Chương 1 - Nhà Họ Tô
Chương 2 - Cuộc Hôn Nhân Hoang Đường
Chương 3 - Trùng Sinh
Chương 4 - Nữ Chính Giả Tạo Buồn Nôn
Chương 5 - Xuyên Sách
Chương 6 - Nhà Họ Tăng Tới
Chương 7 - Mệnh Vượng Phu
Chương 8 - Thách Cưới
Chương 9 - Tìm Đối Tượng Khác?
Chương 10 - Tung Bom
Chương 11 - Đòi Hủy Hôn
Chương 12 - Sự Buồn Nôn Của Tô Ngọc Đình
Chương 13 - Đi Thăm
Chương 14 - Quá Khứ Của Tô Nghiên
Chương 15 - Chỉ Chấp Nhận Tô Ngọc Đình
Chương 16 - Lâm Đại Hoa
Chương 17 - Thời Thơ Ấu
Chương 18 - Canh Cá Chua
Chương 19 - Nữ Thanh Niên Trí Thức Tóc Ngắn
Chương 20 - Lừa Gạt
Chương 21 - Hồ Ly Tinh
Chương 22 - Khác Trước Nhiều
Chương 23 - Trèo Cành Cao
Chương 24 - Cái Duyên Cái Số
Chương 25 - Đổi Giường
Chương 26 - Nuối Tiếc
Chương 27 - Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
Chương 28 - Nhận Nhầm Chị Dâu
Chương 29 - Thỏ Vào Hang Sói
Chương 30 - Giang Nhung
Chương 31 - Liếc Mắt Đưa Tình
Chương 32 - Quay Đầu Lại
Chương 33 - Là Tên Đó
Chương 34 - Đến Làm Mối
Chương 35 - Nháy Mắt Với Ai
Chương 36 - Nhờ Vả
Chương 37 - Cãi Nhau
Chương 38 - Làm Sai Rồi Sao
Chương 39 - Ghen Tị
Chương 40 - Yêu Cầu Cao
Chương 41 - Vạch Mặt Tô Ngọc Đình
Chương 42 - Đừng Hòng Hối Hận
Chương 43 - Bộ Ba Kết Nghĩa
Chương 44 - Mắt Mù
Chương 45 - Hạ Màn Hoàn Hảo
Chương 46 - Đồng Chí Tô, Hẹn Hò Đi
Chương 47 - Làm Mình Làm Mẩy Như Thế Nào?
Chương 48 - Õng Ẹo
Chương 49 - Sử Dụng Mỹ Nam
Chương 50 - Lý Lẽ Hùng Hồn
Chương 1 - Nhà Họ Tô
Chương 2 - Cuộc Hôn Nhân Hoang Đường
Chương 3 - Trùng Sinh
Chương 4 - Nữ Chính Giả Tạo Buồn Nôn
Chương 5 - Xuyên Sách
Chương 6 - Nhà Họ Tăng Tới
Chương 7 - Mệnh Vượng Phu
Chương 8 - Thách Cưới
Chương 9 - Tìm Đối Tượng Khác?
Chương 10 - Tung Bom
Chương 11 - Đòi Hủy Hôn
Chương 12 - Sự Buồn Nôn Của Tô Ngọc Đình
Chương 13 - Đi Thăm
Chương 14 - Quá Khứ Của Tô Nghiên
Chương 15 - Chỉ Chấp Nhận Tô Ngọc Đình
Chương 16 - Lâm Đại Hoa
Chương 17 - Thời Thơ Ấu
Chương 18 - Canh Cá Chua
Chương 19 - Nữ Thanh Niên Trí Thức Tóc Ngắn
Chương 20 - Lừa Gạt
Chương 21 - Hồ Ly Tinh
Chương 22 - Khác Trước Nhiều
Chương 23 - Trèo Cành Cao
Chương 24 - Cái Duyên Cái Số
Chương 25 - Đổi Giường
Chương 26 - Nuối Tiếc
Chương 27 - Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
Chương 28 - Nhận Nhầm Chị Dâu
Chương 29 - Thỏ Vào Hang Sói
Chương 30 - Giang Nhung
Chương 31 - Liếc Mắt Đưa Tình
Chương 32 - Quay Đầu Lại
Chương 33 - Là Tên Đó
Chương 34 - Đến Làm Mối
Chương 35 - Nháy Mắt Với Ai
Chương 36 - Nhờ Vả
Chương 37 - Cãi Nhau
Chương 38 - Làm Sai Rồi Sao
Chương 39 - Ghen Tị
Chương 40 - Yêu Cầu Cao
Chương 41 - Vạch Mặt Tô Ngọc Đình
Chương 42 - Đừng Hòng Hối Hận
Chương 43 - Bộ Ba Kết Nghĩa
Chương 44 - Mắt Mù
Chương 45 - Hạ Màn Hoàn Hảo
Chương 46 - Đồng Chí Tô, Hẹn Hò Đi
Chương 47 - Làm Mình Làm Mẩy Như Thế Nào?
Chương 48 - Õng Ẹo
Chương 49 - Sử Dụng Mỹ Nam
Chương 50 - Lý Lẽ Hùng Hồn
“Giang Nhung, anh có thể…” Tô Yến Đình nói đến đây thì ngừng lại một lát.
Là người làm mình làm mẩy, sao cô lại hỏi “có thể” như vậy.
Với hình tượng nhân vật như cô phải thẳng thừng đưa ra yêu cầu: “Giang Nhung, anh đưa em về nhà khách đi!
”
Giang Nhung: “Đi thôi.
”
Giang Nhung không từ chối.
Bây giờ anh chỉ có một ý nghĩ là đuổi “người bệnh” này đi, đợi đến cửa nhà khách thì nói với cô, cứ coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra.
Anh sải bước về phía trước, một mình bước nhanh, Tô Yến Đình chạy lon ton theo sau: “Khoan đã? Sao anh lại đi phía này?”
“Nhà khách ở đằng kia.
”
Tô Yến Đình: “À.
” Hóa ra trước đó cô đi nhầm đường.
Tô Yến Đình ôm chặt lấy cánh tay phải của anh, cả người tựa vào người anh, giống như một con chim bám lấy người.
“Vậy anh đưa em qua đó đi.
” Đi vài bước, Tô Yến Đình cũng không còn tâm trạng dẹo với anh nữa, quay trở lại nói chuyện bình thường.
Dù sao cô cũng ra vẻ làm mình làm mẩy, cô muốn làm gì thì làm!
Bị Tô Yến Đình tóm lấy, dù Giang Nhung muốn đi nhanh hơn cũng không thể.
Vì vậy, anh đành phải điều chỉnh bước chân của mình cho cùng với nhịp bước của Tô Yến Đình.
Giang Nhung: … Đúng là xởi lởi quá thể.
Anh thực sự không quen tiếp xúc thân mật với người khác như vậy, hơn nữa người này còn là nữ, loại cảm giác này vô cùng kỳ lạ.
Điều khiến anh cảm thấy bối rối hơn là người phụ nữ kia quá gần anh.
Cô nắm tay anh, một bên ngực áp vào cánh tay anh, vừa đi vừa lắc lư, hết lần này đến lần khác cọ vào anh.
Những người đàn ông như anh thường thấy cơ bắp rắn chắc, chứ làm gì có thứ nào mềm mại như vậy.
Nghĩ tới đó là thứ gì, hai má của Giang Nhung hơi nóng lên, vành tai ửng đỏ, anh cảm thấy mình có cái gì không ổn.
Giang Nhung dừng bước, giọng nói khàn khàn dị thường: “Em buông ra đi, làm vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt.
”
Tô Yến Đình cây ngay không sợ chết đứng: “Bây giờ không có người, lẽ nào hẹn hò không nên thân mật một chút sao?”
Người làm mình làm mẩy như cô sợ ảnh hưởng cái gì chứ.
Tô Yến Đình ôm lấy cánh tay của anh, cảm thấy khá thoải mái.
Cô không hề có sự e thẹn mà một người phụ nữ nên có vào lúc này. Đối với cô mà nói, chỉ là nắm tay mà thôi, cũng không phải chuyện gì to tát.
Tay của Giang Nhung rất ấm áp, sờ vào có cảm giác rất yên lòng, với cả tay của anh cũng rất dài, nhìn bằng mắt cũng thấy tay dài qua đũng quần.
Tô Yến Đình đột nhiên có cảm giác vui vẻ của việc “sử dụng mỹ nam”.