Chương 58 - Phiền Cô Chú Ý Hình Tượng Của Mình Một Chút
Chương 59 - Tôi Muốn Đi Làm Công
Chương 60 - Đi Thì Đi,Cần Gì Hung Dữ Như Vậy ?
Chương 61 - Sẽ Không Hạ Độc Sao?
Chương 62 - Cô Chỉ Có Thể Là Tình Nhân Của Tôi
Chương 63 - Không Khống Chế Được Người Bên Cạnh
Chương 64 - Không Giống Với Người Khác
Chương 65 - Đây Là Chuyện Tình Nhân Nên Làm
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Nhất Định Sẽ Không Bỏ Qua Cho Cô
Chương 68 - Cách Xa Cô Ta Một Chút
Chương 69 - Mặt Được Đắp Mì Ý
Chương 70 - Thỏ Con Nóng Nảy Muốn Cắn Người
Chương 71 - Hắn Ngủ Với Cô Sao?
Chương 72 - Nóng Đến Người Ta Phát Điên
Chương 73 - Chẳng Qua Chỉ Là Tương Kế Tựu Kế Mà Thôi
Chương 74 - Không Thể Tự Thoát Ra Được
Chương 75 - Tại Sao Còn Trở Về Nhà Ăn Cơm?
Chương 76 - Vậy Con Cũng Đã Chuẩn Bị Tinh Thần Bắt Cá Hai Tay
Chương 77 - Quyết Định Từ Chức Rồi
Chương 78 - Hắn Đến Vì Muốn Báo Thù Sao?!
Chương 79 - Rõ Ràng Là Uy Hiếp Nha !!!
Chương 80 - Cô Sợ Cái Gì?
Chương 81 - Bã Đậu
Chương 82 - Có Phải Chỉ Là Vì Múôn Trả Thù Mà Thôi
Chương 83 - Anh Em Giằng Co
Chương 84 - Vẻ Mặt Như Ánh Sáng Mặt Trời Của Lam Dạ Hiên
Chương 85 - Ngày Mai Muốn Đi Công Tác
Chương 86 - An Tiểu Mễ Và Lam Tư Thần
Chương 87 - Anh Em Hoạn Nạn
Chương 88 - Không Phải Hắn…Là Một Người Khác Nha !
Chương 89 - Ai Ở Bên Ngoài Tranh Cãi Ầm Ĩ?
Chương 90 - Hai Cô Đang Yêu Nhau Sao?
Chương 91 - Cô Coi Tôi Là Hàng Hóa Sao?
Chương 92 - Cô Thật Sự Đồng Tính Sao?
Chương 93 - Buông Ra,Đồ Khốn Kiếp !!!
Chương 94 - Hiểu Lầm
Chương 95 - Dấm Chua Mười Phần
Chương 96 - Người Đàn Ông Dễ Chịu
Chương 97 - Ăn Xong Liền Trở Mặt
Chương 98 - Tim Của An Tiểu Mễ Đã Chết
Chương 99 - Ác Ma Gọi Điện Tới
Chương 100 - Không Cần Giảm Giá Trị Con Người
Chương 101 - Sự Tình Phát Triển Theo Phương Hướng Không Thể Khống Chế
Chương 102 - Uống Rượu Sao?!
Chương 103 - Trừng Phạt
Chương 104 - Anh Quản Tôi Nhiều Quá
Chương 105 - Còn Không Muốn Kết Hôn ?
Chương 106 - Tôi Sẽ Nghĩ Lại
Chương 107 - Đi Công Tác
Chương 108 - Oan Gia Là Không Thể Buông Tha
Chương 109 - Trả Thù Tâm
Chương 110 - Dĩ Nhiên Là Chung Một Phòng Với Lam Dạ Hiên
Chương 111 - Lam Dạ Ảnh Rơi Từ Trên Trời Xuống
Chương 112 - Ba Người Lúng Túng Ở Chung Một Chỗ
Chương 113 - Tôi Không Phải Mèo Mà Là Hồ Vương Tử
Chương 114 - Nhiều Năm Như Vậy…
Chương 115 - Đồng Ý Nghe Chuyện Xưa Sao
Chương 116 - Hồ Vương Tử Chủ Động
Chương 117 - Cùng Hồ Cộng Miên
Chương 118 - Chúng Ta Cùng Nhau Tra Tấn Cuộc Sống Đi
Chương 119 - Thiên Kiếp
Chương 120 - Ghen Tuông Thù Địch, Nguy Cơ Tứ Phía
Chương 121 - Hạ Độc
Chương 122 - Senju Tsunade Mang Thai
Chương 123 - Mẹ Nguyễn Tức Giận
Chương 124 - Là Con Gái Phải Phân Rõ Phải Trái
Chương 125 - Đương Nhiên Là Thật Lòng
Chương 126 - Không Cần Tìm Việc
Chương 127 - Hôn Lễ Khúc Quân Hành
Chương 128 - Đại Kết Cục
Chương 1 - Ơ! Không Tệ Lắm?
Chương 2 - Nhặt Được Một Con Mèo
Chương 3 - Lão Nương Muốn Gả Đi Ra Ngoài A!!
Chương 4 - Cô Nàng Lõa Thân
Chương 5 - Mỹ Nam Phải Làm Chuyện Xấu……
Chương 6 - Đúng Là Xử Nữ!! ( H)
Chương 7 - Tối Hôm Qua Đã Xảy Ra Việc Gì?
Chương 8 - Tên Tôi Là Lam Dạ Ảnh,Cô Có Thể Gọi Tôi Là Ảnh……
Chương 9 - Tổng Giám Đốc Lam Dạ Hiên
Chương 10 - Bi Kịch Đời Người
Chương 11 - Tôi Tuyệt Đối Không Thấy Mệt
Chương 12 - Không Ngại Nói Cho Cô Biết “Tôi Và Cô Đều Là Thân Tính Của Tổng Giám Đốc”
Chương 13 - Mẹ Kiếp, Thật Sự Là Oan Gia Ngõ Hẹp!!
Chương 14 - Phát Hiện Gian Tình
Chương 15 - Thành Thật Khai Báo, Tự Nhiên Tôi Sẽ Bỏ Qua Cô
Chương 16 - Cũ Không Đi Mới Làm Sa0 Đến
Chương 17 - Tổng Giám Đốc Mới Nhậm Chức
Chương 18 - Yêu Tinh Sinh Con
Chương 19 - Tiết Mục Hai Nam Tranh Giành Một Nữ
Chương 20 - Ngụy Trang Tiểu Cừu,Cũng Có Tâm Quyết Đó Nha!
Chương 21 - Thất Nghiệp,Đợi Gã,Cô Là Người Lỗ Vốn
Chương 22 - Bạn Vậy Mà….Dụ Dỗ Cấp Trên,Còn Gào Khóc Nữa Sao?
Chương 23 - Anh…Anh Muốn Làm Gì?
Chương 24 - Xe Chấn,Dã Chiến Đều Giống Nhau A !
Chương 25 - Làm Tình Nhân Của Tôi
Chương 26 - Ông Nội Ngươi A !!!
Chương 27 - Tôi Không Chê Cô
Chương 28 - Cắn Rách Da,Căm Giận Phát Tiết
Chương 29 - Bờ Biển Xe Chấn A A….
Chương 30 - Nóng Quá !
Chương 31 - Da Dày Đến Không Thể Đo Được !!!
Chương 32 - Hai Mươi Sáu Năm Thì Có Sao Đâu?
Chương 33 - Mẹ Ơi,Mẹ Lo Lắng Con Không Thể Gả Ra Ngoài Sao?
Chương 34 - Không Thu Chi Phí Nha !
Chương 35 - Vẻ Mặt Lo Lắng
Chương 36 - Mẹ Cô Cằm Cái Nồi Gõ Chết Cô A….
Chương 37 - Mẹ Đi Phế Hắn!
Chương 38 - Mèo Con Của Cô…..Chết Đói Sao?
Chương 39 - Ngày Mai Đi Xem Mắt
Chương 40 - Sắc Miêu Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giường.
Chương 41 - Trêu Chọc Nguyễn Miên Miên
Chương 42 - Ngày Mai Phải Ăn Sạch Cô
Chương 43 - Đi Mua Vài Bộ Quần Áo
Chương 44 - Không Bằng Trực Tiếp Cởi Hết
Chương 45 - Bây Giờ Còn Tới Kịp Sao?
Chương 46 - Dụ Một Tiểu Bạn Trai
Chương 47 - Lam Phó Tổng Hôm Nay Không Có Đi Làm Nha !!
Chương 48 - Ngửi Mùi Lợi Hại Là Giác Quan Thứ Sáu Của Đàn Ông
Chương 49 - Mặt Nhanh Chóng Biến Sắc
Chương 50 - Cô Không Già,Tuyệt Đối Không Già,Còn Rất Tốt Nha!
Chương 51 - Bị Cường Hôn
Chương 52 - Nhảy Vào Sông Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch
Chương 53 - Chúng Cháu Ngày Mai Kết Hôn…
Chương 54 - Ngày Mai Liền Kết Hôn,Em Có Dám Không?
Chương 55 - Lam Dạ Ảnh Tức Giận
Chương 56 - Trả Đũa
Chương 57 - Chính Là Cô Thiếu Tôi
Chương 58 - Phiền Cô Chú Ý Hình Tượng Của Mình Một Chút
Chương 59 - Tôi Muốn Đi Làm Công
Chương 60 - Đi Thì Đi,Cần Gì Hung Dữ Như Vậy ?
Chương 61 - Sẽ Không Hạ Độc Sao?
Chương 62 - Cô Chỉ Có Thể Là Tình Nhân Của Tôi
Chương 63 - Không Khống Chế Được Người Bên Cạnh
Chương 64 - Không Giống Với Người Khác
Chương 65 - Đây Là Chuyện Tình Nhân Nên Làm
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Nhất Định Sẽ Không Bỏ Qua Cho Cô
Chương 68 - Cách Xa Cô Ta Một Chút
Chương 69 - Mặt Được Đắp Mì Ý
Chương 70 - Thỏ Con Nóng Nảy Muốn Cắn Người
Chương 71 - Hắn Ngủ Với Cô Sao?
Chương 72 - Nóng Đến Người Ta Phát Điên
Chương 73 - Chẳng Qua Chỉ Là Tương Kế Tựu Kế Mà Thôi
Chương 74 - Không Thể Tự Thoát Ra Được
Chương 75 - Tại Sao Còn Trở Về Nhà Ăn Cơm?
Chương 76 - Vậy Con Cũng Đã Chuẩn Bị Tinh Thần Bắt Cá Hai Tay
Chương 77 - Quyết Định Từ Chức Rồi
Chương 78 - Hắn Đến Vì Muốn Báo Thù Sao?!
Chương 79 - Rõ Ràng Là Uy Hiếp Nha !!!
Chương 80 - Cô Sợ Cái Gì?
Chương 81 - Bã Đậu
Chương 82 - Có Phải Chỉ Là Vì Múôn Trả Thù Mà Thôi
Chương 83 - Anh Em Giằng Co
Chương 84 - Vẻ Mặt Như Ánh Sáng Mặt Trời Của Lam Dạ Hiên
Chương 85 - Ngày Mai Muốn Đi Công Tác
Chương 86 - An Tiểu Mễ Và Lam Tư Thần
Chương 87 - Anh Em Hoạn Nạn
Chương 88 - Không Phải Hắn…Là Một Người Khác Nha !
Chương 89 - Ai Ở Bên Ngoài Tranh Cãi Ầm Ĩ?
Chương 90 - Hai Cô Đang Yêu Nhau Sao?
Chương 91 - Cô Coi Tôi Là Hàng Hóa Sao?
Chương 92 - Cô Thật Sự Đồng Tính Sao?
Chương 93 - Buông Ra,Đồ Khốn Kiếp !!!
Chương 94 - Hiểu Lầm
Chương 95 - Dấm Chua Mười Phần
Chương 96 - Người Đàn Ông Dễ Chịu
Chương 97 - Ăn Xong Liền Trở Mặt
Chương 98 - Tim Của An Tiểu Mễ Đã Chết
Chương 99 - Ác Ma Gọi Điện Tới
Chương 100 - Không Cần Giảm Giá Trị Con Người
Chương 101 - Sự Tình Phát Triển Theo Phương Hướng Không Thể Khống Chế
Chương 102 - Uống Rượu Sao?!
Chương 103 - Trừng Phạt
Chương 104 - Anh Quản Tôi Nhiều Quá
Chương 105 - Còn Không Muốn Kết Hôn ?
Chương 106 - Tôi Sẽ Nghĩ Lại
Chương 107 - Đi Công Tác
Chương 108 - Oan Gia Là Không Thể Buông Tha
Chương 109 - Trả Thù Tâm
Chương 110 - Dĩ Nhiên Là Chung Một Phòng Với Lam Dạ Hiên
Chương 111 - Lam Dạ Ảnh Rơi Từ Trên Trời Xuống
Chương 112 - Ba Người Lúng Túng Ở Chung Một Chỗ
Chương 113 - Tôi Không Phải Mèo Mà Là Hồ Vương Tử
Chương 114 - Nhiều Năm Như Vậy…
Chương 115 - Đồng Ý Nghe Chuyện Xưa Sao
Chương 116 - Hồ Vương Tử Chủ Động
Chương 117 - Cùng Hồ Cộng Miên
Chương 118 - Chúng Ta Cùng Nhau Tra Tấn Cuộc Sống Đi
Chương 119 - Thiên Kiếp
Chương 120 - Ghen Tuông Thù Địch, Nguy Cơ Tứ Phía
Chương 121 - Hạ Độc
Chương 122 - Senju Tsunade Mang Thai
Chương 123 - Mẹ Nguyễn Tức Giận
Chương 124 - Là Con Gái Phải Phân Rõ Phải Trái
Chương 125 - Đương Nhiên Là Thật Lòng
Chương 126 - Không Cần Tìm Việc
Chương 127 - Hôn Lễ Khúc Quân Hành
Chương 128 - Đại Kết Cục
“Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên nổi giận,
“Anh rốt cuộc có ý gì hả? Vì sao lại hại tôi? Tôi lại không có thiếu gì anh……”
Nguyễn Miên Miên tức đến múôn điên rồi,
tên đàng ông chết bầm này, cô chỉ là một trợ lý nho nhỏ còn bắt cô bồi thường là sao ?Cô rõ ràng không có gây sự gì với hắn hết….
Lam Dạ Ảnh cũng lộ vẻ mặt tức giận hét,
hắn đột nhiên siết chặt hai cánh tay của cô nói:“ Chính là cô thiếu của tôi,
thiếu của rôi……”
Hổn hển……
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Cô có chút tủi thân,
cô làm sao thiếu hắn được ,
cô rõ ràng là bị hắn chiếm tiện nghi……
Nhìn của viền mắt của cô có chút ửng đỏ,
lòng Lam Dạ Ảnh mềm nhũn,
tay thả lỏng một chút nhưng mà giọng nói vẫn không thay đổi:“Mặc kệ thế nào?Sau này không cho phép đi muộn,
cô về sau là trợ lý của tôi……”
Nguyễn Miên Miên chau miệng,
trong lòng cực khó chịu,
cô vốn xuất thân là nghiệp vụ lại bị Lam Dạ Hiên cố tình kéo qua làm trợ lý của hắn ,
hiện tại, lại bị một ác ma tổng giám đốc kéo qua đi làm trợ lý……
Cô chu môi nói:“Tôi không thích làm trợ lý, tôi thích làm nghiệp vụ,
rõ ràng là thành tích cô tốt lắm còn muốn thăng chức quản lí ,
lại bị kéo qua đi làm trợ lý,
đem tôi điều đến bộ phận nghiệp vụ……”
Lam Dạ Ảnh khóe miệng co rút, khinh thường nói:“Cô không được quyền lựa chọn,
cô cho là đang chọn món ăn sao?!
”
Nguyễn Miên Miên nổi giận trừng mắt to theo dõi hắn, giận giữ nói:“Anh và Lam Dạ Hiên đều là biến thái,
cả hai đều là anh en biến thái!
!
”
Ánh mắt Lam Dạ Ảnh lập tức hiện màu đỏ đậm , tức giận tràn đầy ……
Nguyễn Miên Miên hoảng sợ, không biết tại sao lui về phía sau từng bước…… Con ngươi có chút kinh hoảng,
cô không phải ngốc nha, nhớ tới tình huống ngày hôm qua,
xem ra anh em này giống như đối địch với nhau……...
Cô hiện tại nói như vậy,
có tính là đâm trúng chổ đau của hắn không?!
Xong rồi, xong rồi……
“Sau này…… Không cho phép ở trước mặt tôi nói đến hắn……” Ánh mắt Lam Dạ Ảnh tràn đầy phẫn nộ,
“Cô lại càng không được tới gần hắn,
biết chưa?!
”
“Ừ…… ừ……” Nguyễn Miên Miên nhìn ánh mắt đỏ đậm của hắn làm sao có thể dám nói không.
Cô đau khổ nhưng không có nước mắt,
vội vã muốn tránh hắn……
Lam Dạ Ảnh thấy cô có vẻ sợ hãi mình, sắc mặt hơi bình phục, dịu dàng hỏi cô,
“Đi ăn cơm trưa với tôi……”
“A?!
” Nguyễn Miên Miên nuốt nuốt nước miếng,
“Nhưng mà,
tôi ăn rồi ……”
Lam Dạ Ảnh nhíu mày, không cần thanh minh đem cô nhét vào trong xe, bá đạo nói:“Ăn xong không thể cùng tôi đi ăn nữa sao?!
”