Chương 1 - Chiến Thần Bắc Vực
Chương 2 - Đệ Nhất Mỹ Nhân Giang Thành
Chương 3 - Giết!
Chương 4 - Tôi Muốn Người Phụ Nữ Này
Chương 5 - Bang Long Hổ Rất Lợi Hại Sao?
Chương 6 - Đùa Gì Vậy Chứ!
Chương 7 - Mau Buông Tôi Xuống
Chương 8 - Không Giống Chính Là Không Giống
Chương 9 - Đợi Nó Về
Chương 10 - Mẹ Mặc Kệ
Chương 11 - Chuyện Này
Chương 12 - Điếc Không Sợ Súng
Chương 13 - Lão Gia Đã Lên Tiếng?
Chương 14 - Vị Hôn Phu Gì?
Chương 15 - Còn Em Thì Sao?
Chương 16 - Tôi Về Nhà
Chương 17 - Thiếu Phu Nhân Đâu?
Chương 18 - Còn Phải Hỏi À?
Chương 19 - Bớt Giận Con Mẹ Này!
Chương 20 - Lâu Như Vậy Sao?
Chương 21 - Tiêu Y Nhân?
Chương 22 - Cha Con Bị Bắt Đi Rồi?
Chương 23 - Anh Là?
Chương 24 - Chỉ Có Một Biện Pháp
Chương 25 - Sức Mạnh Của Diệp Phong
Chương 26 - Cảm Giác Như Trứng Vỡ Đầy Đất
Chương 27 - Con Trai Vương Hạo
Chương 28 - Tao Giết Mày!
Chương 29 - Vâng Thiếu Chủ!
Chương 30 - Diệp Phong?
Chương 31 - Dừng Lại Đi Thanh Loan
Chương 32 - Các Người Muốn Làm Gì?
Chương 33 - Diệp Phong Là Tên Nào?
Chương 34 - Xong Đời Rồi
Chương 35 - Không Đói Bụng
Chương 36 - Không Đến Mức
Chương 37 - Quỳ Xuống!
Chương 38 - Nhà Họ Tiêu?
Chương 39 - Sảnh Lớn Nhà Họ Tiêu
Chương 40 - Cậu Là Ai?
Chương 41 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 42 - Anh Đến Thật Đúng Lúc!
Chương 43 - Tôi Cần Phải Biết Về Cậu Sao?
Chương 44 - Nói Xong
Chương 45 - Vị Hôn Phu?
Chương 46 - Tiêu Hà
Chương 47 - Đi Đâu?
Chương 48 - Lại Là Diệp Phong?
Chương 49 - Ai Làm Việc Này!
Chương 50 - Anh Ăn Cơm Chưa?
Chương 51 - Hồng Yên Hiểu Rồi
Chương 52 - Tôi Là Vị Hôn Thê Của Anh Phong!
Chương 53 - Chồng Ơi
Chương 54 - Là Cô Mắng Tôi Trước!
Chương 55 - Ở Đâu?
Chương 56 - Muốn Gì Cơ?
Chương 57 - Sao Chị Đây Lại Không Có Liêm Sỉ Chứ?
Chương 58 - Vậy Thì Quyết Định Như Vậy
Chương 59 - Tam Thiếu Gia?!
Chương 60 - Đi Chữa Bệnh Cho Bà Nội Con
Chương 61 - Bà Nội Được Cứu Rồi
Chương 62 - Không Sao Đâu
Chương 63 - Diệp Phong!
Chương 64 - Tranh Thủ Thời Gian
Chương 65 - Tôi Nói Đúng Không
Chương 66 - Anh Phong!
Chương 67 - Em Không Tin Tôi Sao?
Chương 68 - Sao Tôi Biết Được?
Chương 69 - Đặng Huyền Đúng Không?
Chương 70 - Cuồng Vọng!
Chương 71 - Cô Nhất Thời Cảm Thấy Ấm Áp!
Chương 72 - Thấy Cảnh Tượng Này
Chương 73 - Ý Kiến Hay!
Chương 74 - Bảng Thiên Kiêu Là Gì?
Chương 75 - Trong Cơ Thể Diệp Phong
Chương 76 - Tẩu Hỏa Nhập Ma?
Chương 77 - Không Đúng
Chương 78 - Nô Tỳ Không Trách!
Chương 79 - Tôi Biết Rồi
Chương 80 - Thiếu Chủ!
Chương 81 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 82 - Diệp Phong Này Rốt Cuộc Có Lai Lịch Gì!
Chương 83 - Kế Hoạch Này Không Tồi!
Chương 84 - Súng?
Chương 85 - Thiếu Chủ Quá Mạnh
Chương 86 - Tiểu Bối Đừng Vội Càn Rỡ
Chương 87 - Sao Lại Bắt Đầu Gáy Rồi
Chương 88 - Dù Sao Thì Cũng Chết
Chương 89 - Chúng Ta Đi Thôi
Chương 90 - Tiêu Diệt Cả Nhà Ông Đây?
Chương 91 - Không Thể Nào?
Chương 92 - Xin Lỗi
Chương 93 - Là Cố Ninh Ninh!
Chương 94 - Không Phải?
Chương 95 - Lúc Này Diệp Phong Mới Buông
Chương 96 - Triệu Đông?
Chương 97 - Lên Cho Tao
Chương 98 - Mày Là Võ Giả?
Chương 99 - Không Dám
Chương 100 - Chờ Đã
Chương 101 - Chờ Đã
Chương 102 - Đến Nhà Em Ăn Cơm?
Chương 103 - Hôn Sự?
Chương 104 - Nhắm Mắt Làm Chỉ?
Chương 105 - Vậy Anh Muốn Làm Gì?
Chương 106 - Ai Muốn Con Từ Hôn Chứ?
Chương 107 - Con Đã Hiểu!
Chương 108 - Môn Phải Giang Hồ?
Chương 109 - Chúc Mừng Vương Gia
Chương 110 - Không Biết Lượng Sức
Chương 111 - Sao Lại Mạnh Như Vậy?
Chương 112 - Giết Hết Bọn Chúng!
Chương 113 - Thật Là Lợi Hại
Chương 114 - Thương Sơn Giáo Lý
Chương 115 - Xe Tăng Đâu
Chương 116 - Sao Có Thể?
Chương 117 - To Gan
Chương 118 - Giây Tiếp Theo
Chương 119 - Hắn Vẫn Còn Là Người Sao?
Chương 120 - Tới Thì Tốt Quá!
Chương 121 - Đến Nước Này Rồi
Chương 122 - Kim Lăng Giang Nam Này!
Chương 123 - Vậy Mà Lại Cười Trước Mặt Diệp Phong!
Chương 124 - Tay Của Tao, Tay Của Tao!
Chương 125 - Sợ Chết?
Chương 126 - Thật Không?
Chương 127 - Kim Lăng Vương Bị Giết?
Chương 128 - Ai Làm?
Chương 129 - Nhưng Cậu Ta
Chương 130 - Đương Nhiên
Chương 131 - Ăn Cơm Đi!
Chương 132 - Nhìn Gã Có Vẻ Lễ Phép
Chương 133 - Thì Ra Là Trợ Lý Của Tổng Giám Đốc Tô!
Chương 134 - Người Nhật Bản!
Chương 135 - Người Hoa Hạ Chết Tiệt
Chương 136 - Tôi Chỉ Nghe Lệnh Của Chủ Nhân
Chương 137 - Cảm Tạ Chủ Nhân
Chương 138 - Ông Ta Cho Anh
Chương 139 - Sao Anh Biết?
Chương 140 - Đa Tạ Hội Trưởng Dương
Chương 141 - Nhưng Mà
Chương 142 - Mảnh Sứ Nhỏ Bay Đi
Chương 143 - Oanh!
Chương 144 - Ngu Ngốc!
Chương 145 - Hội Trưởng Dương Đại Nghĩa
Chương 146 - Soạt!
Chương 147 - Tìm Chết!
Chương 148 - Ông Ta Muốn Báo Thù!
Chương 149 - Ngu Ngốc
Chương 150 - Chủ Nhân
Chương 151 - Chủ Nhân Mời Nói
Chương 152 - Muốn Rời Xa Người Kia
Chương 153 - Cô Đỏ Mặt
Chương 154 - Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 155 - Khuynh Thành Bị Rắn Cắn
Chương 156 - Kỳ Quái
Chương 157 - Ả Tên Gì?
Chương 158 - Đúng Rồi
Chương 159 - Vậy Là Tốt Rồi
Chương 160 - Tống Diễm Nhỏ Giọng Nói:
Chương 161 - Anh Rể Mời Uống Trà
Chương 162 - Tống Diễm Sai Mày Làm Gì?
Chương 163 - Tiện Nhân
Chương 164 - Mày Không Đánh Lại Tao
Chương 165 - Làm Thì Làm
Chương 166 - Ai Nói Em Không Có Đầu Óc?
Chương 167 - Muốn Làm Anh
Chương 168 - Vị Hôn Phu?
Chương 169 - Thật Đáng Ghét
Chương 170 - Nghe Vậy
Chương 171 - Giang Ly Là Chị Tôi
Chương 172 - Bảy Người!?
Chương 173 - Có Thể
Chương 174 - Giang Ly Đỏ Mắt
Chương 175 - Vậy Hả?
Chương 176 - Sao Vậy?
Chương 177 - Làm Gì Vậy?
Chương 178 - Mày Còn Dám Đánh Tao?
Chương 179 - Chát!
Chương 180 - Giang Ly Gật Đầu
Chương 181 - Đúng Là Không Biết Sống Chết!
Chương 182 - Muốn Sống?
Chương 183 - Diệp Thiếu
Chương 184 - Cháu Không Bị Thương Đó Chứ?
Chương 185 - Cùng Lúc Đó
Chương 186 - Quỷ Vân Tông?
Chương 187 - Hơi Thở?
Chương 188 - Tôi Là Người Mà Các Ông Không Chọc Nổi
Chương 189 - Thật Sao?
Chương 190 - Không Phải Địa Cấp?
Chương 191 - Nói Vậy Là Cô Đồng Ý Gả Cho Tôi?
Chương 192 - Con Gái
Chương 193 - Chính Là Chỗ Này Sao?
Chương 194 - Cô Bé Xinh Đẹp Từ Đâu Ra Vậy
Chương 195 - Tôi Không Dám
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Cầu Xin Ngài Đừng Giết Tôi
Chương 198 - Ngay Cả Địa Cấp Tông Sư
Chương 199 - Cái Gì?
Chương 200 - Có Ngủ Hay Không?
Chương 201 - Chết Tiệt Diệp Phong
Chương 202 - Tôi Ôm Cô Ngủ
Chương 203 - Đây Là Muốn Làm Gì?
Chương 204 - Nữ Lưu Manh!
Chương 205 - Cháu Trai Yêu Quý Của Tôi
Chương 206 - Đúng Vậy!
Chương 207 - Đúng Vậy
Chương 208 - Vậy Tôi Ra Tay Trước!
Chương 209 - Làm Sao Có Thể Được?!
Chương 210 - Tôi Ức Hiếp Người Quá Đáng?
Chương 211 - Chỉ Là Đánh Một Trận Mà Thôi
Chương 212 - Ra Vậy
Chương 213 - Sư Tỷ Biết Hết Rồi À?
Chương 214 - Đây Là Hôn Thê Của Ta
Chương 215 - Con Gái Tướng Quốc?
Chương 216 - Vợ À?
Chương 217 - Muốn Chết
Chương 218 - Không Nói Thì Đi Chết
Chương 219 - Bên Kia
Chương 220 - Đúng Vậy
Chương 221 - Hải Sản Thì Sao?
Chương 222 - Đồ Xấu Xa
Chương 223 - Em Nghỉ Ngơi Đi
Chương 224 - Anh Phong Là Của Tôi
Chương 225 - Đối Với Đàn Ông
Chương 226 - Khí Chất Thiếu Nữ?
Chương 227 - Cũng Có Người Khuyên
Chương 228 - Thất Nghiệp?
Chương 229 - Không Sao
Chương 230 - Nghĩ Đến Đây
Chương 231 - Anh Cương
Chương 232 - Tôi Đỡ Cô Đi
Chương 233 - Chỉ Là Chuyện Nhỏ Thôi
Chương 234 - Lý Cương?
Chương 235 - Cảm Giác Này
Chương 236 - Đến Rất Nhanh
Chương 237 - Tại Sao Cô Cũng Ở Đây?!
Chương 238 - Phế Bỏ Hắn Trước Đi!
Chương 239 - Tất Nhiên Quan Trọng
Chương 240 - Không Cầm
Chương 241 - Cô Sống Ở Đâu?
Chương 242 - Bây Giờ Cô Đã Hết Sợ Chưa?
Chương 243 - Không Lộn Xộn
Chương 244 - Anh Đi Rồi Tôi Sẽ Sợ Lắm
Chương 245 - Sao Đột Nhiên Lại Hôn Tôi?
Chương 246 - Tại Sao Phải Buông Ra?
Chương 247 - Hiểu Lầm?
Chương 248 - Hắn Đưa Lương Yên Về Nhà
Chương 249 - Mời Tôi Ăn Cơm?
Chương 250 - Vậy Còn Chưa Dùng Sức?
Chương 251 - Chu Thiếu
Chương 252 - Tôi Nói Thật Mà
Chương 253 - Uống Đi
Chương 254 - Chúng Ta Lại Gặp Nhau
Chương 255 - Lý Thiếu!
Chương 256 - Qúa Đáng?
Chương 257 - Lý Chiến Vừa Giấy Giụa Vừa Rít Gào
Chương 258 - Tôi Lừa Em Làm Gì?
Chương 259 - Cái Này Phải Làm Sao Đây?
Chương 260 - Khó Mà Nói
Chương 261 - Vì Sao?
Chương 262 - Đây Là?
Chương 263 - Nhưng Mà Thiếu Chủ
Chương 264 - Chương 264
Chương 265 - Trùng Hợp Như Vậy Sao?
Chương 266 - Anhcòn Cười!
Chương 267 - Chuyện Này Còn Có Thể Giả Được Sao?
Chương 268 - Người Vùng Khác Đều Như Vậy Sao?
Chương 269 - Chỉ Có Hai Chúng Ta?
Chương 270 - Vừa Rồi Tôi Đã Nói Gì Với Anh?
Chương 271 - Người Tới Hóa Ra Là Trần Thiến
Chương 272 - Cô Mềm Mại Quá
Chương 273 - Tất Nhiên Muốn Cô Đeo Giúp Tôi
Chương 274 - Nói Xem Nào?
Chương 275 - Anh Muốn Làm Gì?
Chương 276 - Sắp Hai Mươi Rồi
Chương 277 - Làm Sao Vậy Lý Ty?
Chương 278 - Hóa Ra Là Lý Ty Trưởng
Chương 279 - Nói Xong
Chương 280 - Không Được
Chương 281 - Anh...Anh Muốn Thế Nào?
Chương 282 - Chạy Nhanh Như Vậy
Chương 283 - Cô Không Muốn Sống Nữa Sao?
Chương 284 - Dạy Dỗ Thế Nào?
Chương 285 - Chủ Nhân?
Chương 286 - Gia Tộc Yagyu!
Chương 287 - Vừa Bôi Lên
Chương 288 - Không Có Nhưng
Chương 289 - Mông Của Cô Còn Đau Không?
Chương 290 - Em Gái Này Thật Sự Muốn Hại Cô Ấy!
Chương 291 - Tìm Tôi Trả Thù?
Chương 292 - Không Có Ngoại Lệ
Chương 293 - Đó Là Một Thiếu Nữ Trẻ Tuổi
Chương 294 - Đắc Tội Với Ai?
Chương 295 - Trần Thiến Bĩu Môi
Chương 296 - Tôi Mặc Kệ Anh!
Chương 297 - Tay Nghề Của Cảnh Sát
Chương 298 - Quay Đầu Nhìn Lại
Chương 299 - Chỉ Là Hôn Nhau Thôi Mà
Chương 300 - Tôi Không Có Vấn Đề Gì
Chương 301 - Thật Sự Là Anh Long
Chương 302 - Thằng Nhóc Này Thật Tàn Nhãn
Chương 1 - Chiến Thần Bắc Vực
Chương 2 - Đệ Nhất Mỹ Nhân Giang Thành
Chương 3 - Giết!
Chương 4 - Tôi Muốn Người Phụ Nữ Này
Chương 5 - Bang Long Hổ Rất Lợi Hại Sao?
Chương 6 - Đùa Gì Vậy Chứ!
Chương 7 - Mau Buông Tôi Xuống
Chương 8 - Không Giống Chính Là Không Giống
Chương 9 - Đợi Nó Về
Chương 10 - Mẹ Mặc Kệ
Chương 11 - Chuyện Này
Chương 12 - Điếc Không Sợ Súng
Chương 13 - Lão Gia Đã Lên Tiếng?
Chương 14 - Vị Hôn Phu Gì?
Chương 15 - Còn Em Thì Sao?
Chương 16 - Tôi Về Nhà
Chương 17 - Thiếu Phu Nhân Đâu?
Chương 18 - Còn Phải Hỏi À?
Chương 19 - Bớt Giận Con Mẹ Này!
Chương 20 - Lâu Như Vậy Sao?
Chương 21 - Tiêu Y Nhân?
Chương 22 - Cha Con Bị Bắt Đi Rồi?
Chương 23 - Anh Là?
Chương 24 - Chỉ Có Một Biện Pháp
Chương 25 - Sức Mạnh Của Diệp Phong
Chương 26 - Cảm Giác Như Trứng Vỡ Đầy Đất
Chương 27 - Con Trai Vương Hạo
Chương 28 - Tao Giết Mày!
Chương 29 - Vâng Thiếu Chủ!
Chương 30 - Diệp Phong?
Chương 31 - Dừng Lại Đi Thanh Loan
Chương 32 - Các Người Muốn Làm Gì?
Chương 33 - Diệp Phong Là Tên Nào?
Chương 34 - Xong Đời Rồi
Chương 35 - Không Đói Bụng
Chương 36 - Không Đến Mức
Chương 37 - Quỳ Xuống!
Chương 38 - Nhà Họ Tiêu?
Chương 39 - Sảnh Lớn Nhà Họ Tiêu
Chương 40 - Cậu Là Ai?
Chương 41 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 42 - Anh Đến Thật Đúng Lúc!
Chương 43 - Tôi Cần Phải Biết Về Cậu Sao?
Chương 44 - Nói Xong
Chương 45 - Vị Hôn Phu?
Chương 46 - Tiêu Hà
Chương 47 - Đi Đâu?
Chương 48 - Lại Là Diệp Phong?
Chương 49 - Ai Làm Việc Này!
Chương 50 - Anh Ăn Cơm Chưa?
Chương 51 - Hồng Yên Hiểu Rồi
Chương 52 - Tôi Là Vị Hôn Thê Của Anh Phong!
Chương 53 - Chồng Ơi
Chương 54 - Là Cô Mắng Tôi Trước!
Chương 55 - Ở Đâu?
Chương 56 - Muốn Gì Cơ?
Chương 57 - Sao Chị Đây Lại Không Có Liêm Sỉ Chứ?
Chương 58 - Vậy Thì Quyết Định Như Vậy
Chương 59 - Tam Thiếu Gia?!
Chương 60 - Đi Chữa Bệnh Cho Bà Nội Con
Chương 61 - Bà Nội Được Cứu Rồi
Chương 62 - Không Sao Đâu
Chương 63 - Diệp Phong!
Chương 64 - Tranh Thủ Thời Gian
Chương 65 - Tôi Nói Đúng Không
Chương 66 - Anh Phong!
Chương 67 - Em Không Tin Tôi Sao?
Chương 68 - Sao Tôi Biết Được?
Chương 69 - Đặng Huyền Đúng Không?
Chương 70 - Cuồng Vọng!
Chương 71 - Cô Nhất Thời Cảm Thấy Ấm Áp!
Chương 72 - Thấy Cảnh Tượng Này
Chương 73 - Ý Kiến Hay!
Chương 74 - Bảng Thiên Kiêu Là Gì?
Chương 75 - Trong Cơ Thể Diệp Phong
Chương 76 - Tẩu Hỏa Nhập Ma?
Chương 77 - Không Đúng
Chương 78 - Nô Tỳ Không Trách!
Chương 79 - Tôi Biết Rồi
Chương 80 - Thiếu Chủ!
Chương 81 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 82 - Diệp Phong Này Rốt Cuộc Có Lai Lịch Gì!
Chương 83 - Kế Hoạch Này Không Tồi!
Chương 84 - Súng?
Chương 85 - Thiếu Chủ Quá Mạnh
Chương 86 - Tiểu Bối Đừng Vội Càn Rỡ
Chương 87 - Sao Lại Bắt Đầu Gáy Rồi
Chương 88 - Dù Sao Thì Cũng Chết
Chương 89 - Chúng Ta Đi Thôi
Chương 90 - Tiêu Diệt Cả Nhà Ông Đây?
Chương 91 - Không Thể Nào?
Chương 92 - Xin Lỗi
Chương 93 - Là Cố Ninh Ninh!
Chương 94 - Không Phải?
Chương 95 - Lúc Này Diệp Phong Mới Buông
Chương 96 - Triệu Đông?
Chương 97 - Lên Cho Tao
Chương 98 - Mày Là Võ Giả?
Chương 99 - Không Dám
Chương 100 - Chờ Đã
Chương 101 - Chờ Đã
Chương 102 - Đến Nhà Em Ăn Cơm?
Chương 103 - Hôn Sự?
Chương 104 - Nhắm Mắt Làm Chỉ?
Chương 105 - Vậy Anh Muốn Làm Gì?
Chương 106 - Ai Muốn Con Từ Hôn Chứ?
Chương 107 - Con Đã Hiểu!
Chương 108 - Môn Phải Giang Hồ?
Chương 109 - Chúc Mừng Vương Gia
Chương 110 - Không Biết Lượng Sức
Chương 111 - Sao Lại Mạnh Như Vậy?
Chương 112 - Giết Hết Bọn Chúng!
Chương 113 - Thật Là Lợi Hại
Chương 114 - Thương Sơn Giáo Lý
Chương 115 - Xe Tăng Đâu
Chương 116 - Sao Có Thể?
Chương 117 - To Gan
Chương 118 - Giây Tiếp Theo
Chương 119 - Hắn Vẫn Còn Là Người Sao?
Chương 120 - Tới Thì Tốt Quá!
Chương 121 - Đến Nước Này Rồi
Chương 122 - Kim Lăng Giang Nam Này!
Chương 123 - Vậy Mà Lại Cười Trước Mặt Diệp Phong!
Chương 124 - Tay Của Tao, Tay Của Tao!
Chương 125 - Sợ Chết?
Chương 126 - Thật Không?
Chương 127 - Kim Lăng Vương Bị Giết?
Chương 128 - Ai Làm?
Chương 129 - Nhưng Cậu Ta
Chương 130 - Đương Nhiên
Chương 131 - Ăn Cơm Đi!
Chương 132 - Nhìn Gã Có Vẻ Lễ Phép
Chương 133 - Thì Ra Là Trợ Lý Của Tổng Giám Đốc Tô!
Chương 134 - Người Nhật Bản!
Chương 135 - Người Hoa Hạ Chết Tiệt
Chương 136 - Tôi Chỉ Nghe Lệnh Của Chủ Nhân
Chương 137 - Cảm Tạ Chủ Nhân
Chương 138 - Ông Ta Cho Anh
Chương 139 - Sao Anh Biết?
Chương 140 - Đa Tạ Hội Trưởng Dương
Chương 141 - Nhưng Mà
Chương 142 - Mảnh Sứ Nhỏ Bay Đi
Chương 143 - Oanh!
Chương 144 - Ngu Ngốc!
Chương 145 - Hội Trưởng Dương Đại Nghĩa
Chương 146 - Soạt!
Chương 147 - Tìm Chết!
Chương 148 - Ông Ta Muốn Báo Thù!
Chương 149 - Ngu Ngốc
Chương 150 - Chủ Nhân
Chương 151 - Chủ Nhân Mời Nói
Chương 152 - Muốn Rời Xa Người Kia
Chương 153 - Cô Đỏ Mặt
Chương 154 - Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 155 - Khuynh Thành Bị Rắn Cắn
Chương 156 - Kỳ Quái
Chương 157 - Ả Tên Gì?
Chương 158 - Đúng Rồi
Chương 159 - Vậy Là Tốt Rồi
Chương 160 - Tống Diễm Nhỏ Giọng Nói:
Chương 161 - Anh Rể Mời Uống Trà
Chương 162 - Tống Diễm Sai Mày Làm Gì?
Chương 163 - Tiện Nhân
Chương 164 - Mày Không Đánh Lại Tao
Chương 165 - Làm Thì Làm
Chương 166 - Ai Nói Em Không Có Đầu Óc?
Chương 167 - Muốn Làm Anh
Chương 168 - Vị Hôn Phu?
Chương 169 - Thật Đáng Ghét
Chương 170 - Nghe Vậy
Chương 171 - Giang Ly Là Chị Tôi
Chương 172 - Bảy Người!?
Chương 173 - Có Thể
Chương 174 - Giang Ly Đỏ Mắt
Chương 175 - Vậy Hả?
Chương 176 - Sao Vậy?
Chương 177 - Làm Gì Vậy?
Chương 178 - Mày Còn Dám Đánh Tao?
Chương 179 - Chát!
Chương 180 - Giang Ly Gật Đầu
Chương 181 - Đúng Là Không Biết Sống Chết!
Chương 182 - Muốn Sống?
Chương 183 - Diệp Thiếu
Chương 184 - Cháu Không Bị Thương Đó Chứ?
Chương 185 - Cùng Lúc Đó
Chương 186 - Quỷ Vân Tông?
Chương 187 - Hơi Thở?
Chương 188 - Tôi Là Người Mà Các Ông Không Chọc Nổi
Chương 189 - Thật Sao?
Chương 190 - Không Phải Địa Cấp?
Chương 191 - Nói Vậy Là Cô Đồng Ý Gả Cho Tôi?
Chương 192 - Con Gái
Chương 193 - Chính Là Chỗ Này Sao?
Chương 194 - Cô Bé Xinh Đẹp Từ Đâu Ra Vậy
Chương 195 - Tôi Không Dám
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Cầu Xin Ngài Đừng Giết Tôi
Chương 198 - Ngay Cả Địa Cấp Tông Sư
Chương 199 - Cái Gì?
Chương 200 - Có Ngủ Hay Không?
Chương 201 - Chết Tiệt Diệp Phong
Chương 202 - Tôi Ôm Cô Ngủ
Chương 203 - Đây Là Muốn Làm Gì?
Chương 204 - Nữ Lưu Manh!
Chương 205 - Cháu Trai Yêu Quý Của Tôi
Chương 206 - Đúng Vậy!
Chương 207 - Đúng Vậy
Chương 208 - Vậy Tôi Ra Tay Trước!
Chương 209 - Làm Sao Có Thể Được?!
Chương 210 - Tôi Ức Hiếp Người Quá Đáng?
Chương 211 - Chỉ Là Đánh Một Trận Mà Thôi
Chương 212 - Ra Vậy
Chương 213 - Sư Tỷ Biết Hết Rồi À?
Chương 214 - Đây Là Hôn Thê Của Ta
Chương 215 - Con Gái Tướng Quốc?
Chương 216 - Vợ À?
Chương 217 - Muốn Chết
Chương 218 - Không Nói Thì Đi Chết
Chương 219 - Bên Kia
Chương 220 - Đúng Vậy
Chương 221 - Hải Sản Thì Sao?
Chương 222 - Đồ Xấu Xa
Chương 223 - Em Nghỉ Ngơi Đi
Chương 224 - Anh Phong Là Của Tôi
Chương 225 - Đối Với Đàn Ông
Chương 226 - Khí Chất Thiếu Nữ?
Chương 227 - Cũng Có Người Khuyên
Chương 228 - Thất Nghiệp?
Chương 229 - Không Sao
Chương 230 - Nghĩ Đến Đây
Chương 231 - Anh Cương
Chương 232 - Tôi Đỡ Cô Đi
Chương 233 - Chỉ Là Chuyện Nhỏ Thôi
Chương 234 - Lý Cương?
Chương 235 - Cảm Giác Này
Chương 236 - Đến Rất Nhanh
Chương 237 - Tại Sao Cô Cũng Ở Đây?!
Chương 238 - Phế Bỏ Hắn Trước Đi!
Chương 239 - Tất Nhiên Quan Trọng
Chương 240 - Không Cầm
Chương 241 - Cô Sống Ở Đâu?
Chương 242 - Bây Giờ Cô Đã Hết Sợ Chưa?
Chương 243 - Không Lộn Xộn
Chương 244 - Anh Đi Rồi Tôi Sẽ Sợ Lắm
Chương 245 - Sao Đột Nhiên Lại Hôn Tôi?
Chương 246 - Tại Sao Phải Buông Ra?
Chương 247 - Hiểu Lầm?
Chương 248 - Hắn Đưa Lương Yên Về Nhà
Chương 249 - Mời Tôi Ăn Cơm?
Chương 250 - Vậy Còn Chưa Dùng Sức?
Chương 251 - Chu Thiếu
Chương 252 - Tôi Nói Thật Mà
Chương 253 - Uống Đi
Chương 254 - Chúng Ta Lại Gặp Nhau
Chương 255 - Lý Thiếu!
Chương 256 - Qúa Đáng?
Chương 257 - Lý Chiến Vừa Giấy Giụa Vừa Rít Gào
Chương 258 - Tôi Lừa Em Làm Gì?
Chương 259 - Cái Này Phải Làm Sao Đây?
Chương 260 - Khó Mà Nói
Chương 261 - Vì Sao?
Chương 262 - Đây Là?
Chương 263 - Nhưng Mà Thiếu Chủ
Chương 264 - Chương 264
Chương 265 - Trùng Hợp Như Vậy Sao?
Chương 266 - Anhcòn Cười!
Chương 267 - Chuyện Này Còn Có Thể Giả Được Sao?
Chương 268 - Người Vùng Khác Đều Như Vậy Sao?
Chương 269 - Chỉ Có Hai Chúng Ta?
Chương 270 - Vừa Rồi Tôi Đã Nói Gì Với Anh?
Chương 271 - Người Tới Hóa Ra Là Trần Thiến
Chương 272 - Cô Mềm Mại Quá
Chương 273 - Tất Nhiên Muốn Cô Đeo Giúp Tôi
Chương 274 - Nói Xem Nào?
Chương 275 - Anh Muốn Làm Gì?
Chương 276 - Sắp Hai Mươi Rồi
Chương 277 - Làm Sao Vậy Lý Ty?
Chương 278 - Hóa Ra Là Lý Ty Trưởng
Chương 279 - Nói Xong
Chương 280 - Không Được
Chương 281 - Anh...Anh Muốn Thế Nào?
Chương 282 - Chạy Nhanh Như Vậy
Chương 283 - Cô Không Muốn Sống Nữa Sao?
Chương 284 - Dạy Dỗ Thế Nào?
Chương 285 - Chủ Nhân?
Chương 286 - Gia Tộc Yagyu!
Chương 287 - Vừa Bôi Lên
Chương 288 - Không Có Nhưng
Chương 289 - Mông Của Cô Còn Đau Không?
Chương 290 - Em Gái Này Thật Sự Muốn Hại Cô Ấy!
Chương 291 - Tìm Tôi Trả Thù?
Chương 292 - Không Có Ngoại Lệ
Chương 293 - Đó Là Một Thiếu Nữ Trẻ Tuổi
Chương 294 - Đắc Tội Với Ai?
Chương 295 - Trần Thiến Bĩu Môi
Chương 296 - Tôi Mặc Kệ Anh!
Chương 297 - Tay Nghề Của Cảnh Sát
Chương 298 - Quay Đầu Nhìn Lại
Chương 299 - Chỉ Là Hôn Nhau Thôi Mà
Chương 300 - Tôi Không Có Vấn Đề Gì
Chương 301 - Thật Sự Là Anh Long
Chương 302 - Thằng Nhóc Này Thật Tàn Nhãn
"Đúng là không biết sống chết!
"
Triệu Hoành nghiến răng nghiến lợi nói, cho rằng Diệp Phong đang cố ra vẻ thần bít
Ông ta lại vung bàn tay to lớn lên, nói với khoảng hơn chục người còn lại: "Thăng nhãi này dám giết người nhà họ Ngụy chúng ta, không cần khách khí với hắn, cứ giết hắn đi!
"
"Vâng!
"
Hơn chục người nhà họ Ngụy đáp lại rồi lao về phía Diệp Phong với sự hung hãn tột đội
Hai mắt Diệp Phong lóe lên sáng ngời, dậm chân xuống đất, bộc phát ra sức mạnh đáng sợ, lao về phía trước như sói nhập vào đàn cừu!
Bốp bốp bốp! Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, mỗi lần Diệp Phong tung ra một quyền liền sẽ có một người bị đánh bay, người hà họ Ngụy kêu lên thảm thiết, chỉ trong chốc
lát, hơn mười võ giả Nhà họ Ngụy bay ra, rơi xuống đất, sống chết không rõ!
Diệp Phong đứng tại chỗ, dáng người cao lớn như một mũi lao, tản ra khí tức sắc bén đáng sợ, khiến tất cả mọi người trong nhà họ Ngụy đều kinh ngạc!
Mãi đến lúc này, trái tim đang treo trên cổ họng của Giang Ly mới thả lỏng.
Sức mạnh của Diệp Phong nằm ngoài dự đoán của cô ấy, và Giang Ly cuối cùng cũng hiểu tại sao cha cô ấy lại đánh giá rất cao Diệp Phong.
Diệp Phong quả thực không phải người bình thường...
. Ngược lại, vẻ mặt Tô Khuynh Thành thoải mái dị thường, hết cách rồi, cô đã nhìn ra thực lực của Diệp Phong mạnh mẽ đến mức nào từ lâu, cô cực kỳ tin
tưởng vào thực lực của Diệp Phong.
Nhưng vào lúc này, ba người họ Ngụy còn lại đã không còn giữ được bình tĩnh nữa.
Ngụy Oánh sợ hãi, cô ta được cưng chiều như vậy, sao từng nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy?
Cô ta ôm chặt cánh tay Triệu Hoành, nấp sau lưng Triệu Hoành hỏi: "Triệu.
.
. Chú Triệu, tại sao hắn lại mạnh như vậy?" "Tiểu thư đừng sợ, tôi sẽ xử lý hắn!
"
Triệu Hoành an ủi Ngụy Oánh, nhưng trên trán của ông ta cũng toát ra mồ hôi lạnh!
Bởi vì ông ta căn bản không nhìn thấu được cảnh giới của Diệp Phong!
Trong khoảng hơn chục võ giả mà ông ta và Nghiêm Uy mang theo, hầu hết đều thuộc Hóa Kình Cảnh, không mạnh lắm nhưng chắc chắn cũng không yếu.
Diệp Phong có thể dễ dàng đánh bại bọn họ, điều này chứng tỏ thực lực của hắn nhất định không hề thua kém Hóa Kình!
Trên Hóa Kình là Đan Kình, một võ giả Đan Kình Hậu Kỳ hoặc Đỉnh Phong đối phó với hơn mười võ giả Hóa Kình thực sự không phải là vấn đề lớn, nhưng vấn đề là, tại sao ông ta không cảm nhận được khí tức của hắn?
Chẳng lẽ thực lực của hắn cao hơn ông ta và Nghiêm Uy mấy cảnh giới sao?!
Làm sao có thể?!
Hắn chỉ mới ở độ tuổi hai mươi thôi!
Nghĩ tới đây, Triệu Hoành lập tức lắc đầu, bác bỏ suy nghĩ của mình.
Không thể, tuyệt đối không thể!
Thực lực của hắn sẽ không bao giờ vượt qua ông ta và Nghiêm Uy, nếu không điều này sẽ quá đáng sợi
Triệu Hoành hít sâu một hơi, tiến lên một bước giả vờ bình tĩnh:
"Họ Diệp kia, tao khuyên mày nên nhận thua và xin lỗi tiểu thư đi. Tiểu thư có thể sẽ tha thứ cho mày, nhưng nếu cứ tiếp tục thì sẽ không đơn giản là một lời xin lỗi!
"
Nghe vậy, Ngụy Oánh lập tức không vui.
"Chú Triệu, sao chỉ có thể xin lỗi được? Hắn tát vào mặt tôi! Cơn tức này dù thế nào tôi cũng nuốt không trôi!
"
"Hắn còn làm bị thương và đánh chết nhiều người nhà họ Ngụy chúng ta như vậy, chú Triệu, không được tha cho hắn! Phải dạy cho hắn một bài học!
"
Triệu Hoành sửng sốt, liếc nhìn Ngụy Oánh, toát mồ hôi lạnh.
Ông ta đang hoảng loạn trong lòng, Ngụy Oánh còn vứt ra thêm cái nồi này nữa.
Diệp Phong cười nói: "Ông nói rất đúng, không cần khách khí với tôi, nếu không đợi đến lúc đánh nhau thì tôi cũng không kiềm chế được đâu.
"
Ngụy Oánh tức giận nói: "Diệp Phong đáng chết, dám kiêu ngạo như vậy!
" "Chú Triệu, hãy xử lý hắn đi!
"
"Vâng.
.
. Tiểu thư.
.
.
"
Triệu Hoành bất đắc dĩ, không thể lên cũng phải lên!