Thanh Không Vạn Lý

Thanh Không Vạn Lý

Cập nhật: 11/04/2024
Tác giả: Tinh Dã Anh
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 981
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Lịch sử
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
     
     

Trải qua một sự kiện tranh sủng hậu cung phiên bản mini, từ ô mai trên người Tiểu Loli, cho đến Hoàn Nhan phu nhân khinh bỉ, Hạ Xuân Diệu làm vật hi sinh cho chiến tranh đã đạt được một cái nhận thức sâu sắc, đó chính là, nếu như nàng có ý đồ phát triển nghề nghiệp vinh quang như tiểu lão bà này, tối thiểu nhất còn phải tu luyện thêm chừng trăm năm, không chỉ phải chuẩn bị sẵn sàng sinh lý, còn phải chuẩn bị khảo nghiệm tố chất tâm lý bất cứ lúc nào. . . Tổng kết xong, cái nghề nghiệp quang vinh này, khi đi ngủ thì sùng bái một chút là được rồi, tự mình đi làm thì thôi đi. . .

Tổng kết của nàng mang tính cách mạng cùng ý thức giải phóng phụ nữ của người phụ nữ hiện đại vĩ đại này, loạn kiêu ngạo một chút, cũng thuận tiện đem người uy hiếp trong đêm mưa kia ném ra sau đầu, tự an ủi mình, thế giới vốn là tàn khốc như vậy, nhất là xã hội phong kiến mà giai cấp địa chủ đương lãnh đạo, đạt được cái gì liền phải mất đi cái gì, nàng đã đạt được danh hiệu tiên phong trong tư tưởng giải phóng phụ nữ, thứ bị mất đi nha. . . Cũng chỉ là một chuỗi kẹo đường trong trí nhớ, Hồng Mai đêm tuyết, còn có triều phục mang theo nhiệt độ cơ thể mà thôi. . . Ha ha, đều không phải là thứ gì đáng giá, không đau lòng, không đau lòng a!

Đang lúc nàng đang bận rộn vì tư tưởng giải phóng phụ nữ đấu tranh thể xác và tinh thần, khảo nghiệm của giai cấp địa chủ lại làm cho nàng đáp ứng không xuể, từ sau đêm mưa kia trở về, nàng mỗi lần muốn vào thư phòng, liền bị thái quản gia đứng ở ngoài cửa chờ nàng bị một chân đá bay đến trong góc tường đi vẽ vòng tròn, nhìn bộ dạng nghiễm nhiên là người đại diện của ông ấy, đại khái đã xem nàng thành một tay chó săn đi nhìn trộm đời sống tình dục tư ẩn của Thiên Hoàng siêu sao, có điều, không biết nên hay không nên nhắc nhở ông ấy một tiếng, cái gì sinh hoạt cá nhân riêng tự của vị Thiên Hoàng siêu sao bên trong kia sớm đã bị nàng nhìn triệt để, từ thư phòng dâm loạn sử lúc trước, đến tiểu dâu tây mê hoặc gần đây. . .

Nàng cứ như vậy bị phong sát ở ngoài cửa thư phòng, lại cũng chưa từng thấy qua mặt Cửu Gia, cũng chưa từng vào phòng của hắn, nếu như chỉ là bị lãnh nhạt thờ ơ thì thôi, biến thái nhất chính là, cũng không biết là lúc nào, ai đã giúp nàng dựng lên cái bàn gỗ nhỏ tại cửa thư phòng Cửu Gia, sổ sách đưa tới một chút cũng không có giảm bớt, ngược lại là đưa nhiều đến mức sắp chôn nàng xuống dưới mặt bàn rồi. . .

Đây quả thực là tra tấn cực kỳ tàn ác nhất trong lịch sử, tại không có cảnh tượng mỹ nam đối chiếu sổ sách có thể nhìn thấy, còn phải thỉnh thoảng đối mặt với thái quản gia mặt dày" Cô cũng có hôm nay", thỉnh thoảng nhìn xem Tiểu Loli mỉm cười ra vào, phát hiện tần suất Tiểu Loli xuất hiện quần áo không chỉnh tề càng ngày càng nghiêm trọng, xu thế này mà cứ tiếp tục, qua một thời gian nàng phải đi phối với cái nút bịt tai, hiệu quả cách âm của cổ đại thật sự kém vô cùng, nàng sợ nàng một chút cầm giữ không được, sẽ ở trên sổ sách dùng chữ chó bò viết tiểu thuyết màu vàng( khiêu dâm), hay vẫn là 25+ trở lên. . .

Thời gian trôi qua rất nhanh, quần áo trên người nàng càng mặc càng dày, trong miệng cũng dần dần a ra khí trắng, thế nhưng là hoàn cảnh làm việc khắc nghiệt tạm thời vẫn là không có đạt được cải thiện căn bản, nhiều lắm chỉ là thỉnh thoảng lúc nàng lười biếng ngủ chảy cả nước miếng, trên người sẽ nhiều thêm một áo choàng ngắn khoác ngoài không nên khoác ở trên người nàng của hắn, nàng mới đầu còn rất có lòng công đức xếp xong, bày ở cửa thư phòng, về sau cũng dần dần lười biếng, một tay từ trên lưng kéo xuống, lau xong nước bọt trên miệng, liền ném ở cổng, trả thù hành vi tàn khốc của giai cấp địa chủ ngược đãi nông dân lao động. . .

Nhoáng một cái đến cuối năm, người trong phòng kế toán lại bắt đầu vội vàng ứng phó với sổ sách rách nát cuối năm, năm nay bận rộn có chút quỷ dị, có lúc còn phải thắp một ngọn nến nhỏ khêu đèn đánh đêm, mà Cửu Gia khiêu chiến năng lực nhân vật nam chính của phim a phiến mấy tháng nay dường như đem tất cả sổ sách đều vứt cho hạ nhân làm, mình lại không biết chạy tới đâu làm chuyện thương thiên hại lí, câu dẫn phụ nữ.

Tết năm Khang Hi thứ bốn mươi bảy, nàng đều là ở nhà, nơi nào cũng không có đi, trêu đùa Đường Đường qua tết, mặc cho Xuân Đào tiếp tục phát huy hình thức giáo điều, thề sống thề chết muốn giải phóng nàng từ trên mặt trăng ra ngoài, gắng sức không để lại đường lui nói cho nàng biết, mặt trăng của nàng sinh ra mặt trăng nhỏ, nàng duỗi thắt lưng trả lời một câu, ăn sinh nhật trong tết rất tốt a, luôn có ngày nghỉ, phô trương thanh thế xong xuôi, đổi lấy một đôi mắt gấu trúc, chẳng qua mắt gấu trúc dù sao cũng tốt hơn so với mắt hạch đào*, nàng chỉ là không ngủ, so với vừa khóc vừa ngủ, nàng vẫn cảm thấy cái trước tương đối có khí tức nữ tính hiện đại hơn. . .

(mắt hạch đào: là do thường xuyên thức khuya, hoặc thiếu ngủ. Hay sưng mắt do khóc.

)

Tháng hai ngày nào đó, nàng vẫn là như thường lệ rời giường, như thường lệ đi làm, mùa đông năm nay vừa dài vừa lạnh, tuyết cũng còn tan chảy, mặc dù nàng là rất cảm kích lão thiên gia cho nàng một hoàn cảnh hợp với tình hình lại túc sát thê lương như thế dùng để ấp ủ cảm xúc a, nhưng mà nàng vẫn tương đối thích xuân về hoa nở, khắp nơi đến kì phát dục xuân hơn, chí ít về mặt sinh lý, nàng là hi vọng như thế. . .

Cửa vừa mở ra, nàng đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại đang muốn kéo then cài cửa lên, lại ngay lúc đầu ngón tay đụng phải một vật nóng bỏng, rụt rụt tay, thu tay lại, nhìn một chút vết tích có chút ửng đỏ trên đầu ngón tay, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời còn tối tăm mờ mịt, sau đó cẩn thận từng li từng tí lùi ra sau, dán lên vật thể kia, trên sống lưng luồn lên một trận ấm áp. . .

Nàng đem lò sưởi nhỏ treo trên chốt cửa tháo xuống, nâng trong tay, không biết có phải là đang năm đó hay không, sau khi hắn đem nàng đuổi ra khỏi thư phòng, nhét vào trong tay nàng một cái kia, nàng nhớ được không quá rõ ràng, chỉ là nhớ kỹ nhiệt độ này thật giống nhau, không hề giảm bớt chút nào, so với nhiệt độ này càng nhớ kỹ rõ ràng hơn là, mình bị nó làm hại cho rất thê thảm, nếu không phải cái bếp lò nát này, nàng mới sẽ không cảm động lung tung ngổn ngang, ngu ngốc đột xuất cùng hắn tiến vào cái hoàng cung rách nát kia. . .

". . . Lúc đó. . . Ta đã nói dối. . . Ta nói, bởi vì một cái lò sưởi mà muốn đem bản thân mình bán cho huynh. . . Là nói dối đó. . . Huynh biết rất rõ ràng mà, đó vốn là nói dối, dối trá rất nhiều, huynh đừng tin nữa, ta cũng làm như chưa từng nói qua. . .

"

Nàng vừa nói, vừa đem" nói dối" nhét vào trong lòng, sưởi ấm bụng nhỏ của nàng, ngay cả hai tay cũng tham luyến ở trên đó, không nỡ dời đi, quà sinh nhật năm nay nàng nhận được, vẫn là giống như năm ngoái, không có phẩm vị gì, chỉ là nện đến nàng choáng váng, những lời trước kia nàng nói, thật thật giả giả, lung tung ngổn ngang, bừa bãi lộn xộn, ngay cả chính nàng cũng không biết câu nào là nói thật, câu nào đang đánh rắm, hắn đã tin bao nhiêu? Chính nàng lại tin bao nhiêu? Mặc kệ là tin bao nhiêu, thời điểm nàng điên cuồng chạy trốn, đã trở thành hư vô, dụng ý của hắn khó dò, hắn đến câu dẫn cảm giác tội lỗi của nàng, hắn không muốn để nàng vung tay áo lên, còn thẳng tay tăng thêm đồ đạc trên người nàng, nào là con lừa, nào là lò sưởi, hắn không biết quá tải sẽ bị phạt tiền sao? Nàng liền nói ý thức pháp luật của cổ đại đều là quá kém mà!

". . . Ta làm gì đem chính ta phân tích giống như một kẻ khốn kiếp nói ngon nói ngọt lừa gạt phương tâm thiếu nam ngây thơ thuần tình, sau đó không chịu trách nhiệm nói, " mọi người chỉ là chơi đùa mà thôi, huynh đừng coi là thật". . . A Men. . .

" Nàng bị lò sưởi nhỏ ấm đến xương cốt mềm mại, lại chợt nhíu mày, thiếu nam ngây thơ thuần tình, phi phi! Nhi tử đều đã có rồi, hắn cùng thiếu nam ngây thơ thuần tình đã không còn quan hệ gì nữa, cảm giác tội lỗi của nàng cũng có thể thu lại được rồi, tiếp tục đốt cháy tình cảm rác rưởi! Không sai, chính là như vậy!

Nói là nói như thế, vừa thề thốt son sắt, chỉ thiên mắng địa, vừa túm lấy cái lò sưởi kia chặt chẽ, nàng chỉ là bởi vì hoàn cảnh công việc đặc thù cần thiết, cho nên, lợi dụng một chút tài nguyên sẵn có, tuyệt đối không có bất kỳ ý niệm gì vi phạm thanh quy. . . Xin mọi người cũng không nên nghĩ lệch đi, A Men. . .

Nhưng mà. . . Cái lò sưởi nhỏ này lại ảnh hưởng nghiêm trọng hiệu suất công việc của nàng, cho nên câu tục ngữ kia cái gì mà no bụng thì nghĩ dâm dục, có lẽ phi thường không thích hợp với người nào đó trong hình thức A Ca, lại nghiêm trọng thích hợp với nàng cái thang xuân diệu này, bụng ấm áp liền muốn đi ngủ, ánh mắt là gắng sức mở to, nhưng mấy canh giờ trôi qua, sổ sách vẫn là một tờ cũng không động tới, đến mức nước bọt tích lại sắp chảy xuống từ bên khóe miệng, kết quả là, không biết có phải là tình hình này làm cho Boss bên trong phát tính tình hay không, thái quản gia một chân đạp bay nàng ra ngoài, bàn giao một câu, mấy ngày nay Cửu Gia đều không muốn nhìn thấy nàng, muốn nàng có thể lăn càng xa càng tốt. . .

Nàng lập tức lau nước miếng, sau khi đứng lên nghiêm chỉnh, ôm lò sưởi nhỏ của nàng chạy đi, lại tại lúc lướt qua cánh cửa thư phòng hơi mở rộng, liếc mắt nhìn lướt qua thư phòng, tầm mắt lại đụng phải một đạo ánh mắt có chút đâṁ thẳng vào cột sống, nàng dùng sức chớp mắt một cái, đã thấy ánh mắt kia lập tức kéo ra, liền ngay cả bóng người đứng ở cạnh cửa kia cũng quỷ dị biến mất, còn bổ sung thêm một tiếng đóng cửa siêu vang. . .

Năm Khang Hi thứ bốn mươi bảy, ngay cả nàng cũng cảm thấy rất quỷ dị, cỗ kiệu Cửu Gia ra ra vào vào tấp nập, còn có một vài quan viên lạ mặt chưa từng thấy qua ra ra vào vào viện tử, bọn hạ nhân vội vàng đón gió bắt bóng*, nhìn mặt mà gửi lời, nàng lại tại thời khắc bị triệt để đuổi ra khỏi phạm vi thế lực của Cửu Gia, đẩy đến dưới danh mục của thái quản gia, biến thành một lá cờ nhỏ không có bất kỳ giá trị lợi dụng nào, chỉ có thể cầm sổ sách nhỏ khôi phục lại sinh hoạt của tiểu muội làm công thu tô tứ phía, không biết thái quản gia có phải là yêu thích không thôi nhân vật mẹ kế trong Cinderella hay không, vào ngày đầu tiên nàng bắt đầu làm việc liền nghiêng khóe miệng với nàng một cái, ném ra một câu:" Hừ, đừng tưởng rằng Cửu Gia sẽ còn che chở cho cô, thật tốt đem những tiền thuê nhà này cho thu, thu không được, thì cũng đừng về Cửu Gia Phủ nữa!

"

(đón gió bắt bóng:Cả gió và bóng đều không bắt được. nói điều không có cơ sở nào trên thực tế, nói điều phù phiếm, không phải sự thật)

Nàng mới đầu không hiểu là có ý gì, còn phách lối liếc mắt nhìn lại thái quản gia một cái, thu tô đơn giản như vậy, lại còn là chuyện vớt chất béo nữa chứ, đối với nàng người phụ nữ hiện đại có đầu óc thương mại này mà nói quả thực chính là case nhỏ, thế là, dắt lấy con lừa nhỏ của nàng, đeo cái túi chéo mà Xuân Đào đặc chế cho nàng, hất lên bím tóc của mình, đột nhiên cảm thấy mình cũng coi như đi trên tiền tuyến lưu hành ở Đại Thanh Triều, thần sắc nhàn nhã lắc lư du ngoạn trong thành Bắc Kinh, thế nhưng là khi nàng vừa mở sổ sách ra, lúc này mới phát hiện, nam nhân, nhất là lão nam nhân đố kị, thực sự là quá khủng bố. . .

Vậy mà lần này thật sự cho nàng đi thanh thuần lộ tuyến, khuê nữ, trong tim đã có chủ, trước mắt còn là nữ oa oa đang cùng người khác xây dựng tình yêu platonic đến “ Con đường sa đọa nhất” nổi danh thành Bắc Kinh đi thu tô! Quá cầm thú! Đây quả thực là một loại biến tướng của không thương hương tiếc ngọc! Vì sao trước kia nàng cũng không biết phạm vi kinh doanh của Cửu Gia lại rộng lớn như vậy, hóa ra cái gì nên làm, cái gì không nên làm, Hoàng A Ca này đều đã làm đủ cả! Huhu. . . hoàng đế Hoàng A Mã nhà hắn là làm giả a, con trai mình đều đã sắp thành Lão đại hắc đạo rồi, cái gì mà sòng bạc, cái gì cho vay nặng lãi, cái gì mà tiền trang ngầm, huhu. . . Còn câu dẫn nàng, thiếu nữ vô tri này rơi vào hắc đạo vạn ác a. . .

(Platonic Love là tình yêu trong sáng, thuần khiết, chỉ có sự kết nối về tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục hay đụng chạm xác thịt. Đó có thể đơn giản chỉ là cảm xúc vui sướng khi ta được trò chuyện với người ta ngưỡng mộ hoặc yêu thích.

)

Trong lòng run sợ đảo qua xong danh mục khoản nợ, lại phát hiện ra một vấn đề đáng để suy ngẫm, vì sao lại không có kỹ viện a? Với đức hạnh của Cửu Gia mà nói, kỹ viện hẳn là rất thích hợp với thân phận hoa lệ của hắn a. . . Ách. . . Nàng chỉ muốn nhân cơ hội này đi kỹ viện nghiên cứu một chút, hệ thống quản lý hợp pháp hóa giao dịch tình dục là cái gì mà thôi. . . Rất là nghiên cứu học thuật thuần khiết a. . .

Ách. . . Dù sao cũng đều đã tiến vào con đường sa đọa nhất, hoàn tất công việc xong, nàng liền đi nhìn trộm một chút, nếu như đụng phải cảnh tượng bất lợi cho sự trưởng thành lành mạnh về thể xác và tinh thần, nàng sẽ tự động làm mờ hình ảnh xuống, lúc trước khi xuyên đến Thanh Triều, nàng liền định ra hai đặc sản lớn nhất định phải nhìn trộm được ở cổ đại, là Hoàng đế và kỹ viện a! ! Hoàng đế, chỉ do nàng không có kiến thức gì, nhát gan, chỉ nghe thấy âm thanh, không có thấy được người, cho nên tối thiểu nhất dùng kỹ viện đến trấn an một chút tâm hồn non nớt còn bị tổn thương của nàng đi! Ách. . . Nàng không phải cố tình đem Hoàng đế liên hệ cùng với kỹ viện a. . .

Hạ quyết tâm, rụt đầu lại, bước đi nho nhỏ nơm nớp lo sợ, đi vào con đường sa đọa chỉ nghe được giữa những lời đồn đại của hạ nhân, nghe Xuân Đào nói, nữ nhân trên con đường này, không có một người nào là xử nữ, mà nàng cái thang xuân diệu này chính thức đánh vỡ ngôn luận của Xuân Đào, trở thành chủng loại trân quý duy nhất trên con đường này. . .

Nhưng là, sự nhiệt tình của nhân dân Thanh Triều đối với việc bảo vệ động vật quý hiếm hiển nhiên là không cao, nếu không vì sao mỗi chưởng quỹ nhìn thấy nàng, đều là vẻ mặt rách nát" ngươi, nha đầu xấu xí này là ai vậy", mặc cho nàng nói hết lời, đều chỉ coi nàng là người qua đường Giáp, thậm chí có mấy người đi thô bạo lộ tuyến, một chân đưa nàng đá ra khỏi cửa hàng, còn có mấy tên đi cầm thú lộ tuyến, còn gọi ra mấy tên chó săn lưu manh dựng râu trừng mắt với nàng, muốn nàng mau chóng đi, nếu không, không bảo đảm tính mạng của nàng còn an toàn, mà cực kỳ không thể để cho nàng tiếp nhận, chính là, bọn hắn hoàn toàn không nhìn ra nàng là một đại cô nương yểu điệu, hơn nữa còn là chủng loại trân quý trên con đường này, dùng loại ánh mắt hoàn toàn không có cướp sắc kia, chỉ là muốn đem nàng đạp bay ra ngoài trừng nàng! Dung mạo của nàng an toàn như thế sao? Hả? Tốt xấu gì nàng cũng coi như là đang rơi xuống con đường này mà, liền không thể lựa chọn phương thức đối đãi với khuê nữ bình thường mà đối đãi với nàng sao? Chẳng hạn như đùa giỡn a, chẳng hạn như giở trò lưu manh a, chẳng hạn như. . . A Men. . . Nàng sa đọa thật rồi, tại sao nàng cứ nhất định phải dùng loại đường tắt này để chứng minh mị lực của mình chứ. . .

Tóm lại, nàng lôi ra cái hầu bao một xu cũng không muốn đến, cảm tạ thái quản gia cho nàng một trận " giáo dục yêu thương" này, để cho nàng biết, ông ấy thái quản gia vẫn là trụ cột của Cửu Gia Phủ, người ta chỉ nhận ra ông ấy, không nhận nàng cái thang xuân diệu này. . .

Thở dài một hơi, kéo con lừa ngốc kia đi trên con đường sa đọa, nàng mới phát hiện ra, cái sa đọa này cũng là nhìn người, giống như nàng loại người này đi trên con đường sa đọa, không ai bắt chuyện, không ai đùa giỡn, không ai cướp bóc, bởi vậy, anh hùng cứu mỹ nhân, hiệp khách gặp chuyện bất bình, bất ngờ gặp gỡ là không có trông cậy vào được, còn không bằng kỳ vọng đi đường giẫm phải vỏ chuối đụng phải soái ca đâu, sắc lang a, loại người chuyên môn giúp người ta dắt tơ hồng, có tinh thần cống hiến kia, đến cùng là ở nơi nào a!

Nhìn xem hai bên đường phố hương phấn bay loạn, kỹ viện ca múa không ngừng, nghênh đón cỗ kiệu đi lại tứ phía, ân khách cùng nhóm Hoa nương trêu chọc, nàng vừa giẫm lên bùn mà không nhiễm bước chân, vừa liếc trộm, nhìn xem là có phải có người ở trước mặt mọi người làm động tác kịch liệt gì hay không, kết quả là, xem chừng nơi này cũng coi như địa diểm ăn chơi cao cấp, những người này đi đều là cao nhã lộ tuyến, có người còn ngâm hai câu thơ mà nàng nghe không hiểu, làm vài câu phong hoa tuyết nguyệt, khiến giai nhân cười một tiếng, làm cho nàng một trận mê mang, xem chừng tình cảnh bên trong còn không có hương diễm kích thích như trong thư phòng Cửu Gia, thế là coi như thôi. . .

Bất quá, tốt xấu gì cũng sa đọa một lần, nàng cũng không thể tay không mà về, đi dạo lung tung bốn phía, khi ánh mắt đụng phải một cửa hàng liền mở to hai mắt nhìn, phồng má, từ trong lỗ mũi thở ra một hơi, tay chộp vào khóe môi, cười mờ ám một tiếng, A ha ha ha, nàng đã nói hẳn là phải có a, đây chính là cửa hàng vật dụng tình thú trong truyền thuyết mà khi nàng ở hiện đại có chết cũng không dám tiến vào a, hắc hắc hắc hắc. . .

Nhìn trái nhìn phải một hồi, xác định không có người quen, đem con lừa nhỏ cột vào một cái chốt trên cây trước cổng, nhảy vào nơi mà nàng tha thiết mơ ước, với cái tên mỹ miều, mở mang hiểu biết a!

Mấy canh giờ sau, nàng đắc chí vừa lòng bò ra khỏi cửa hàng, mang theo một khuôn mặt cười dâm, thỏa mãn mang theo cái yếm hoa lệ trong suốt sa mỏng hệ bán đậu hũ trong tay, ừm, đem cái này đưa cho Xuân Đào xem như đáp lễ giúp nàng thêu túi xách, khẳng định để cho nàng ta, ách. . . Hoặc là nói nam nhân nàng ta cảm kích chết nàng, A ha ha ha!

Đem cái yếm cầm ở trong tay, nàng duỗi một tay ra đi dắt con lừa, đã thấy con lừa chết tiệt kia có vẻ như cũng vô cùng hứng thú với thương phẩm tình thú, hai con mắt chết tiệt trừng mắt nhìn chăm chú muội muội xinh đẹp bên trong cửa hàng, thật không biết Bát Gia là từ đâu chọn ra được một con lừa thật ham mê sắc đẹp như vậy, nàng nhiều lắm thì cũng là ăn đậu hũ không phân biệt nam nữ, nó ngược lại thì tốt rồi, ngay cả khái niệm chủng tộc cơ bản cũng không có, so với nàng còn sa đọa hơn!

Dùng sức giật giật dây cương:" Đi thôi, con lừa ngu ngốc! Ngươi có nhìn, người ta cũng sẽ không gả cho một con lừa đâu!

"

Con lừa lắc lắc đầu, tiếp tục đứng ngây ngốc ra ở nơi đó, nàng chỉ có thể dùng hai cánh tay kéo lấy nó, nó bị nàng dùng sức túm lấy, lại nổi nóng mất bình tĩnh, dùng sức hất đầu, quả thực là đem dây cương từ trong tay nàng quăng bay ra ngoài, ngay cả tấm sa mỏng trong suốt gợi cảm nho nhỏ kia cũng bị hất bay ra ngoài, theo gió mà phiêu, nàng xem xét, sốt ruột, nói đùa gì chứ, thứ kia không rẻ a, nàng còn muốn cầm trở về để đền đáp a!

Đạp lên hai cái đùi, đưa hai cánh tay nhỏ ngắn ra, nàng ngửa đầu nhìn xem tấm lụa mỏng nhỏ kia, chỉ có thể theo nó chạy loạn khắp nơi, lần này thật mất mặt, còn may Thanh Triều không có báo chí, nếu không tin tức xã hội ngày mai còn không khỏi để nàng tới làm tiêu đề sao, gì mà một cô nương nhìn ra chưa đầy mười tám tuổi, trên đường phố đuổi theo vật dụng tình thú, bình luận. . . Thế phong nhật hạ (xã hội tập tục càng ngày càng tệ). . .

"Ta không muốn vào tiêu đề a!

" Nàng ớn lạnh một trận, tăng tốc hai cái móng, nhào tới một cái, cuối cùng đem thứ đồ chơi mất mặt nổi bật kia từ không trung vồ xuống, lại bởi vì sức lực quá lớn, trong nháy mắt, ngã nhào trên mặt đất, đau đớn ho hai tiếng, ai thán một tiếng một lần ngã này không biết lại đem bộ ngực nho nhỏ của nàng ép xẹp lại bao nhiêu, hai tay bưng lấy cái yếm nhỏ gợi cảm vừa bắt được, ngẩng đầu lên, đã thấy trước mặt là một đôi giày vải có chút tìm tòi nghiên cứu, mang theo chút cảnh giác liếc nhìn lên trên, một chiếc trường bào màu xám nhạt, mang theo sợ hãi tiếp tục liếc lên trên, một cây quạt khá quen mắt, để cho nàng nổi lên một trận đau đầu, mang theo chút ớn lạnh tiếp tục nhìn lên trên, một gương mặt khá quen mắt giờ phút này mang theo chút bứt rứt khó chịu. . . A Men. . . Đây tuyệt đối là một bi kịch. . .

". . . Cô ở chỗ này làm gì?" thanh âm có chút ngạo mạn vẫn như cũ không hề giảm bớt rắm thúi năm đó, ngược lại càng ngày càng có xu hướng nghiêm trọng thêm, đức hạnh thích nói chuyện không nhìn người kia cũng vẫn là y như dĩ vãng. . .

". . . Ách. . .

" Nàng đang muốn trả lời, đã thấy hắn mở to hai mắt nhìn, ánh mắt rơi vào tấm sa mỏng gợi cảm nhỏ nhắn trong tay nàng, nàng lập tức xoay người đứng dậy, nhanh chóng đem chứng cớ phạm tội nhét về trong túi xách của mình, gượng cười hai tiếng, " hắc hắc. . . Hắc hắc hắc hắc. . . Ách. . . Huynh lại đang ở chỗ này làm gì vậy. . .

" A Men. . . Nàng thật sự chỉ là tùy tiện hỏi một chút, chỉ là hắn đường đường là Thập Tứ A Ca đứng ở cổng kỹ viện hoa lệ, thật sự là một cảnh tượng mang tính lịch sử rất đáng được người khác nghiên cứu sâu sắc thảo luận. . .

Hắn bị nàng hỏi mà giật mình, nghiêng người nhìn thoáng qua kiến trúc mang tính tiêu chí sau lưng, úp úp mở mở một hồi, cuối cùng hừ một tiếng:" Gia là đến đàm chuyện đứng đắn!

"

". . . Ừm. . . Chuyện đứng đắn. . .

" Nàng nén nhịn ý cười, giọng điệu kỳ quái đáp lời, nàng hiểu rõ, chuyện đứng đắn, cải trang gọi kỹ nữ nha. . . Đang muốn biết, sau khi Hoàng A Mã nhà hắn nhìn thấy nhi tử bảo bối của mình làm" chuyện đứng đắn" sẽ có phản ứng như thế nào a , có điều. . . Nam nhân mà, đều là hiểu rõ hơi thở lòng nhau, không khéo còn vỗ vỗ bờ vai của hắn, lời nói thấm thía bàn giao một câu, công tác phòng ngừa cũng phải làm cho tốt a. . .

" Trong đầu cô lại đang suy nghĩ chuyện gì tung ngổn ngang nữa hả!

" Liếc qua nét mặt của nàng, hắn không chút suy nghĩ, gấp quạt " soạt" một tiếng, theo thói quen đập vào trên trán nàng. . . Mãi cho đến khi một tiếng "ba" vang lên bên tai hắn, hắn mới nhớ lại, đã bao lâu rồi không nghe thấy thanh âm dễ chịu như này. . .

"Ba" một tiếng, thanh âm có chút quen thuộc mang theo hồi tưởng trong đầu, dường như đã rất lâu không có bị gõ như này, trách không được gần đây có một số việc nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông, có lẽ bị gõ một chút, thứ tắc nghẽn trong đầu nàng có thể được khơi thông một chút, ừm. . . Nàng sao lại đem đầu của mình hình dung thành một cái bồn cầu bị tắc tự hủy hoại chứ. . .

"Bên này. . . Lại đánh thêm một chút!

" Tay nàng chỉ chỉ đầu bên phải của mình, phi thường khẳng định mà nhìn xem hắn. . .

Hắn cúi mắt xuống nhìn nàng, cả người đầy đất, liếc qua chiếc túi không giải thích được, bên trong đó còn chứa cái yếm nàng đã đuổi theo hơn nửa ngày, cau mày lại, bất giác nới lỏng ra, từ trong cổ mang ra một tia cười, giơ cây quạt lên, không giảm chút lực nào đập vào bên phải đầu nàng:" Còn có chỗ nào ngứa nữa, Gia giúp cô cùng thu dọn.

"

Nàng không nói gì, vỗ vỗ đất trên người:" Ta chỉ là đang suy nghĩ vấn đề, cần kích thích mà thôi, huynh coi là ta không có việc gì tìm đánh sao!

"

"Gia vẫn luôn cho rằng là như vậy.

" Hắn vừa đáp lời, vừa bắt đầu khiển trách nô tỳ bên người. . .

Nàng nhìn chằm chằm hắn ném ra ánh mắt khinh bỉ, lại nhớ tới con lừa nhỏ của nàng, vội vàng quay đầu muốn chạy đi tìm con lừa của nàng.

"Đi đâu vậy?" Hắn dùng cây quạt gõ gõ sau gáy nàng.

"Con lừa. . . Ta phải đi tìm con lừa của ta.

" Nàng sờ lấy cái ót.

"Hừ, cô ngược lại là luôn bận rộn hơn Gia à!

" Hắn cố ý nói, phụ tặng thêm một đôi mắt trợn trắng. . .

Nàng nuốt xuống một ngụm nước miếng, đã thấy hắn không nhiều lời, chỉ là theo nàng một đường mà đi, nàng lén lén lút lút liếc xéo qua hắn một chút, đã thấy hắn khó chịu trừng mắt lại với nàng, A Men, lần này chết chắc rồi, nếu như nàng nhớ không sai, con lừa của nàng dường như vẫn còn ở cửa tiệm vật dụng tình thú a, dùng ánh mắt phi lễ muội muội xinh đẹp a. . .