Thập Niên 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Cùng Quân Thiếu Lạnh Lùng Kết Hôn Rồi

Thập Niên 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Cùng Quân Thiếu Lạnh Lùng Kết Hôn Rồi

Cập nhật: 27/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 626
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
Nữ Cường
Nữ Phụ
Xuyên Sách
     
     

Trên bếp còn có vài món khai vị: salad rong biển, salad rau bina giá đỗ, salad dưa chuột nấm mèo và gỏi gà xé phay sốt chanh.

Chín người ăn, chỉ vài món mặn chắc chắn không đủ, những món salad này vừa giúp đủ món, lại vừa thanh mát, giải nhiệt trong ngày hè.

Trong đó có cả một bát đậu phụ thối, chính là nguồn gốc của mùi hôi mà mọi người ngửi thấy.

Giờ bà cụ Hoắc đã nếm thử món cô làm, Tô Hiểu Tuệ muốn làm gì với những món còn lại cũng vô nghĩa.

Cũng không ngăn cản cô ta vào bếp nữa.

Mỗi tay bưng một bát salad đi ra.

Hoắc Kiêu Hàn bình tĩnh bưng đĩa cá trích kho và tôm luộc.

Tô Hiểu Tuệ nhìn hai món salad còn lại, vẫn chưa hết nghi ngờ, tức đến phát điên.

Cô ta muốn hất đổ tất cả, thậm chí nhổ vào đó, nhưng không thể, cô ta phải mỉm cười bưng tất cả ra ngoài.

Rõ ràng cô ta thấy Tô Uyển cắt cà tím nát bét, vừa nếm canh vừa đổ muối, ngu ngốc đến mức không thể cứu vãn.

Tại sao lại như vậy?

Cô ta không tin những món này là do một mình Tô Uyển làm, cô ta không tin.

Tô Hiểu Tuệ bưng hai món salad lên bàn, nhìn mọi người ăn ngon lành, cố nén cơn giận, giả vờ ngạc nhiên: “Chị, tất cả những món này đều do một mình chị làm sao?”

“Không phải bé Uyển làm thì còn ai vào đây nữa. Tôi đến nhà họ Hoắc bảy năm rồi, bà chủ rõ nhất tôi biết nấu món gì.

” má Ngô bĩu môi bênh Tô Uyển.

Bà ấy cũng đang rất bực mình.

Tô Hiểu Tuệ mới đến nhà họ Hoắc được vài ngày, biết mình là người ngoài, bị má Ngô nói vậy, lập tức ngoan ngoãn nhận lỗi, vẻ mặt hối hận: “Chị, em xin lỗi, em không ngờ chị lại học được nấu ăn.

“Trước đây dù việc nhà nông bận rộn đến đâu, em cũng chưa từng thấy chị nấu nướng, hơn nữa lần trước chị còn làm mọi người bị đau bụng, suýt nữa đốt cả bếp, em cứ tưởng chị không biết nấu ăn, nếu cha mẹ biết chị nấu ăn ngon như vậy, chắc chắn sẽ rất vui.

Cô ta đang bóng gió nói Tô Uyển cố tình làm mọi người bị đau bụng, đốt bếp để trốn việc.

“Bé Hiểu Tuệ à, đó đều là chuyện hồi bé, bây giờ khác rồi, ai mà sáu bảy tuổi đã nấu ăn ngon được? Sao cháu cứ nhắc mãi chuyện hồi bé thế.

” Chưa đợi Tô Uyển lên tiếng, má Ngô đã phản bác lại lời của Tô Hiểu Tuệ.

“Cha mẹ biết chị biết nấu ăn mà, hồi hè vừa rồi, gặt lúa, tưới ruộng, cha mẹ và ba anh bận tối mắt tối mũi, đều là chhị nấu cơm đấy thôi, em đi làm thuê từ sáng sớm, tối muộn mới về, đương nhiên không biết rồi.

“Nếu chị chỉ đọc sách dạy nấu ăn mà không thực hành thì sao có thể nấu được những món này chứ.

Tô Uyển nói dối mà không hề chớp mắt.

Âm thầm mỉa mai cô ta việc nhà mình chưa xong đã chạy đi làm thuê để được ăn ngon.

Tô Hiểu Tuệ sững người, len lén nhìn bà cụ Hoắc, thấy bà hơi biến sắc.

Ngay cả chú Hoắc cũng cho rằng đó là chuyện hồi bé, không cần so đo.

Cô ta bị má Ngô và Tô Uyển nói cho một trận, khiến cô ta trông nhỏ nhen, ích kỷ.

Cô ta siết chặt đũa, sợ bị nhà họ Hoắc ghét, nhất là anh Hoắc, vẻ mặt như sắp khóc: “Em đi làm thuê cũng là để tiết kiệm lương thực cho gia đình, để cha mẹ được ăn no.

“Em cứ tưởng cơm nước ở nhà đều do mẹ và các anh làm, chị, em thật sự không biết chị biết nấu ăn, cha mẹ cũng chưa từng nói với em.

Giọng nói đầy tủi thân, tự trách.

Cô ta cố gắng giải thích với mọi người rằng mình không biết, mình vô tội.

Hốc mắt đỏ hoe.

Dù cô ta thật sự không biết nhưng ấn tượng đã tạo thành thì không thể thay đổi.

Sau này, lời nói của Tô Hiểu Tuệ sẽ không còn đáng tin nữa, cô ta muốn chia rẽ mọi người cũng không dễ dàng.

Đồng thời, mọi người cũng hiểu rằng quan hệ của hai chị em không tốt.