Chương 1 - Chiến Thần Bắc Vực
Chương 2 - Đệ Nhất Mỹ Nhân Giang Thành
Chương 3 - Giết!
Chương 4 - Tôi Muốn Người Phụ Nữ Này
Chương 5 - Bang Long Hổ Rất Lợi Hại Sao?
Chương 6 - Đùa Gì Vậy Chứ!
Chương 7 - Mau Buông Tôi Xuống
Chương 8 - Không Giống Chính Là Không Giống
Chương 9 - Đợi Nó Về
Chương 10 - Mẹ Mặc Kệ
Chương 11 - Chuyện Này
Chương 12 - Điếc Không Sợ Súng
Chương 13 - Lão Gia Đã Lên Tiếng?
Chương 14 - Vị Hôn Phu Gì?
Chương 15 - Còn Em Thì Sao?
Chương 16 - Tôi Về Nhà
Chương 17 - Thiếu Phu Nhân Đâu?
Chương 18 - Còn Phải Hỏi À?
Chương 19 - Bớt Giận Con Mẹ Này!
Chương 20 - Lâu Như Vậy Sao?
Chương 21 - Tiêu Y Nhân?
Chương 22 - Cha Con Bị Bắt Đi Rồi?
Chương 23 - Anh Là?
Chương 24 - Chỉ Có Một Biện Pháp
Chương 25 - Sức Mạnh Của Diệp Phong
Chương 26 - Cảm Giác Như Trứng Vỡ Đầy Đất
Chương 27 - Con Trai Vương Hạo
Chương 28 - Tao Giết Mày!
Chương 29 - Vâng Thiếu Chủ!
Chương 30 - Diệp Phong?
Chương 31 - Dừng Lại Đi Thanh Loan
Chương 32 - Các Người Muốn Làm Gì?
Chương 33 - Diệp Phong Là Tên Nào?
Chương 34 - Xong Đời Rồi
Chương 35 - Không Đói Bụng
Chương 36 - Không Đến Mức
Chương 37 - Quỳ Xuống!
Chương 38 - Nhà Họ Tiêu?
Chương 39 - Sảnh Lớn Nhà Họ Tiêu
Chương 40 - Cậu Là Ai?
Chương 41 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 42 - Anh Đến Thật Đúng Lúc!
Chương 43 - Tôi Cần Phải Biết Về Cậu Sao?
Chương 44 - Nói Xong
Chương 45 - Vị Hôn Phu?
Chương 46 - Tiêu Hà
Chương 47 - Đi Đâu?
Chương 48 - Lại Là Diệp Phong?
Chương 49 - Ai Làm Việc Này!
Chương 50 - Anh Ăn Cơm Chưa?
Chương 51 - Hồng Yên Hiểu Rồi
Chương 52 - Tôi Là Vị Hôn Thê Của Anh Phong!
Chương 53 - Chồng Ơi
Chương 54 - Là Cô Mắng Tôi Trước!
Chương 55 - Ở Đâu?
Chương 56 - Muốn Gì Cơ?
Chương 57 - Sao Chị Đây Lại Không Có Liêm Sỉ Chứ?
Chương 58 - Vậy Thì Quyết Định Như Vậy
Chương 59 - Tam Thiếu Gia?!
Chương 60 - Đi Chữa Bệnh Cho Bà Nội Con
Chương 61 - Bà Nội Được Cứu Rồi
Chương 62 - Không Sao Đâu
Chương 63 - Diệp Phong!
Chương 64 - Tranh Thủ Thời Gian
Chương 65 - Tôi Nói Đúng Không
Chương 66 - Anh Phong!
Chương 67 - Em Không Tin Tôi Sao?
Chương 68 - Sao Tôi Biết Được?
Chương 69 - Đặng Huyền Đúng Không?
Chương 70 - Cuồng Vọng!
Chương 71 - Cô Nhất Thời Cảm Thấy Ấm Áp!
Chương 72 - Thấy Cảnh Tượng Này
Chương 73 - Ý Kiến Hay!
Chương 74 - Bảng Thiên Kiêu Là Gì?
Chương 75 - Trong Cơ Thể Diệp Phong
Chương 76 - Tẩu Hỏa Nhập Ma?
Chương 77 - Không Đúng
Chương 78 - Nô Tỳ Không Trách!
Chương 79 - Tôi Biết Rồi
Chương 80 - Thiếu Chủ!
Chương 81 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 82 - Diệp Phong Này Rốt Cuộc Có Lai Lịch Gì!
Chương 83 - Kế Hoạch Này Không Tồi!
Chương 84 - Súng?
Chương 85 - Thiếu Chủ Quá Mạnh
Chương 86 - Tiểu Bối Đừng Vội Càn Rỡ
Chương 87 - Sao Lại Bắt Đầu Gáy Rồi
Chương 88 - Dù Sao Thì Cũng Chết
Chương 89 - Chúng Ta Đi Thôi
Chương 90 - Tiêu Diệt Cả Nhà Ông Đây?
Chương 91 - Không Thể Nào?
Chương 92 - Xin Lỗi
Chương 93 - Là Cố Ninh Ninh!
Chương 94 - Không Phải?
Chương 95 - Lúc Này Diệp Phong Mới Buông
Chương 96 - Triệu Đông?
Chương 97 - Lên Cho Tao
Chương 98 - Mày Là Võ Giả?
Chương 99 - Không Dám
Chương 100 - Chờ Đã
Chương 101 - Chờ Đã
Chương 102 - Đến Nhà Em Ăn Cơm?
Chương 103 - Hôn Sự?
Chương 104 - Nhắm Mắt Làm Chỉ?
Chương 105 - Vậy Anh Muốn Làm Gì?
Chương 106 - Ai Muốn Con Từ Hôn Chứ?
Chương 107 - Con Đã Hiểu!
Chương 108 - Môn Phải Giang Hồ?
Chương 109 - Chúc Mừng Vương Gia
Chương 110 - Không Biết Lượng Sức
Chương 111 - Sao Lại Mạnh Như Vậy?
Chương 112 - Giết Hết Bọn Chúng!
Chương 113 - Thật Là Lợi Hại
Chương 114 - Thương Sơn Giáo Lý
Chương 115 - Xe Tăng Đâu
Chương 116 - Sao Có Thể?
Chương 117 - To Gan
Chương 118 - Giây Tiếp Theo
Chương 119 - Hắn Vẫn Còn Là Người Sao?
Chương 120 - Tới Thì Tốt Quá!
Chương 121 - Đến Nước Này Rồi
Chương 122 - Kim Lăng Giang Nam Này!
Chương 123 - Vậy Mà Lại Cười Trước Mặt Diệp Phong!
Chương 124 - Tay Của Tao, Tay Của Tao!
Chương 125 - Sợ Chết?
Chương 126 - Thật Không?
Chương 127 - Kim Lăng Vương Bị Giết?
Chương 128 - Ai Làm?
Chương 129 - Nhưng Cậu Ta
Chương 130 - Đương Nhiên
Chương 131 - Ăn Cơm Đi!
Chương 132 - Nhìn Gã Có Vẻ Lễ Phép
Chương 133 - Thì Ra Là Trợ Lý Của Tổng Giám Đốc Tô!
Chương 134 - Người Nhật Bản!
Chương 135 - Người Hoa Hạ Chết Tiệt
Chương 136 - Tôi Chỉ Nghe Lệnh Của Chủ Nhân
Chương 137 - Cảm Tạ Chủ Nhân
Chương 138 - Ông Ta Cho Anh
Chương 139 - Sao Anh Biết?
Chương 140 - Đa Tạ Hội Trưởng Dương
Chương 141 - Nhưng Mà
Chương 142 - Mảnh Sứ Nhỏ Bay Đi
Chương 143 - Oanh!
Chương 144 - Ngu Ngốc!
Chương 145 - Hội Trưởng Dương Đại Nghĩa
Chương 146 - Soạt!
Chương 147 - Tìm Chết!
Chương 148 - Ông Ta Muốn Báo Thù!
Chương 149 - Ngu Ngốc
Chương 150 - Chủ Nhân
Chương 151 - Chủ Nhân Mời Nói
Chương 152 - Muốn Rời Xa Người Kia
Chương 153 - Cô Đỏ Mặt
Chương 154 - Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 155 - Khuynh Thành Bị Rắn Cắn
Chương 156 - Kỳ Quái
Chương 157 - Ả Tên Gì?
Chương 158 - Đúng Rồi
Chương 159 - Vậy Là Tốt Rồi
Chương 160 - Tống Diễm Nhỏ Giọng Nói:
Chương 161 - Anh Rể Mời Uống Trà
Chương 162 - Tống Diễm Sai Mày Làm Gì?
Chương 163 - Tiện Nhân
Chương 164 - Mày Không Đánh Lại Tao
Chương 165 - Làm Thì Làm
Chương 166 - Ai Nói Em Không Có Đầu Óc?
Chương 167 - Muốn Làm Anh
Chương 168 - Vị Hôn Phu?
Chương 169 - Thật Đáng Ghét
Chương 170 - Nghe Vậy
Chương 171 - Giang Ly Là Chị Tôi
Chương 172 - Bảy Người!?
Chương 173 - Có Thể
Chương 174 - Giang Ly Đỏ Mắt
Chương 175 - Vậy Hả?
Chương 176 - Sao Vậy?
Chương 177 - Làm Gì Vậy?
Chương 178 - Mày Còn Dám Đánh Tao?
Chương 179 - Chát!
Chương 180 - Giang Ly Gật Đầu
Chương 181 - Đúng Là Không Biết Sống Chết!
Chương 182 - Muốn Sống?
Chương 183 - Diệp Thiếu
Chương 184 - Cháu Không Bị Thương Đó Chứ?
Chương 185 - Cùng Lúc Đó
Chương 186 - Quỷ Vân Tông?
Chương 187 - Hơi Thở?
Chương 188 - Tôi Là Người Mà Các Ông Không Chọc Nổi
Chương 189 - Thật Sao?
Chương 190 - Không Phải Địa Cấp?
Chương 191 - Nói Vậy Là Cô Đồng Ý Gả Cho Tôi?
Chương 192 - Con Gái
Chương 193 - Chính Là Chỗ Này Sao?
Chương 194 - Cô Bé Xinh Đẹp Từ Đâu Ra Vậy
Chương 195 - Tôi Không Dám
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Cầu Xin Ngài Đừng Giết Tôi
Chương 198 - Ngay Cả Địa Cấp Tông Sư
Chương 199 - Cái Gì?
Chương 200 - Có Ngủ Hay Không?
Chương 201 - Chết Tiệt Diệp Phong
Chương 202 - Tôi Ôm Cô Ngủ
Chương 203 - Đây Là Muốn Làm Gì?
Chương 204 - Nữ Lưu Manh!
Chương 205 - Cháu Trai Yêu Quý Của Tôi
Chương 206 - Đúng Vậy!
Chương 207 - Đúng Vậy
Chương 208 - Vậy Tôi Ra Tay Trước!
Chương 209 - Làm Sao Có Thể Được?!
Chương 210 - Tôi Ức Hiếp Người Quá Đáng?
Chương 211 - Chỉ Là Đánh Một Trận Mà Thôi
Chương 212 - Ra Vậy
Chương 213 - Sư Tỷ Biết Hết Rồi À?
Chương 214 - Đây Là Hôn Thê Của Ta
Chương 215 - Con Gái Tướng Quốc?
Chương 216 - Vợ À?
Chương 217 - Muốn Chết
Chương 218 - Không Nói Thì Đi Chết
Chương 219 - Bên Kia
Chương 220 - Đúng Vậy
Chương 221 - Hải Sản Thì Sao?
Chương 222 - Đồ Xấu Xa
Chương 223 - Em Nghỉ Ngơi Đi
Chương 224 - Anh Phong Là Của Tôi
Chương 225 - Đối Với Đàn Ông
Chương 226 - Khí Chất Thiếu Nữ?
Chương 227 - Cũng Có Người Khuyên
Chương 228 - Thất Nghiệp?
Chương 229 - Không Sao
Chương 230 - Nghĩ Đến Đây
Chương 231 - Anh Cương
Chương 232 - Tôi Đỡ Cô Đi
Chương 233 - Chỉ Là Chuyện Nhỏ Thôi
Chương 234 - Lý Cương?
Chương 235 - Cảm Giác Này
Chương 236 - Đến Rất Nhanh
Chương 237 - Tại Sao Cô Cũng Ở Đây?!
Chương 238 - Phế Bỏ Hắn Trước Đi!
Chương 239 - Tất Nhiên Quan Trọng
Chương 240 - Không Cầm
Chương 241 - Cô Sống Ở Đâu?
Chương 242 - Bây Giờ Cô Đã Hết Sợ Chưa?
Chương 243 - Không Lộn Xộn
Chương 244 - Anh Đi Rồi Tôi Sẽ Sợ Lắm
Chương 245 - Sao Đột Nhiên Lại Hôn Tôi?
Chương 246 - Tại Sao Phải Buông Ra?
Chương 247 - Hiểu Lầm?
Chương 248 - Hắn Đưa Lương Yên Về Nhà
Chương 249 - Mời Tôi Ăn Cơm?
Chương 250 - Vậy Còn Chưa Dùng Sức?
Chương 251 - Chu Thiếu
Chương 252 - Tôi Nói Thật Mà
Chương 253 - Uống Đi
Chương 254 - Chúng Ta Lại Gặp Nhau
Chương 255 - Lý Thiếu!
Chương 256 - Qúa Đáng?
Chương 257 - Lý Chiến Vừa Giấy Giụa Vừa Rít Gào
Chương 258 - Tôi Lừa Em Làm Gì?
Chương 259 - Cái Này Phải Làm Sao Đây?
Chương 260 - Khó Mà Nói
Chương 261 - Vì Sao?
Chương 262 - Đây Là?
Chương 263 - Nhưng Mà Thiếu Chủ
Chương 264 - Chương 264
Chương 265 - Trùng Hợp Như Vậy Sao?
Chương 266 - Anhcòn Cười!
Chương 267 - Chuyện Này Còn Có Thể Giả Được Sao?
Chương 268 - Người Vùng Khác Đều Như Vậy Sao?
Chương 269 - Chỉ Có Hai Chúng Ta?
Chương 270 - Vừa Rồi Tôi Đã Nói Gì Với Anh?
Chương 271 - Người Tới Hóa Ra Là Trần Thiến
Chương 272 - Cô Mềm Mại Quá
Chương 273 - Tất Nhiên Muốn Cô Đeo Giúp Tôi
Chương 274 - Nói Xem Nào?
Chương 275 - Anh Muốn Làm Gì?
Chương 276 - Sắp Hai Mươi Rồi
Chương 277 - Làm Sao Vậy Lý Ty?
Chương 278 - Hóa Ra Là Lý Ty Trưởng
Chương 279 - Nói Xong
Chương 280 - Không Được
Chương 281 - Anh...Anh Muốn Thế Nào?
Chương 282 - Chạy Nhanh Như Vậy
Chương 283 - Cô Không Muốn Sống Nữa Sao?
Chương 284 - Dạy Dỗ Thế Nào?
Chương 285 - Chủ Nhân?
Chương 286 - Gia Tộc Yagyu!
Chương 287 - Vừa Bôi Lên
Chương 288 - Không Có Nhưng
Chương 289 - Mông Của Cô Còn Đau Không?
Chương 290 - Em Gái Này Thật Sự Muốn Hại Cô Ấy!
Chương 291 - Tìm Tôi Trả Thù?
Chương 292 - Không Có Ngoại Lệ
Chương 293 - Đó Là Một Thiếu Nữ Trẻ Tuổi
Chương 294 - Đắc Tội Với Ai?
Chương 295 - Trần Thiến Bĩu Môi
Chương 296 - Tôi Mặc Kệ Anh!
Chương 297 - Tay Nghề Của Cảnh Sát
Chương 298 - Quay Đầu Nhìn Lại
Chương 299 - Chỉ Là Hôn Nhau Thôi Mà
Chương 300 - Tôi Không Có Vấn Đề Gì
Chương 301 - Thật Sự Là Anh Long
Chương 302 - Thằng Nhóc Này Thật Tàn Nhãn
Chương 1 - Chiến Thần Bắc Vực
Chương 2 - Đệ Nhất Mỹ Nhân Giang Thành
Chương 3 - Giết!
Chương 4 - Tôi Muốn Người Phụ Nữ Này
Chương 5 - Bang Long Hổ Rất Lợi Hại Sao?
Chương 6 - Đùa Gì Vậy Chứ!
Chương 7 - Mau Buông Tôi Xuống
Chương 8 - Không Giống Chính Là Không Giống
Chương 9 - Đợi Nó Về
Chương 10 - Mẹ Mặc Kệ
Chương 11 - Chuyện Này
Chương 12 - Điếc Không Sợ Súng
Chương 13 - Lão Gia Đã Lên Tiếng?
Chương 14 - Vị Hôn Phu Gì?
Chương 15 - Còn Em Thì Sao?
Chương 16 - Tôi Về Nhà
Chương 17 - Thiếu Phu Nhân Đâu?
Chương 18 - Còn Phải Hỏi À?
Chương 19 - Bớt Giận Con Mẹ Này!
Chương 20 - Lâu Như Vậy Sao?
Chương 21 - Tiêu Y Nhân?
Chương 22 - Cha Con Bị Bắt Đi Rồi?
Chương 23 - Anh Là?
Chương 24 - Chỉ Có Một Biện Pháp
Chương 25 - Sức Mạnh Của Diệp Phong
Chương 26 - Cảm Giác Như Trứng Vỡ Đầy Đất
Chương 27 - Con Trai Vương Hạo
Chương 28 - Tao Giết Mày!
Chương 29 - Vâng Thiếu Chủ!
Chương 30 - Diệp Phong?
Chương 31 - Dừng Lại Đi Thanh Loan
Chương 32 - Các Người Muốn Làm Gì?
Chương 33 - Diệp Phong Là Tên Nào?
Chương 34 - Xong Đời Rồi
Chương 35 - Không Đói Bụng
Chương 36 - Không Đến Mức
Chương 37 - Quỳ Xuống!
Chương 38 - Nhà Họ Tiêu?
Chương 39 - Sảnh Lớn Nhà Họ Tiêu
Chương 40 - Cậu Là Ai?
Chương 41 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 42 - Anh Đến Thật Đúng Lúc!
Chương 43 - Tôi Cần Phải Biết Về Cậu Sao?
Chương 44 - Nói Xong
Chương 45 - Vị Hôn Phu?
Chương 46 - Tiêu Hà
Chương 47 - Đi Đâu?
Chương 48 - Lại Là Diệp Phong?
Chương 49 - Ai Làm Việc Này!
Chương 50 - Anh Ăn Cơm Chưa?
Chương 51 - Hồng Yên Hiểu Rồi
Chương 52 - Tôi Là Vị Hôn Thê Của Anh Phong!
Chương 53 - Chồng Ơi
Chương 54 - Là Cô Mắng Tôi Trước!
Chương 55 - Ở Đâu?
Chương 56 - Muốn Gì Cơ?
Chương 57 - Sao Chị Đây Lại Không Có Liêm Sỉ Chứ?
Chương 58 - Vậy Thì Quyết Định Như Vậy
Chương 59 - Tam Thiếu Gia?!
Chương 60 - Đi Chữa Bệnh Cho Bà Nội Con
Chương 61 - Bà Nội Được Cứu Rồi
Chương 62 - Không Sao Đâu
Chương 63 - Diệp Phong!
Chương 64 - Tranh Thủ Thời Gian
Chương 65 - Tôi Nói Đúng Không
Chương 66 - Anh Phong!
Chương 67 - Em Không Tin Tôi Sao?
Chương 68 - Sao Tôi Biết Được?
Chương 69 - Đặng Huyền Đúng Không?
Chương 70 - Cuồng Vọng!
Chương 71 - Cô Nhất Thời Cảm Thấy Ấm Áp!
Chương 72 - Thấy Cảnh Tượng Này
Chương 73 - Ý Kiến Hay!
Chương 74 - Bảng Thiên Kiêu Là Gì?
Chương 75 - Trong Cơ Thể Diệp Phong
Chương 76 - Tẩu Hỏa Nhập Ma?
Chương 77 - Không Đúng
Chương 78 - Nô Tỳ Không Trách!
Chương 79 - Tôi Biết Rồi
Chương 80 - Thiếu Chủ!
Chương 81 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 82 - Diệp Phong Này Rốt Cuộc Có Lai Lịch Gì!
Chương 83 - Kế Hoạch Này Không Tồi!
Chương 84 - Súng?
Chương 85 - Thiếu Chủ Quá Mạnh
Chương 86 - Tiểu Bối Đừng Vội Càn Rỡ
Chương 87 - Sao Lại Bắt Đầu Gáy Rồi
Chương 88 - Dù Sao Thì Cũng Chết
Chương 89 - Chúng Ta Đi Thôi
Chương 90 - Tiêu Diệt Cả Nhà Ông Đây?
Chương 91 - Không Thể Nào?
Chương 92 - Xin Lỗi
Chương 93 - Là Cố Ninh Ninh!
Chương 94 - Không Phải?
Chương 95 - Lúc Này Diệp Phong Mới Buông
Chương 96 - Triệu Đông?
Chương 97 - Lên Cho Tao
Chương 98 - Mày Là Võ Giả?
Chương 99 - Không Dám
Chương 100 - Chờ Đã
Chương 101 - Chờ Đã
Chương 102 - Đến Nhà Em Ăn Cơm?
Chương 103 - Hôn Sự?
Chương 104 - Nhắm Mắt Làm Chỉ?
Chương 105 - Vậy Anh Muốn Làm Gì?
Chương 106 - Ai Muốn Con Từ Hôn Chứ?
Chương 107 - Con Đã Hiểu!
Chương 108 - Môn Phải Giang Hồ?
Chương 109 - Chúc Mừng Vương Gia
Chương 110 - Không Biết Lượng Sức
Chương 111 - Sao Lại Mạnh Như Vậy?
Chương 112 - Giết Hết Bọn Chúng!
Chương 113 - Thật Là Lợi Hại
Chương 114 - Thương Sơn Giáo Lý
Chương 115 - Xe Tăng Đâu
Chương 116 - Sao Có Thể?
Chương 117 - To Gan
Chương 118 - Giây Tiếp Theo
Chương 119 - Hắn Vẫn Còn Là Người Sao?
Chương 120 - Tới Thì Tốt Quá!
Chương 121 - Đến Nước Này Rồi
Chương 122 - Kim Lăng Giang Nam Này!
Chương 123 - Vậy Mà Lại Cười Trước Mặt Diệp Phong!
Chương 124 - Tay Của Tao, Tay Của Tao!
Chương 125 - Sợ Chết?
Chương 126 - Thật Không?
Chương 127 - Kim Lăng Vương Bị Giết?
Chương 128 - Ai Làm?
Chương 129 - Nhưng Cậu Ta
Chương 130 - Đương Nhiên
Chương 131 - Ăn Cơm Đi!
Chương 132 - Nhìn Gã Có Vẻ Lễ Phép
Chương 133 - Thì Ra Là Trợ Lý Của Tổng Giám Đốc Tô!
Chương 134 - Người Nhật Bản!
Chương 135 - Người Hoa Hạ Chết Tiệt
Chương 136 - Tôi Chỉ Nghe Lệnh Của Chủ Nhân
Chương 137 - Cảm Tạ Chủ Nhân
Chương 138 - Ông Ta Cho Anh
Chương 139 - Sao Anh Biết?
Chương 140 - Đa Tạ Hội Trưởng Dương
Chương 141 - Nhưng Mà
Chương 142 - Mảnh Sứ Nhỏ Bay Đi
Chương 143 - Oanh!
Chương 144 - Ngu Ngốc!
Chương 145 - Hội Trưởng Dương Đại Nghĩa
Chương 146 - Soạt!
Chương 147 - Tìm Chết!
Chương 148 - Ông Ta Muốn Báo Thù!
Chương 149 - Ngu Ngốc
Chương 150 - Chủ Nhân
Chương 151 - Chủ Nhân Mời Nói
Chương 152 - Muốn Rời Xa Người Kia
Chương 153 - Cô Đỏ Mặt
Chương 154 - Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 155 - Khuynh Thành Bị Rắn Cắn
Chương 156 - Kỳ Quái
Chương 157 - Ả Tên Gì?
Chương 158 - Đúng Rồi
Chương 159 - Vậy Là Tốt Rồi
Chương 160 - Tống Diễm Nhỏ Giọng Nói:
Chương 161 - Anh Rể Mời Uống Trà
Chương 162 - Tống Diễm Sai Mày Làm Gì?
Chương 163 - Tiện Nhân
Chương 164 - Mày Không Đánh Lại Tao
Chương 165 - Làm Thì Làm
Chương 166 - Ai Nói Em Không Có Đầu Óc?
Chương 167 - Muốn Làm Anh
Chương 168 - Vị Hôn Phu?
Chương 169 - Thật Đáng Ghét
Chương 170 - Nghe Vậy
Chương 171 - Giang Ly Là Chị Tôi
Chương 172 - Bảy Người!?
Chương 173 - Có Thể
Chương 174 - Giang Ly Đỏ Mắt
Chương 175 - Vậy Hả?
Chương 176 - Sao Vậy?
Chương 177 - Làm Gì Vậy?
Chương 178 - Mày Còn Dám Đánh Tao?
Chương 179 - Chát!
Chương 180 - Giang Ly Gật Đầu
Chương 181 - Đúng Là Không Biết Sống Chết!
Chương 182 - Muốn Sống?
Chương 183 - Diệp Thiếu
Chương 184 - Cháu Không Bị Thương Đó Chứ?
Chương 185 - Cùng Lúc Đó
Chương 186 - Quỷ Vân Tông?
Chương 187 - Hơi Thở?
Chương 188 - Tôi Là Người Mà Các Ông Không Chọc Nổi
Chương 189 - Thật Sao?
Chương 190 - Không Phải Địa Cấp?
Chương 191 - Nói Vậy Là Cô Đồng Ý Gả Cho Tôi?
Chương 192 - Con Gái
Chương 193 - Chính Là Chỗ Này Sao?
Chương 194 - Cô Bé Xinh Đẹp Từ Đâu Ra Vậy
Chương 195 - Tôi Không Dám
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Cầu Xin Ngài Đừng Giết Tôi
Chương 198 - Ngay Cả Địa Cấp Tông Sư
Chương 199 - Cái Gì?
Chương 200 - Có Ngủ Hay Không?
Chương 201 - Chết Tiệt Diệp Phong
Chương 202 - Tôi Ôm Cô Ngủ
Chương 203 - Đây Là Muốn Làm Gì?
Chương 204 - Nữ Lưu Manh!
Chương 205 - Cháu Trai Yêu Quý Của Tôi
Chương 206 - Đúng Vậy!
Chương 207 - Đúng Vậy
Chương 208 - Vậy Tôi Ra Tay Trước!
Chương 209 - Làm Sao Có Thể Được?!
Chương 210 - Tôi Ức Hiếp Người Quá Đáng?
Chương 211 - Chỉ Là Đánh Một Trận Mà Thôi
Chương 212 - Ra Vậy
Chương 213 - Sư Tỷ Biết Hết Rồi À?
Chương 214 - Đây Là Hôn Thê Của Ta
Chương 215 - Con Gái Tướng Quốc?
Chương 216 - Vợ À?
Chương 217 - Muốn Chết
Chương 218 - Không Nói Thì Đi Chết
Chương 219 - Bên Kia
Chương 220 - Đúng Vậy
Chương 221 - Hải Sản Thì Sao?
Chương 222 - Đồ Xấu Xa
Chương 223 - Em Nghỉ Ngơi Đi
Chương 224 - Anh Phong Là Của Tôi
Chương 225 - Đối Với Đàn Ông
Chương 226 - Khí Chất Thiếu Nữ?
Chương 227 - Cũng Có Người Khuyên
Chương 228 - Thất Nghiệp?
Chương 229 - Không Sao
Chương 230 - Nghĩ Đến Đây
Chương 231 - Anh Cương
Chương 232 - Tôi Đỡ Cô Đi
Chương 233 - Chỉ Là Chuyện Nhỏ Thôi
Chương 234 - Lý Cương?
Chương 235 - Cảm Giác Này
Chương 236 - Đến Rất Nhanh
Chương 237 - Tại Sao Cô Cũng Ở Đây?!
Chương 238 - Phế Bỏ Hắn Trước Đi!
Chương 239 - Tất Nhiên Quan Trọng
Chương 240 - Không Cầm
Chương 241 - Cô Sống Ở Đâu?
Chương 242 - Bây Giờ Cô Đã Hết Sợ Chưa?
Chương 243 - Không Lộn Xộn
Chương 244 - Anh Đi Rồi Tôi Sẽ Sợ Lắm
Chương 245 - Sao Đột Nhiên Lại Hôn Tôi?
Chương 246 - Tại Sao Phải Buông Ra?
Chương 247 - Hiểu Lầm?
Chương 248 - Hắn Đưa Lương Yên Về Nhà
Chương 249 - Mời Tôi Ăn Cơm?
Chương 250 - Vậy Còn Chưa Dùng Sức?
Chương 251 - Chu Thiếu
Chương 252 - Tôi Nói Thật Mà
Chương 253 - Uống Đi
Chương 254 - Chúng Ta Lại Gặp Nhau
Chương 255 - Lý Thiếu!
Chương 256 - Qúa Đáng?
Chương 257 - Lý Chiến Vừa Giấy Giụa Vừa Rít Gào
Chương 258 - Tôi Lừa Em Làm Gì?
Chương 259 - Cái Này Phải Làm Sao Đây?
Chương 260 - Khó Mà Nói
Chương 261 - Vì Sao?
Chương 262 - Đây Là?
Chương 263 - Nhưng Mà Thiếu Chủ
Chương 264 - Chương 264
Chương 265 - Trùng Hợp Như Vậy Sao?
Chương 266 - Anhcòn Cười!
Chương 267 - Chuyện Này Còn Có Thể Giả Được Sao?
Chương 268 - Người Vùng Khác Đều Như Vậy Sao?
Chương 269 - Chỉ Có Hai Chúng Ta?
Chương 270 - Vừa Rồi Tôi Đã Nói Gì Với Anh?
Chương 271 - Người Tới Hóa Ra Là Trần Thiến
Chương 272 - Cô Mềm Mại Quá
Chương 273 - Tất Nhiên Muốn Cô Đeo Giúp Tôi
Chương 274 - Nói Xem Nào?
Chương 275 - Anh Muốn Làm Gì?
Chương 276 - Sắp Hai Mươi Rồi
Chương 277 - Làm Sao Vậy Lý Ty?
Chương 278 - Hóa Ra Là Lý Ty Trưởng
Chương 279 - Nói Xong
Chương 280 - Không Được
Chương 281 - Anh...Anh Muốn Thế Nào?
Chương 282 - Chạy Nhanh Như Vậy
Chương 283 - Cô Không Muốn Sống Nữa Sao?
Chương 284 - Dạy Dỗ Thế Nào?
Chương 285 - Chủ Nhân?
Chương 286 - Gia Tộc Yagyu!
Chương 287 - Vừa Bôi Lên
Chương 288 - Không Có Nhưng
Chương 289 - Mông Của Cô Còn Đau Không?
Chương 290 - Em Gái Này Thật Sự Muốn Hại Cô Ấy!
Chương 291 - Tìm Tôi Trả Thù?
Chương 292 - Không Có Ngoại Lệ
Chương 293 - Đó Là Một Thiếu Nữ Trẻ Tuổi
Chương 294 - Đắc Tội Với Ai?
Chương 295 - Trần Thiến Bĩu Môi
Chương 296 - Tôi Mặc Kệ Anh!
Chương 297 - Tay Nghề Của Cảnh Sát
Chương 298 - Quay Đầu Nhìn Lại
Chương 299 - Chỉ Là Hôn Nhau Thôi Mà
Chương 300 - Tôi Không Có Vấn Đề Gì
Chương 301 - Thật Sự Là Anh Long
Chương 302 - Thằng Nhóc Này Thật Tàn Nhãn
Nhưng ai biết Lý Cương vừa xông ra khỏi phòng lại quay đầu gầm lên: "Thằng ranh con, nói cho mày biết người muốn ngủ nó không phải bố, mà là thiếu gia Lý gia của năm gia tộc lớn. Mày làm hỏng chuyện tốt của thiếu gia, có giỏi thì chờ ở đó đừng chạy, đợi lát nữa bố gọi người chơi chết mày.
"
Năm gia tộc lớn? Lý gia?
Nghe thế, Diệp Phong nheo mắt lại: "Tốt, tao chờ ở đây, tốt nhất mày nhanh
lên. "Chờ đó đi.
" Lý Cương bỏ lại một câu hung ác rồi xông lên lầu gọi người. Lương Yên vừa trầm tĩnh lại nghe được Lý Cương lập tức lại lo lắng.
Cô ta không ngờ chủ của Lý Cương lại là một trong năm đại gia tộc cao quý của Giang Thành.
Lần này phiền phức to rồi.
Cô ta biết rõ thế lực của Lý gia cực kỳ khủng bố, cô ta hoàn toàn không trêu chọc nổi.
Đám bạn học trong phòng đều kêu lên sợ hãi, nếu kẻ để mắt tới Lương Yên là người bình thường còn đỡ, nhưng ngặt nổi đó lại là Lý gia một trong năm gia tộc lớn.
Lý gia là thế lực như thế nào, loại con ông cháu cha một năm thu nhập mấy chục triệu như Chu Vũ còn chưa có tư cách xách giày cho họ.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản họ không dám trêu chọc Tiêu Y Nhân, là do cô ấy cũng là người của năm gia tộc lớn.
Còn Diệp Phong này nữa, vừa rồi hắn ra tay dạy dỗ Lý Cương, người của Lý gia đến thì nhất định sẽ không bỏ qua hắn.
Điều này càng làm họ kiên định lựa chọn không xen vào chuyện bao đồng.
... Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.
. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
"Diệp Phong, thật.
.
. thật xin lỗi đã liên lụy đến anh. Nhân lúc họ chưa đến, anh lập tức đi đi.
" Lương Yên áy náy nói.
Diệp Phong nhìn thấy dáng vẻ của Lương Yên thì cười nói: "Cô không cần lo lắng, tôi sẽ xử lý tốt chuyện ở nơi đây.
"
Lúc này toàn thân Diệp Phong tràn ngập khí tức mạnh mẽ làm tim Lương Yên đập loạn cả lên, khuôn mặt ửng hồng.
Chu Vũ vừa bị Lý Cương dọa nát gan, lúc này trong lòng rất khó chịu, lại nhìn thấy Diệp Phong anh tuấn tiêu sái thế thì trong lòng vô cùng uất ức.
Hắn ta châm chọc nói: "Họ Diệp, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, Lý gia không phải người anh có thể trêu vào.
"
"Thế nào?" Diệp Phong quay đầu nhìn hắn ta một cái, bình tĩnh nói: "Tôi không thể trêu vào? Chẳng lẽ anh trêu được sao?”
"Tôi.
.
.
" Chu Vũ bị hỏi nghẹn họng nói không ra lời.
Mà Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân đều như Lã Vọng buông cần câu, các cô đã sớm chứng kiến bản lĩnh của Diệp Phong, tổng đốc Kim Lăng Vương của Giang Nam còn bị Diệp Phong tiêu diệt, chỉ là một Lý gia thì có thể gây nên sóng gió gì kia chứ?
Chu Vũ đỏ bừng cả khuôn mặt mà hừ lạnh và nói: "Anh gây chuyện thì cứ gây đi, chớ liên lụy đám bạn học chúng tôi là được.
"
Diệp Phong nghe vậy thì khinh thường cười lạnh: "Yên tâm, sợ chết có thể lập tức rời đi.
"
Nghe thế, có mấy người đàn ông trong phòng đều dao động.
Họ sợ chọc phiền phức, mặc dù chuyện này do Lương Yên và Diệp Phong gây ra, nhưng họ sợ lát nữa Lý gia đến sẽ giận lây sang mình.
Nghĩ đến điều này, lập tức có người mở miệng nói: "Trong nhà tôi còn có chút việc, tôi đi trước nhé các bạn.
"
"Tôi cũng vậy, vợ tôi sắp sinh rồi, tôi cũng phải đi"
Hai người đàn ông vội vàng hấp tấp muốn rời khỏi, ai ngờ họ vừa bước ra thì đã bị chặn lại ở cửa phòng.
"Muốn đi đâu. Nói cho tụi mày biết, hôm nay đừng ai mơ đi được.
"
Một giọng nói hung ác truyền đến từ bên ngoài, tập trung nhìn lại thì hóa ra là Lý Cương dẫn người trở về.
Vừa rồi họ uống rượu trên lầu nên đi xuống cũng rất nhanh.
Phanh phanh! Hai người vừa muốn đi bị một người đạp văng vào phòng.
"Đến rất nhanh.
"
Diệp Phong lạnh nhạt cười một tiếng, hắn ghét nhất người ta dây dưa lề mề.
Chỉ thấy Lý Cương cúi đầu khom lưng đi theo một người đàn ông tuổi trẻ, người đàn ông này mặc nguyên bộ đồ hiệu, trên mặt mang theo vẻ âm u lạnh lẽo, trông rất có khí chất.
Gã tên là Lý Chiến, là con thứ ba của Lý gia.
Bên cạnh gã còn có một người phụ nữ ăn mặc diêm dúa đi theo, đang quyến rũ mà lôi kéo cánh tay Lý Chiến.
Nhìn lại phía sau thì thấy có bốn người đàn ông trung niên khí chất trâm ổn có dáng người tráng kiện, ánh mắt khiếp người, vừa nhìn đã biết họ là người luyện võ.
Những người này vừa bước vào cửa thì Lý Cương đã chỉ vào Diệp Phong rồi nói với Lý Chiến: "Lý thiếu, chính là thằng ranh này làm hỏng chuyện tốt của ngài.
"