Chưa kịp động đũa, thì đã không thấy còn sợi mì nào.
Bà nghiến răng: “Con hồ ly tinh này không thể ở lại, nếu còn tiếp tục như vậy, con trai tôi sẽ bỏ đói chúng ta à?”
Tưởng Lệ Đình vừa đi vào bếp đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Châu Thải Phượng, hắn không để ý nói: “Ba cho hơi ít mì, vợ con mệt mỏi, con cho cô ấy nhiều hơn một chút, nếu mẹ thấy bữa sáng không đủ thì cho thêm một chút.
Hay là con ra ngoài mua về, đây là chuyện vặt, đừng suốt ngày làm mất mặt thế.
”
Châu Thải Phượng tức giận nhưng vẫn nói đến chuyện chính: “Mẹ hỏi con, cô gái này do con dẫn về, ba cô ta không đến tìm con à? Còn nợ kia bao giờ trả?”
Tưởng Lệ Đình từ trong tủ bếp lấy ra chiếc bàn chải đánh răng mới, ngâm qua nước nóng, bóp kem đánh răng ra, nói không rõ ràng: “Nợ… Người ta đã trả rồi, còn người, là con chọn trúng rồi kéo về.
Mẹ cũng biết rồi, con ở thị trấn nổi tiếng là thổ phỉ, ai dám không cho, đều do con dùng vũ lực, mẹ cũng đừng trách cô ấy.
”
Châu Thải Phượng tức giận nói: “Dẹp chuyện của con đi, nhà cô ta với nhà chú Tư con đều đã dọn dẹp đồ đạc, có thể trả được tiền cho con không?
Nó chỉ là một tòa nhà kiểu Tây, mẹ không thấy con nói muốn chuyển đến, nhất định là ba cô ta dùng cô ta gán nợ đúng không?”
Nói hết câu, đầu óc bà choáng váng: “Đó là bốn nghìn tệ, bằng mười năm đi làm của người bình thường, làm sao con có thể hồ đồ như vậy?”
“Hồ đồ cái gì, con thích, con bằng lòng tán gia bại sản cũng được. Nếu con không thích thì có cho con cả núi vàng, con cũng không cưới, về sau mẹ đừng nhắc đến việc này, tránh làm cho Nghiên Nghiên nghe xong khó chịu.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!