[Thập Niên 70] Quân Tẩu Bận Làm Ruộng

[Thập Niên 70] Quân Tẩu Bận Làm Ruộng

Cập nhật: 18/05/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 284
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
Gia Đấu
Hài Hước
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

Mẹ Cố bên này cũng là tú tài gặp phải binh - - có lý lẽ nhưng nói không được.

Mấy năm trước điều kiện gia đình kém, con cái lại nhiều, nghèo đến không có cơm ăn, con trai thứ hai Cố Tranh của bà lúc ấy mới mười sáu tuổi.

Nhìn thấy tình huống trong nhà, anh không rên một tiếng xin nghỉ học ở trường, chạy đi ứng tuyển nhập ngũ, chính là vì tiết kiệm chút lương thực cho gia đình.

Lần đó đi là suốt chín năm, từ đó cho tới bây giờ đều chỉ báo tin vui không báo tin buồn, chưa từng than thở với người trong nhà rằng mình vất vả.

Ban đầu, tiền trợ cấp mỗi tháng để dành được, anh không chừa lại một xu, gửi toàn bộ về nhà, từ dạo ấy nhà họ Cố mới từ từ khấm khá lên.

Cha Cố mẹ Cố dùng tiền tiết kiệm được sửa mấy gian nhà ngói lớn này, còn cưới cho lão tam một người vợ.

Vợ lão đại tạm được, có phong phạm của con dâu cả, ngày thường không tranh không đoạt, xử lý chuyện trong nhà gọn gàng ngăn nắp.

Hết lần này tới lần khác vợ lão tam không biết tốt xấu, cả ngày miệng hò hét nói hai người già bọn họ thiên vị nhà lão nhị.

Sao cô ta không ngẫm lại căn nhà mình ở cùng với sính lễ đều là nhờ lão nhị mấy năm nay vất vả kiếm được.

Lưu Xảo Xảo là loại người chỉ tin tưởng mình chuyện mình muốn tin, vốn dĩ không quan tâm đến sự thật.

Mẹ Cố không muốn cãi cọ với cô ta nữa, gọi vọng vào trong phòng: “Lão Tam, đưa vợ con về.

Cố Đào nghe thấy tiếng kêu vội vàng từ trong phòng đi ra, kéo Lưu Xảo Xảo về phòng: “Em đừng quậy nữa được không?”

Anh ấy mệt mỏi cho tới trưa, mới vừa ngồi xuống nghỉ ngơi chưa tới hai phút, lúc này bị người quấy rầy giọng điệu tất nhiên không vui vẻ gì.

Không ngoài dự đoán, Lưu Xảo Xảo trong nháy mắt lập tức nổ tung, gào thét nói: “Là em đang quậy sao? Sao anh không nói cha mẹ mình thiên vị tới mức nào rồi?”

Lâm Vân Khê đứng ở ngoài cửa đều có thể nghe được rõ ràng, cô không có đánh giá gì về mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Lưu Xảo Xảo, nhưng cũng không muốn giao tiếp với loại người tầm nhìn hạn hẹp này.

Không muốn sống tốt cuộc sống của mình, cả ngày chỉ biết nhìn chằm chằm người khác.

“Mẹ, mẹ đừng giận, trong nhà đã nấu cơm xong rồi, con và Ngôn Ngôn về ăn là được.

“Còn nữa, buổi chiều sau khi tan làm, mẹ và cha tới nhà con ăn cơm, mấy ngày nay vất vả rồi, đúng lúc trong nhà còn có một miếng thịt, tẩm bổ cho hai người.

Cha mẹ Cố được xưng là cha mẹ chồng tốt, bình thường chăm sóc cô rất nhiều, hiện tại cô đã có năng lực, hiếu kính nhiều một chút là điều nên làm.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa