Từ nhỏ đến lớn không quan tâm cái gì, trong khi những đứa trẻ khác cùng tuổi ra đồng cấy lúa, cho heo ăn, cắt cỏ. Hắn đã sớm cùng đám anh em chạy khắp nơi lêu lổng, lăn lộn mà cũng ra thành tích.
Thân hình cao lớn của Tưởng Lệ Đình ngồi trên ghế đẩu giặt quần áo, hắn nói xong bèn nghĩ ra điều gì đó, bèn sửa lại lời nói: “Không đúng, nếu không gặp được vợ tôi, tôi cũng sẽ không kết hôn.
”
Cô thấy hắn có thể làm được mấy ngày thôi, trong nhà bẩn như vậy cũng không dọn, liệu cả đời có thể làm hộ cô không?
Tô Vãn Nghiên nhìn người đàn ông bên cạnh giếng, sau đó quay ra nói với Tưởng Thâm: “Cháu đi đun nước được không? Tôi sẽ tắm rửa cho em gái cháu, rồi gội đầu cho cháu.
”
Dù Tưởng Thâm tuổi không lớn, nhưng với tính cách cổ hủ, thấy không có gì để nói, cũng không muốn nói thêm gì.
Cô quay người đi ra ngoài, thấy Tưởng Trụ đang nhóm bếp: “Ba, ba có thể đun nước không, để mẹ tắm cho Nha Nha.
”
Châu Thải Phượng trợn mắt nhìn hắn: “Ôi!
!
! Còn gọi mẹ, từ bao giờ lại khiêm tốn như vậy.
”
Tiếng củi dưới đáy nồi kêu lách tách, hòa lẫn với tiếng xẻng sắt chạm vào thành nồi, Tưởng Lệ Đình ở xa không nghe thấy.
Châu Thải Phượng tức giận vung mạnh cái xẻng, hận không thể đâm thủng đáy nồi, tức giận nói: “Tôi không nói gì, sao lại thành lỗi của tôi, tôi thấy ông cũng bị con hồ ly tinh kia mê hoặc rồi.
Cô ta có gì tốt, ngoại trừ khuôn mặt ưa nhìn, tài sản của gia đình không còn, cho dù có gả cho hai kẻ ngốc trong thôn, người ta cũng ngại không lau sạch được vết nhơ của nhà cô ta.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!