Châu Thải Phượng bắt chéo lại chân, tỏ vẻ chủ mẫu trong nhà, không chút do dự nói: “Ông thì biết cái gì? Ai có thể gả cho con trai chúng ta là may mắn của họ, con trai tôi có ngày hôm nay chẳng phải đều do tôi dạy dỗ sao. Về sau con dâu mà không nghe lời, tôi cho ra ở riêng. Tôi nuôi con tôi đến ngày hôm nay, cô ta ở đâu tự dưng tới hưởng, còn dám bỏ bê hai người già chúng ta, đẹp mặt chưa.
”
Đột nhiên, trong đám người có một giọng nói kinh ngạc: “Ôi!
!
! Đây không phải Lệ Đình sao? Muộn như vậy rồi còn dẫn về một cô gái xinh đẹp.
”
Châu Thải Phượng không lấy làm lạ, cũng không thèm ngoái lại nhìn, cao cao tại thượng nói: “Ông nhìn cái tên tiểu tử thối này, đã chọn phụ nữ mình thích rồi, từ nhỏ đến lớn bao nhiêu cô gái đến vây quanh sân nhà tôi, không phải muốn kết hôn cùng con trai tôi sao.
”
Tưởng Nhị Cẩu vừa chỉ vừa nói: “Không phải, cô gái này vừa đi vừa khóc, xem ra là bị ép, nhưng tôi thấy Lệ Đình nhà bà sống chết kéo tay người ta không buông ra.
”
“Cái gì?”
Giọng của Châu Thải Phượng đột nhiên cao vút, quay đầu nhìn thì thấy Tưởng Lệ Đình đang kéo tay Tô Vãn Nghiên.
Mà khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của Tô Vãn Nghiên đang giàn giụa nước mặt, bị ép đi theo.
Bà sốt sắng hỏi: “Lệ Đình, con đang làm gì vậy?”
Tưởng Lệ Đình mở miệng cười thật tươi, vui vẻ nói: “Ba, mẹ, đây là vợ con, cuối tháng con sẽ kết hôn với cô ấy, từ tối nay cô ấy sẽ ở lại nhà mình.
”
Trong giây lát, mọi người xung quanh thấy hắn gấp gáp như chưa từng thấy phụ nữ, khẽ bật cười.
Châu Thải Phượng nhớ đến những lời vừa nãy khen con trai, khuôn mặt già nua của bà bỗng đỏ bừng: “Tên tiểu tử thối kia, việc kết hôn sao có thể vội vàng như vậy, hơn nữa chưa kết hôn sao có thể đưa cô dâu về nhà được?”
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!