Thập Niên 70: Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh

Thập Niên 70: Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 230
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Truyện Sủng
Điền Văn
Hệ thống
Hài Hước
     
     

Trên đường trở về, mọi người ai cũng thảo luận về vụ trộm gà. Nhưng manh mối lại chỉ thu được có một chút, hoàn toàn không có tác dụng.

Không khỏi làm cô có chút ủ rũ.

Hàn Trầm nhìn thấy bộ dạng này của cô, liền giơ tay nhéo cái mũi nhỏ của cô một cái , “Tiểu ngưu sao lại không vui như vậy?”

Thỏ con cũng nhìn về phía cô.

Tô Điềm Điềm, “Mu mu”

Nghĩ đến chuyện bắt trộm!

Hàn Thầm không hiểu cô nói gì, Tô Điềm Điềm chỉ có thể đi lên cọ vào người của hắn.

Dù có nói, thì sạn phân quan cũng không có hiểu, đầu óc của cô cùng sạn phân quan không cùng một tần số a.

Trở lại chuồng bò.

Hàn Thầm cùng thỏ con chuẩn bị đi làm cơm sáng, Tô Điềm Điềm lại nhào lên trên giường làm bằng rơm rạ của chính mình, quyết định trước tiên nên đi ngủ một lát, trời còn chưa sáng đã bị kêu dậy, làm cô bây giờ có chút buồn ngủ.

Tô Điềm Điềm nhắm mắt lại, nhưng mũi lại cứ ngửi thấy một mùi tanh, làm cho cô không sao ngủ được.

Tô Điềm Điềm, “Mu mu”

Cái mùi này! rõ ràng lúc trước khi đi họp cô không có ngửi thấy?

Tô Điềm Điềm dùng cái mũi nhỏ hít hít, mùi tanh cũng theo đó mà chui vào mũi của cô.

Nhưng lại không nghĩ tới mùi tanh là phát ra trên giường của cô, Tô Điềm Điềm dùng chân đá đá, vừa đá ra cô liền không ngừng nôn khan!

‘Mu mu”

Hù chết ngưu ~

Bên dưới lớp rơm có một đám lông gà lớn, trên đó còn có vết máu, máu gà còn dính lên cả những cọng rơm gần đó. do lúc này Tô Điềm Điềm dùng chân để đá lớp rơm rạ ra nên trên chân cũng dính phải máu gà, mu! Đây rốt cuộc là chuyện gì!

Chỉ cần nghĩ đến lúc nãy cô còn nằm trên đó chuẩn bị đi ngủ, Tô Điềm Điềm liền cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Tô Điềm Điềm vỗ ngực nôn khan vài cái.

Cô chạy đến chỗ Hàn Thầm đang nấu cơm, trên chân vẫn còn đang dính máu, Tô Điềm Điềm chỉ có thể dùng miệng cắn ống quần của Hàn Thầm mà kéo.

Thỏ con nhanh mắt nhìn thấy, Túm lấy quần áo của Hàn Thầm chỉ về phía chân của tiểu ngưu.

Hàn Thầm theo hướng mà thỏ con chỉ, lại thấy trên chân tiểu ngưu có vết máu rất chói mắt, liền mở miệng hỏi, “Bị thương?” Nói xong liền muốn đi đến xem vết thương của nó.

Tô Điềm Điềm vội vàng lùi về phía sau, ánh mắt trông mong mà nhìn Hàn Thầm, lại cắt ống quần hắn kéo đi.

Hàn Thầm bất đắc dĩ, trước tiên chỉ có thể làm theo ý nó.

Thời điểm nhìn thấy mảng lớn đám lông gà dính máu kia, bàn tay của Hàn Thầm nắm thật chặt.

“Mu mu…...

Tô Điềm Điềm nhịn không được tiếp tục nôn khan! thật quá ghê tởm.

“Ô ô ~ “

Hàn Thầm mày nhíu lại xoa lông của tiểu ngưu trấn an nó, “Không có việc gì, không có việc gì!

Thỏ con nhịn không được khóc lên, Hàn Thầm nhẹ giọng khuyên nhủ cậu, “Ngươi là một nam tử hán, không thể lúc nào cũng khóc.

Thỏ con chớp đôi mắt ướt đẫm, nhìn về phía tiểu ngưu.

Hàn Thầm “Tiểu ngưu là trâu cái!

Tô Điềm Điềm “.

.

.

.

.

Tô Điềm Điềm nghe thấy những lời này liền trách thoát khỏi Hàn Thầm, tuy lời của Hàn Thầm là sự thật, nhưng vẫn làm cho cô cảm thấy thẹn thùng.

Hàn Thầm cười cười, ánh mắt âm trầm nhìn đám lông gà trên đống rơm, đại đội trưởng vừa mở họp xong, chuồng bò liền xảy ra chuyện, nhất định là có người muốn vu oan giá họa cho bọn họ.

Tô Điềm Điềm không dám lơ là, hiện tại mũi của cô rất thính, dưới sự chỉ dẫn của cô, phía dưới đệm của Hàn Thầm ngoài ra còn có trong ngăn tủ cũng tìm thấy lông gà dính máu.

“Mu mu!

Tô Điềm Điềm liếc mắt nhìn một cái liền quay đầu không dám xem nữa, cũng không biết là có thù oán gì mà đối phương phải hãm hại bọn họ.

Hàm Thầm khẽ cau mày nói, “Trước tiên dọn dẹp những thứ này trước, chúng ta im lặng nhìn xem kẻ đó là ai!

Tô Điềm Điềm biết hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy, nhưng cô vẫn tức giận, đệm rơm của cô đã bị kẻ đó làm cho bẩn như vậy.

Trên mặt thỏ con vẫn còn lưu lại nước mắt, Tô Điềm Điềm liền tiến lên dỗ dành cậu.

Thỏ con thấy vậy liền chớp mắt, ngược lại còn đem bàn tay nhỏ của mình vỗ vỗ trên người của tiểu ngươi nói. “cách ~ ta là nam tử hán, nên không thể khóc. Ngưu ngưu là trâu cái, ta dỗ ngươi.

Tô Điềm Điềm “.

.

.

.

.

Cô lớn như vậy còn có thể khóc nhè được sao mà lại cần phải dỗ dành!

Hôm nay người của đại đội Hồng Dương đều không ra ngoài làm việc, sau khi ăn cơm sáng, đại đội trường liền mang theo người đến từng nhà một kiểm tra, không để sót bất cứ một hộ nào.

Cứ như vậy đến tận giữa trưa, đem tất cả đại đội tra xét một lượt, nhưng cũng không tìm ra được bất cứ manh mối gì.

Đại đội trưởng thổi sợi thuốc lá thở dài, “Chuyện này nên làm như thế nào cho phải?”

Một ngày còn chưa tìm ra được kẻ trộm gà, mọi người của đại đội Hồng Dương còn phải sống trong sự lo sợ, sợ nhà mình cũng sẽ bị trộm.

“Đại đội trường, bên phía chuồng bò còn chưa có tra đi!

Không biết trong đám người ai nói một câu như vậy. dẫn tới mọi người đều sôi nổi đồng ý.

Tô Điềm Điềm nhìn theo nơi phát ra âm thanh muốn biết là ai vừa nói câu đó, nhưng bởi vì nhiều người, hơn nữa lại có nhiều âm thanh phát ra, cho nên Tô Điềm Điềm không tìm ra được người vừa lên !

Đại đội trưởng trầm ngâm, tuy rằng hắn không nghĩ Hàn Thầm sẽ làm ra loại chuyện như vậy, nhưng tất cả mọi nhà đều bị kiểm tra, nếu như không kiểm tra chuồng bò xác thực có chút kỳ cục.

Đại đội trưởng, “Thanh niên trí thức Hàn, Ngươi xem…………”

“Đương nhiên chuồng bò cũng phải kiểm tra, Cũng không thể mọi nhà trong đại đội đều bị kiểm tra mà chuồng bò lại không bị đúng không?” Hai mắt của Hàn Thầm híp lại, trấn định mà cười.

Cứ như vậy đoàn người hướng tới chuồng bò đi đến.

Khi nhìn thấy chuồng bò mọi người đều có chút kinh ngạc.

Chuồng bò đã được Hàn Thầm tìm người có chuyên môn đến sửa lại, hiện tại chuồng bò so với thời điểm Lưu lão thái còn quản lý đã tốt hơn rất nhiều. Chuồng bò rất rộng rãi, trách không được Thanh niên trí thức Hàn lại chuyển đến ở nơi này.

Lúc kiểm tra, Tô Điềm Điềm nhìn bọn họ chằm chằm, liền nhìn thấy một người khả nghi, đối phương làm bộ tùy ý nhìn, nhưng lại chuẩn xác đi đến những nơi được giấu lông gà lúc .

Động tác của người nọ rất nhanh, trong mắt không che dấu được ý cười. Nhưng thời điểm hắn không nhìn thấy lông gà như mong muốn, sắc mặt trực tiếp trở nên vặn vẹo.

Hắn tự mình lẩm bẩm “Như thế nào lại không có….

Rõ ràng buổi sáng trong lúc mở cuộc họp, hắn đã đem những thứ đó giấu ở đây mà.

Hắn vẫn không tin, liên tiếp tìm thêm vài chỗ.

Hàn Thầm cũng thấy được, đi lên phía trước mày nhăn lại nói, “Ngươi ở đây thầm thì cái gì?”

Sắc mặt hắn khẽ biến, cười gượng nói, “ha ha, ta đang suy nghĩ đến chuyện gà bị trộm.

Tô Điềm Điềm “Mu mu”

Tô Điềm Điềm tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc cũng tìm được kẻ đem lông gà nhét dưới giường của cô. Thủ đoạn của người này thật vô sỉ, hắn không biết làm như vậy sẽ làm ngưu gặp phải ác mộng sao? tuy rằng không có chứng cứ, nhưng hôm nay không cho hắn một chút giáo huấn, thì thật xin lỗi với bản thân.

Cô chính là một con trâu lòng dạ hẹp hòi như vậy đấy.

Không kiểm tra được gì ở chuồng bò, bất quá cũng trong dự đoán của mọi người, Thanh niên trí thức Hàn là người thành phố, sao có thể làm ra chuyện này.

Mọi người không ngừng nghị luận, làm càng làm cho sắc mặt của người nọ rất khó coi.

Tô Điềm Điềm nhìn kỹ người nọ, càng nhìn lại càng cảm thấy quen mắt, đây không phải là con trai của Lưu lão thái kia sao?

Tô Điềm Điềm “!

!

!

“Mu mu”