Chương 1 - Hồng Nhan Bạc Phận
Chương 2 - Tô Đồng
Chương 3 - Xuyên Không 2
Chương 4 - Có Khách Tới Nhà
Chương 5 - Anh Rể
Chương 6 - Nguyên Nhân
Chương 7 - Lần Đầu Gặp
Chương 8 - Là Người Cẩn Thận
Chương 9 - Mẫn Nhi Bị Sao?
Chương 10 - Làm Sao Để Kiếm Tiền
Chương 11 - Giục Kết Hôn
Chương 12 - Có Mục Tiêu Rồi?
Chương 13 - Yêu Cầu Hoang Đường
Chương 14 - Không Đáng
Chương 15 - Hai Nhà Đã Thương Lượng
Chương 16 - Sao Cháu Phải Thích Ạ?
Chương 17 - Biết Tiến Lùi
Chương 18 - Mời Cơm
Chương 19 - Nhà Họ Lục Giàu Cỡ Nào
Chương 20 - Quá Khác Thường
Chương 21 - Bàn Lại Chuyện Đó
Chương 22 - Nhất Định Phải Có Lỗi
Chương 23 - Bạn Cùng Lớp Tới
Chương 24 - Trả Sổ Tay
Chương 25 - Nói Dối Trong Thiện Ý
Chương 26 - Có Ý?
Chương 27 - Biến Khéo Thành Vụng
Chương 28 - Mí Mắt Phải Giật Giật
Chương 29 - Hóa Ra Ám Chỉ Trong Nhà
Chương 30 - Nguyên Nhân
Chương 31 - Việc Quan Trọng Nhất
Chương 32 - Một Năm
Chương 33 - Về Trường
Chương 34 - Lục Nhất Thành Tới Tìm
Chương 35 - Hỏi Gì Mà Chính Xác Thế
Chương 36 - Lo Âu Điều Gì?
Chương 37 - Một Kiểu Hợp Tác
Chương 38 - Toan Tính Của Lục Nhất Thành
Chương 39 - Tỏ Tình Trước Đám Đông
Chương 40 - Quyền Tự Do Từ Chối
Chương 41 - Cậu Tới
Chương 42 - Bí Mật Nhỏ
Chương 43 - Hơn Rất Nhiều Người
Chương 44 - Nói Lời Không Nên Nói
Chương 45 - Cảm Giác Quen Thuộc
Chương 46 - Lý Đạt Bị Chỉ Trích
Chương 47 - Mợ Tới
Chương 48 - Nảy Số Nhanh
Chương 49 - Thương Cho Dân Chúng Của Thời Đại Này
Chương 50 - Ý Chí Chiến Đấu
Chương 1 - Hồng Nhan Bạc Phận
Chương 2 - Tô Đồng
Chương 3 - Xuyên Không 2
Chương 4 - Có Khách Tới Nhà
Chương 5 - Anh Rể
Chương 6 - Nguyên Nhân
Chương 7 - Lần Đầu Gặp
Chương 8 - Là Người Cẩn Thận
Chương 9 - Mẫn Nhi Bị Sao?
Chương 10 - Làm Sao Để Kiếm Tiền
Chương 11 - Giục Kết Hôn
Chương 12 - Có Mục Tiêu Rồi?
Chương 13 - Yêu Cầu Hoang Đường
Chương 14 - Không Đáng
Chương 15 - Hai Nhà Đã Thương Lượng
Chương 16 - Sao Cháu Phải Thích Ạ?
Chương 17 - Biết Tiến Lùi
Chương 18 - Mời Cơm
Chương 19 - Nhà Họ Lục Giàu Cỡ Nào
Chương 20 - Quá Khác Thường
Chương 21 - Bàn Lại Chuyện Đó
Chương 22 - Nhất Định Phải Có Lỗi
Chương 23 - Bạn Cùng Lớp Tới
Chương 24 - Trả Sổ Tay
Chương 25 - Nói Dối Trong Thiện Ý
Chương 26 - Có Ý?
Chương 27 - Biến Khéo Thành Vụng
Chương 28 - Mí Mắt Phải Giật Giật
Chương 29 - Hóa Ra Ám Chỉ Trong Nhà
Chương 30 - Nguyên Nhân
Chương 31 - Việc Quan Trọng Nhất
Chương 32 - Một Năm
Chương 33 - Về Trường
Chương 34 - Lục Nhất Thành Tới Tìm
Chương 35 - Hỏi Gì Mà Chính Xác Thế
Chương 36 - Lo Âu Điều Gì?
Chương 37 - Một Kiểu Hợp Tác
Chương 38 - Toan Tính Của Lục Nhất Thành
Chương 39 - Tỏ Tình Trước Đám Đông
Chương 40 - Quyền Tự Do Từ Chối
Chương 41 - Cậu Tới
Chương 42 - Bí Mật Nhỏ
Chương 43 - Hơn Rất Nhiều Người
Chương 44 - Nói Lời Không Nên Nói
Chương 45 - Cảm Giác Quen Thuộc
Chương 46 - Lý Đạt Bị Chỉ Trích
Chương 47 - Mợ Tới
Chương 48 - Nảy Số Nhanh
Chương 49 - Thương Cho Dân Chúng Của Thời Đại Này
Chương 50 - Ý Chí Chiến Đấu
Khi sắp về tới nhà, Tô Đồng nhìn thấy chiếc xe hơi Hồng Kỳ đỗ ở ngay cửa sân.
Xe hơi Hồng Kỳ là thứ mà người bình thường lúc này không thể nào có được.
Tô Đồng dừng lại, quay sang nhìn Ngụy Tú Chi, lúc này mới hỏi: "Hôm nay khách tới nhà là ai vậy?"
Ngụy Tú Chi nhìn về phía cách cửa sân nhà mình không xa, mặc dù không có ai, nhưng vẫn theo bản năng hạ nhỏ giọng trả lời.
"Anh rể dẫn Mẫn Nhi tới.
"
Mẫn Nhi mà cô ấy nói chính là đứa con gái duy nhất mà chị ruột Ngụy Tú Lan đã qua đời để lại - Lục Mẫn.
Tô Đồng có hơi bất ngờ.
Tuy sau khi Ngụy Tú Lan qua đời, mỗi khi tới ngày lễ quan trọng như Trung thu, Tết âm lịch thì bên phía nhà họ Lục đều có người tới thăm.
Nhưng Lục Nhất Thành ít khi xuất hiện. Nghe nói là vì bận rộn chuyện công việc.
Hôm nay không phải tết, cũng chẳng phải lễ gì, anh ta lại tới.
Có điều bất ngờ thì bất ngờ thật, Lục Nhất Thành dẫn con gái tới thăm nhà mẹ vợ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Thấy Ngụy Tú Chi bên cạnh chưa vào nhà đã không dám thở mạnh, Tô Đồng trêu ghẹo: "Đó là anh rể của em, sao lại căng thẳng vậy.
"
Ngụy Tú Chi liếc cô: "Không phải chị không biết là em luôn sợ ông anh rể này sao.
"
Nói tới anh rể của cô ấy thì, trông anh ấy đúng là tuấn tú lịch sự thật đấy.
Có điều đẹp trai vậy thôi, chứ chẳng thân thiện gì cả.
Cho dù anh ấy đứng ở đó, chẳng nói cũng chẳng làm gì, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy rất áp lực.
Không phải Tô Đồng quên, mà là cô hoàn toàn không biết.
Cô cười an ủi Ngụy Tú Chi: "Đừng căng thẳng quá, anh ấy có ăn thịt người đâu mà sợ.
"
Ngụy Tú Chi biết điều đó, nhưng vẫn không khống chế được bản thân.
Cô ấy nhỏ giọng thì thầm: "Chẳng hiểu sao lúc ấy chị cả lại dám gả cho anh ấy chứ.
"
Xong cô ấy lại quay sang nói với Tô Đồng:
"Chị lại dám cười em? Chính chị không phải lần đó cũng cúi đầu, có dám ngước mắt nhìn anh rể đâu.
"
Tô Đồng: "...
.
"
Thế thì lát nữa vào nhà cô cứ cúi đầu thôi vậy.
***
Nhà Ngụy Quang Lượng là nhà có điều kiện tốt nhất thôn, người khác còn ở trong nhà lợp ngói đỏ, nhà bọn họ đã xây được biệt thự kiểu Âu.
Mà tất cả những điều đó là nhờ con gái gả cho nhà giàu, nhận được sính lễ hậu hĩnh.
Những người cùng thôn phải nói là hâm mộ biết bao.
Nhưng Tô Đồng ở một thời gian thì lại có cảm xúc khắc sâu.
Trong tiết trời mùa hè nóng nực thế này, biệt thự kiểu Âu không có điều hòa còn không mát mẻ bằng nhà mái ngói.
Giờ phút này, Lục Nhất Thành ngồi trong phòng khách cũng có cùng chung cảm nhận với Tô Đồng.