Thập Niên 70: Mang Theo Vật Tư Gả Tháo Hán, Thanh Niên Trí Thức Nàng Có Không Gian

Thập Niên 70: Mang Theo Vật Tư Gả Tháo Hán, Thanh Niên Trí Thức Nàng Có Không Gian

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 5,614
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Hiện Đại
Điền Văn
Cổ Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
Mạt Thế
Xuyên Sách
     
     

Nhóm nữ thanh niên trí thức đứng bên cạnh nghe vậy sắc mặt không mấy vui vẻ, dù không nhắm vào mình nhưng tiếng xấu cũng đổ lên cả trạm thanh niên trí thức.

Lý Giai Giai liếc xéo Triệu Niệm Sơ, trách móc: “Tất cả tại cô đấy! Không dưng mà nhảy xuống sông, làm liên lụy đến danh tiếng của cả trạm nữ thanh niên trí thức chúng ta.

“Còn bảo mình ngã xuống sông nữa chứ, ai mà tin nổi! Muốn chết thì đi chỗ khác, đừng lôi kéo Giang Diên vào.

Triệu Niệm Sơ không còn gì để nói.

Rõ ràng là cô ngã xuống sông, vậy mà các bà các cô cứ đồn thổi thế này.

Cô bình tĩnh đáp: “Tôi nói lại lần nữa, tôi không vì ai mà nhảy sông cả.

Chính tôi ở đây nói rõ mọi chuyện, mong mọi người đừng nghe theo lời đồn vô căn cứ.

“Với lại, Giang Diên còn chẳng nói gì, cớ gì cô phải kích động vậy? Không biết lại tưởng cô thầm yêu anh ấy đấy!

Lý Giai Giai vội vã thanh minh: “Cô đừng có nói bậy! Cô… cô không được nói bậy.

Trương Tú Hoa chen vào can ngăn: “Thôi, đừng cãi nhau ở đây nữa, làm trò cười cho người ta.

Mau tập trung làm việc đi, kẻo mất công điểm.

Lý Giai Giai thấy mấy bà thím bên kia đã quay sang nhìn mình, đành ngậm miệng lại, nhưng vẫn lườm Triệu Niệm Sơ một cái sắc lạnh.

Bên kia, Giang Diên cũng gặp chuyện không vui.

Mấy tên trai làng lêu lổng đứng túm tụm, thì thầm với nhau.

“Thằng Giang Diên hôm qua ở dưới sông chạm vào cô thanh niên trí thức ấy, chắc cũng nhìn hết rồi còn gì.

“Nhìn cô ấy yếu mềm vậy, không biết chạm vào có thích không nhỉ?”

“Chắc là thích lắm! Muốn biết thì đi hỏi Giang Diên xem, cậu ta là người có trải nghiệm rồi còn gì!

“Cô gái trẻ đẹp như vậy, nếu được chạm vào một chút thì dù chết cũng cam lòng.

“Mày cũng dễ thoả mãn quá đấy, cứ động tý là đòi chết.

Ít nhất cũng phải là một con ma phong độ chứ! Vẫn là Giang Diên có phúc nhỉ.

Nghe thấy, Giang Diên giận dữ bước tới, thấy rõ bọn này là loại trêu ghẹo con gái giữa ban ngày.

Anh nghiêm giọng quát: “Các người biết giữ mồm giữ miệng một chút đi, đừng có buông lời bừa bãi.

Tên lưu manh nọ nhếch môi cười, thản nhiên đáp: “Ô, chỉ cho phép anh làm mà không cho người khác nói sao? Chẳng lẽ người xem hết cô ấy không phải là anh à? Chúng tôi chỉ đùa miệng tí thôi mà.

Giang Diên nheo mắt, nói lạnh lùng: “Tôi đã làm gì? Cứu người thì cũng phải phân biệt nam nữ sao? Nếu đầu óc các người có vấn đề, tôi khuyên đi khám bác sĩ sớm đi.

“Mày… dám chửi tao!

Gã kia định lao lên đánh Giang Diên, nhưng chưa kịp động thủ đã bị anh hạ gục trong chớp mắt.

Giang Diên siết cổ tay gã, lạnh giọng: “Chú ý lời nói và hành động của mình đi.

Gã đau đến toát mồ hôi, rên rỉ: “Đau… đau quá… buông tay ra…”

“Xin lỗi thì tôi sẽ thả.

Gã đành phải xuống nước, yếu ớt nói: “Xin lỗi, tôi sai rồi.

Giang Diên quay sang nhìn hai tên khác đang sợ hãi run rẩy, bọn chúng thấy vậy cũng vội vàng lên tiếng: “Xin lỗi… Là chúng tôi không biết điều, sau này sẽ không nói lung tung nữa.

Đến lúc này, Giang Diên mới buông tay, nhẹ giọng: “Nhớ lời các người đấy.

Khi tan ca trở về vào buổi tối, Triệu Niệm Sơ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, tối hôm trước không ngủ ngon, ban ngày lại làm việc vất vả, kiệt sức đến độ muốn ngã.