Tô Nghiên biết rằng trong những năm 60, một chiếc đài nhỏ đối với phần lớn mọi người mà nói đều là thứ xa xỉ, nhưng thứ đó có gì hay ho đâu?
Lục Thần mười lăm tuổi, Lục Vũ mười ba tuổi, không lớn không nhỏ, Tô Nghiên thật sự không hiểu nổi họ.
Tô Nghiên vẫn còn đang ngơ ngác, trong bát đột nhiên có thêm một miếng cá, cô lẩm bẩm: "Ơ, miếng cá to như vậy chẳng lẽ là do mình tự gắp sao?"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tô Nghiên, Lục Đình cũng ngây người nhìn cô, người phụ nữ này ăn cơm cũng có thể lơ đãng sao?
Nghe nói cô thích ăn cá, tối nay anh đã đặc biệt tự tay làm món cá kho này.
Trước đây còn tưởng cô đã thông minh hơn rồi, sao lúc này lại ngốc nghếch rồi?
Miếng cá này rõ ràng là anh gắp cho cô, mắt cô nhìn đi đâu vậy, chuyện này cũng không phát hiện ra?
Hoa Tư Mẫn thấy dáng vẻ lúng túng của con trai thì thấy rất buồn cười: "Nghiên Nghiên, miếng cá trong bát con là do Đình Nhi gắp cho con đấy, món này cũng là do thằng bé tự tay làm.
"
"Là anh làm món cá này sao? Quả nhiên người đẹp làm món ăn cũng đẹp, nhìn là thấy ngon rồi.
" Khen ngợi không mất tiền mua, lời hay chẳng ai từ chối.
Lục Đình nghe Tô Nghiên nói vậy, khóe môi khẽ cong lên, sau đó Tô Nghiên lại nói: "Tài nấu ăn của mẹ rất ngon, chắc chắn món cá kho mẹ làm sẽ càng ngon hơn.
"
"Ha ha ha, vẫn là Tiểu Nghiên có mắt nhìn.
" Lục Phong Niên tỏ vẻ đồng tình.
Lục Lê bĩu môi khinh thường nhìn Tô Nghiên, hừ, nịnh hót, Lục Đình thì vẫn giữ vẻ mặt bình thản tiếp tục ăn cơm, không để ý đến Tô Nghiên nữa.
Cát cánh và hoa bách hợp đã chia ra buổi trưa vẫn tiếp tục ăn, buổi tối ngoài món cá kho ra, còn có thêm món khoai tây bào xào.
Ăn cơm tối xong, đợi hai vợ chồng Lục Đình về rồi, Lục Lê đi tắm, Lục Phong Niên kéo Hoa Tư Mẫn về phòng.
"Tiểu Mẫn, con gái chúng ta đã mười chín tuổi rồi, có phải chúng ta cũng nên tìm đối tượng cho con bé rồi không?"
"Đúng là nên tìm đối tượng cho con bé rồi, em xem con bé với Nghiên Nghiên cứ không hợp nhau. Con gái chúng ta ngốc quá, chỉ có một người chị dâu, không đối tốt với chị dâu lại đi đối tốt với người ngoài. Sau này lấy chồng rồi sao dám về nhà mẹ đẻ?"
"Con bé có chút ngốc, chắc là do mẹ anh chiều hư rồi.
"
"Đình Nhi lúc đi học cũng ở cùng ông bà nội trong nhà cũ, sao không thấy thằng bé bướng bỉnh? Em thấy con bé rất giống em gái anh, tính tình giống hệt em gái anh, em xem Tiểu Thư ngoan ngoãn bao nhiêu?"
"Có khi nào em sinh con trai, anh lại tráo con trai của em cho em gái, bế con gái của cô ta về cho em không.
"
Lục Phong Niên rất cạn lời, ông ấy đâu phải ăn no rửng mỡ, tráo con gái của em gái với con mình.
"Hai người đều sinh con ở nhà cũ, người đỡ đẻ cho hai người còn là cùng một bà đỡ, chẳng lẽ em sinh con xong không nhìn thấy giới tính của đứa bé sao?"
Hoa Tư Mẫn cẩn thận nhớ lại tình hình lúc đó, thời đại đó bom đạn loạn lạc, em chồng vì một số nguyên nhân mà trốn về nhà mẹ đẻ sinh con, dự sinh của bà ấy và em chồng cách nhau hơn mười ngày.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!