Giang Linh Linh lườm Tô Thanh Sơn, đúng là không đứng đắn: "Anh nói linh tinh gì vậy?"
Tô Nghiên sửng sốt, hình như đã hiểu ý của bố mẹ, cô giả vờ như đã hiểu, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Ăn cơm xong Tô Thanh Sơn chủ động đi rửa bát, để vợ và con gái ngồi nói chuyện.
"Nghiên Nghiên, Lục Đình thằng bé đó đã về rồi, hai đứa đã động phòng chưa?"
"Mẹ, sao mẹ lại hỏi chuyện này?"
Thấy con gái ngượng ngùng, Giang Linh Linh còn có gì không hiểu.
"Nghiên Nghiên, đã lấy chồng rồi thì đừng có tùy hứng nữa, phải học cách tin tưởng chồng mình, sống hòa thuận với mẹ chồng và em chồng, cô em chồng của con lớn hơn con, con bé sớm muộn gì cũng phải lấy chồng…"
Sống hòa thuận với Lục Lê sao? Thôi bỏ đi, con bé đó chính là đồ ngốc đầu óc có vấn đề, ở cùng với con bé chỉ có bị nó kéo chân sau.
"Mẹ, con và mẹ chồng sống rất hòa thuận ạ?"
"Vậy con phải chăm chỉ một chút, không ai thích con dâu của mình lười biếng cả. Đều là do bố con, từ nhỏ không để con làm việc nhà, cũng không biết bây giờ con có biết nấu cơm không?"
"Mẹ, những việc đó con đều biết làm, mẹ đừng lo, nhưng bây giờ chúng con vẫn chưa ở riêng, đợi khi nào ở riêng rồi mẹ và bố đến nhà chúng con chơi, con sẽ làm cho hai người một bữa thịnh soạn.
"
"Mẹ chỉ mong con có thể nấu cơm chín là tốt lắm rồi.
"
Tô Thanh Sơn rửa bát dọn dẹp xong bếp núc, cũng ngồi xuống: "Nghiên Nghiên nhà chúng ta không cần học nấu cơm, thằng nhóc Lục Đình kia thường xuyên phải đi làm nhiệm vụ bên ngoài, nấu cơm đối với nó mà nói không có gì khó, sau này bảo nó nấu cơm cho con ăn.
"
"Bố, con là hạt giống thiên phú, học gì cũng nhanh, không tin bố đợi đến khi chúng con xây xong bếp, lúc đó đến nhà chúng con ăn cơm.
"
Tô Thanh Sơn cho rằng con gái đang khoác lác, nhưng để con gái vui vẻ, ông vẫn gật đầu đồng ý: "Được, đến lúc đó bố và mẹ con sẽ đích thân đến, nếm thử cơm con gái ngoan của bố nấu.
"
"Thôi, đừng nói chuyện nữa, nhân lúc bây giờ rảnh rỗi, chúng ta dẫn con gái đi hợp tác xã dạo chơi, rồi mua cho con gái cưng hai hộp mạch nha bồi bổ cơ thể nhé!
"
Lát nữa đi làm rồi, họ sẽ không có thời gian lén lút ra ngoài dạo chơi, Tô Nghiên từ khi xuyên qua đến đây, đây là lần đầu tiên đi dạo hợp tác xã, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ.
Cả nhà họ đến quầy thực phẩm, mắt Tô Nghiên không thể rời đi, kẹo đậu phộng, mứt táo gai, kẹo cam, kẹo gừng, bánh quế… không ngờ chủng loại cũng khá phong phú.
"Nghiên Nghiên, muốn ăn kẹo không? Bố cân cho con nửa cân kẹo sữa thỏ trắng nếm thử nhé?"
"Không cần đâu ạ bố.
"
Tô Nghiên xua tay từ chối, cô có phải trẻ con đâu, trong biệt thự của cô còn cất giữ mấy thùng lớn đồ ăn vặt còn chưa kịp ăn.
Giang Linh Linh mua cho con gái hai hộp mạch nha, hai cân trứng gà, nói là để con gái bồi bổ cơ thể.
Tô Nghiên hiểu ý mẹ là gì, chẳng phải là đã ngủ với đàn ông rồi sợ cô không chịu nổi, cần phải bồi bổ sao?
Tô Thanh Sơn thì chọn cho con gái một đôi giày da màu đen, Giang Linh Linh lại dẫn con gái đi chọn hai dây băng vệ sinh mới, cùng hai tập giấy vệ sinh màu hồng.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!