Mẹ nuôi dù không tình nguyện, nhưng bà ta vẫn cảm thấy mình có lỗi với tổ tông nhà họ Bách, vuốt ve bụng nói: “Tôi cảm thấy lần này nhất định là con trai.
”
Dự cảm là thế.
Hơn nữa họ đã đuổi Bách Nguyệt ra khỏi nhà, vậy còn sợ cái gì?!
Mẹ nuôi giơ bộ quần áo tự tay làm lên ngắm nghía: “Tôi may quần áo đều là dành cho con trai, chắc chắn là con trai rồi.
"
“Tôi sẽ không tiếp tục đẻ ra một con vịt giời nữa đâu.
”
Nghe thấy vợ mình nói chắc nịch, lúc này sắc mặt của Bách Văn Tài mới miễn cưỡng tốt đẹp hơn một chút, cũng may là bà ta còn biết tự hiểu lấy mình, nếu không phải thời buổi này khó lấy vợ, nếu như sớm biết rằng bụng bà ta không cố gắng như vậy, thì ông ta đã sớm đổi vợ mới.
Hôm sau.
Mọi người tiếp tục làm việc.
Hạ Nghị còn cần nghỉ ngơi, anh cũng vui vì được nhàn hạ vài bữa, vừa hay cha mẹ anh sau khi nghe tin con trai bị thương, mẹ anh đã chuẩn bị lại đây thăm anh.
Đến thì chậm, nói là đến mà hơn nửa ngày rồi vẫn không thấy người đâu, Hạ Nghị lập tức biết ngay, chắc chắn mẹ mình lại vác theo một đống đồ đến.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!