Chương 1 - Mở Đầu Bán Con Trai Ruột
Chương 2 - Câu Chuyện Gốc
Chương 3 - Đột Nhiên Đổi Ý
Chương 4 - Về Nhà
Chương 5 - Mẹ Hối Lỗi Rồi
Chương 6 - Ăn Cháo
Chương 7 - Hiện Thực Khác Tiểu Thuyết
Chương 8 - Trương Diệu Văn
Chương 9 - Bị Con Trai Ruột Bán??
Chương 10 - Giặt Đồ
Chương 11 - Ăn Kẹo
Chương 12 - Đúng Là Vật Hy Sinh Trong Nhóm Đối Chiếu?
Chương 13 - Ông Bố Ruột Kỳ Lạ
Chương 14 - Đòi Tiền
Chương 15 - Hơi Quá Rồi
Chương 16 - Con Trai Là Lực Sĩ?
Chương 17 - Mua Giày
Chương 18 - Gọi Điện Thoại Cho Bố Ruột Của Con Trai
Chương 19 - Quý Trường Duật
Chương 20 - Chính Ủy, Tôi Thật Sự Có Đối Tượng Rồi
Chương 21 - Có Quay Lại Như Trước?
Chương 22 - Giao Dịch Chợ Đen Trong Truyền Thuyết
Chương 23 - Tại Sao Mẹ Lại Không Vui?
Chương 24 - Không Phải Hứa Dao, Là Ai?
Chương 25 - Nhà Dột
Chương 26 - Con Trai Đổ Bệnh
Chương 27 - Nếu Như Là Mơ
Chương 28 - Bà Mẹ Đầu Óc Không Bình Thường
Chương 29 - Người Đẹp Mặc Bao Tải Cũng Đẹp
Chương 30 - Con Trai Trở Nên Xấu Xa Rồi?
Chương 31 - Nghĩ Thông Suốt
Chương 32 - Sẽ Biết Nhanh Thôi
Chương 33 - Tới Nhà
Chương 34 - Khoe Khoang
Chương 35 - Gọi Cảnh Sát
Chương 36 - Tố Cáo Người Cha Khốn Nạn Bất Công
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - Rung Động
Chương 39 - Vừa Chột Dạ Vừa Uất Ức
Chương 40 - Nửa Đồng Hương
Chương 41 - Quý Trường Duật: Tôi Tự Cắm Sừng Cho Mình
Chương 42 - Tiền Thật Khó Kiếm
Chương 43 - Tung Tin Đồn Xấu
Chương 44 - Tìm Con
Chương 45 - Muốn Khóc
Chương 46 - Mẹ Ơi, Con Nhặt Rác Nuôi Mẹ Nhé
Chương 47 - Nghi Ngờ
Chương 48 - Tắm Cho Con
Chương 49 - Giết Sâu Trong Bụng
Chương 50 - Vĩnh Biệt Mẹ
Chương 1 - Mở Đầu Bán Con Trai Ruột
Chương 2 - Câu Chuyện Gốc
Chương 3 - Đột Nhiên Đổi Ý
Chương 4 - Về Nhà
Chương 5 - Mẹ Hối Lỗi Rồi
Chương 6 - Ăn Cháo
Chương 7 - Hiện Thực Khác Tiểu Thuyết
Chương 8 - Trương Diệu Văn
Chương 9 - Bị Con Trai Ruột Bán??
Chương 10 - Giặt Đồ
Chương 11 - Ăn Kẹo
Chương 12 - Đúng Là Vật Hy Sinh Trong Nhóm Đối Chiếu?
Chương 13 - Ông Bố Ruột Kỳ Lạ
Chương 14 - Đòi Tiền
Chương 15 - Hơi Quá Rồi
Chương 16 - Con Trai Là Lực Sĩ?
Chương 17 - Mua Giày
Chương 18 - Gọi Điện Thoại Cho Bố Ruột Của Con Trai
Chương 19 - Quý Trường Duật
Chương 20 - Chính Ủy, Tôi Thật Sự Có Đối Tượng Rồi
Chương 21 - Có Quay Lại Như Trước?
Chương 22 - Giao Dịch Chợ Đen Trong Truyền Thuyết
Chương 23 - Tại Sao Mẹ Lại Không Vui?
Chương 24 - Không Phải Hứa Dao, Là Ai?
Chương 25 - Nhà Dột
Chương 26 - Con Trai Đổ Bệnh
Chương 27 - Nếu Như Là Mơ
Chương 28 - Bà Mẹ Đầu Óc Không Bình Thường
Chương 29 - Người Đẹp Mặc Bao Tải Cũng Đẹp
Chương 30 - Con Trai Trở Nên Xấu Xa Rồi?
Chương 31 - Nghĩ Thông Suốt
Chương 32 - Sẽ Biết Nhanh Thôi
Chương 33 - Tới Nhà
Chương 34 - Khoe Khoang
Chương 35 - Gọi Cảnh Sát
Chương 36 - Tố Cáo Người Cha Khốn Nạn Bất Công
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - Rung Động
Chương 39 - Vừa Chột Dạ Vừa Uất Ức
Chương 40 - Nửa Đồng Hương
Chương 41 - Quý Trường Duật: Tôi Tự Cắm Sừng Cho Mình
Chương 42 - Tiền Thật Khó Kiếm
Chương 43 - Tung Tin Đồn Xấu
Chương 44 - Tìm Con
Chương 45 - Muốn Khóc
Chương 46 - Mẹ Ơi, Con Nhặt Rác Nuôi Mẹ Nhé
Chương 47 - Nghi Ngờ
Chương 48 - Tắm Cho Con
Chương 49 - Giết Sâu Trong Bụng
Chương 50 - Vĩnh Biệt Mẹ
Hứa Dao đã quen với sự kiệm lời của đứa bé này, không ngờ Hứa Gia An lại lạnh nhạt hỏi: "Bao gồm cả mẹ sao?"
Nó ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dáng vẻ nói năng nghiêm túc quả thực đáng yêu đến cùng cực.
Hứa Dao không nói ra suy nghĩ của mình với một đứa nhóc năm tuổi, chỉ xoa nắn khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, cười nói: "Đương nhiên rồi.
"
"Con biết rồi.
" Hứa Gia An nhìn chằm chằm mũi chân, đôi mắt tối đen không thể nhìn thấu.
Trở lại căn nhà rách nát, Hứa Dao cũng không nhàn rỗi, tiếp tục quét tước căn nhà một lượt.
Sau đó cô lại lân la đi dò hỏi nhà người khác có ý định bán trứng gà hay không.
Đi ra ngoài một chuyến, Hứa Dao không gom được một quả trứng nào.
Nếu người mở cửa là nữ, vừa nhìn thấy Hứa Dao đã dứt khoát đóng sầm cửa lại.
Người mở cửa là nam, không thể tránh khỏi việc dùng lời nói trêu đùa một phen.
Thậm chí còn có một vài người nói thẳng, bảo Hứa Dao dùng cơ thể để đổi trứng gà.
Trương Diệu Văn nhà đại đội trưởng nghe nói cô muốn mua trứng gà, vẫn cô cùng nhiệt tình đưa hết trứng gà nhà anh ta ra.
Nhưng mẹ anh ta lại đuổi theo mắng chửi ở phía sau, Hứa Dao nào dám nhận trứng gà của anh ta.
Kế hoạch xông xáo chợ đen chỉ có thể tạm thời gác lại.
Buổi tối, Hứa Dao ăn bữa cháo rau xanh do Hứa Gia An nấu rồi nằm lên giường ngủ.
Cô bị tấm ván giường cứng chắc dưới lưng cấn đau, lăn qua lộn lại một hồi lâu mới miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.
Ngủ thẳng đến nửa đêm, Hứa Dao mơ thấy tên bạn trai đã bị cô hắt một ly rượu vào mặt mình, sau đó lập tức bừng tỉnh.
Cảm giác có gì đó không đúng, cô nâng tay lên vuốt mặt, trên mặt ướt dầm dề.
Mọe! Nóc nhà dột rồi.
Hứa Dao tức giận muốn mắng chửi, hùng hổ đứng lên, thắp đèn dầu, vất vả dời cái giường đến vị trí khác không bị mưa dột.
Ngoại trừ đầu giường còn có ba chỗ khác bị dột, cô xuống phòng bếp lấy chậu hứng nước.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Hứa Dao chợt vỗ đầu.
Suýt chút nữa là cô quên phắt Hứa Gia An!
Căn phòng này của cô đã là phòng tốt nhất trong căn nhà rách này mà còn bị dột nhiều như vậy, không biết bên Hứa Gia An như thế nào rồi.
Hứa Dao nhanh chóng cầm đèn dầu chạy đến phòng Hứa Gia An.
Vừa mới bước vào phòng chưa đến hai bước, dưới chân cô đã trượt một cái, suýt chút nữa là dạng thẳng chân.
Hứa Dao vịn vách tường đứng vững.
Ngọn đèn dầu chiếu xuống mặt đất, nước đọng thành vũng khắp nơi trên nền đất gồ ghề.
So với căn phòng mà Hứa Dao đang ở, nơi này đúng thật là rách như cái sàng, vị trí giường của Hứa Gia An cũng không may mắn thoát được.