Coi như hình thức, mặc dù tình cảnh lúc ấy nói ra không vẻ vang.
Tần Mạn đánh giá mọi thứ trong phòng, Giang Tông đột nhiên đặt bút xuống đứng dậy, anh lấy xuống một cái khăn khô trên giá chậu rửa mặt rồi đi tới trước người Tần Mạn, tự nhiên giúp cô lau tóc.
“Lau khô tóc đi, ban đêm gió lạnh, đừng để bị cảm!
”
Giọng nói và động tác của người đàn ông rất dịu dàng, dáng người của anh rất cao, Tần Mạn ngồi thẳng mới đến dưới ngực anh.
Tim đập thình thịch, cái cây sắt đá là cô bỗng nhiên nở hoa, bạn nói có thần kỳ không?
“Cảm ơn!
”
Nhưng cô rất thích loại cảm giác này, mặc cho anh giúp mình lau khô vết nước, lại lấy lược giúp cô chải tóc.
“Đừng khách sáo!
" Giọng Giang Tông trầm thấp mê người, mang đến cho người ta cảm giác dịu dàng mà tao nhã.
"Anh còn phải chuẩn bị tài liệu giảng dạy, nếu buồn ngủ thì đi ngủ trước đi!
" Giang Tông vừa đi về phía bàn, ngồi xuống vừa dặn dò cô.
“Buổi tối viết chữ không tốt cho mắt, ban ngày anh hẳn làm!
” Tần Mạn nghiêm túc nói.
Công suất của bóng đèn này không cao, ánh đèn trong phòng không đủ sáng, đọc viết trong môi trường này rất không tốt cho mắt.
"Ban ngày không có thời gian, phải viết bài cho một tờ báo trong huyện nên có thể viết vào ban đêm! Tháng sau anh sẽ lên thành phố dạy học, phải tích góp tiền sinh hoạt!
”
Điều kiện gia đình không tốt, anh tuyệt đối không thể đòi tiền ba mẹ.
Tuy phúc lợi của giáo viên rất tốt, nhưng ra ngoài còn phải tìm chỗ ở, trừ thời gian ở trường học, ăn uống ở mặc đều cần tiền.
"Vậy được rồi, em đi ngủ trước, anh cũng ngủ sớm nhé!
" Tần Mạn lật chăn ra, nằm trên trong.
Nhưng cô không ngủ được, nhắm mắt nhưng không cách nào tập trung, có lẽ do chưa quen với môi trường mới.
Không biết qua bao lâu, Giang Tông ra ngoài rửa mặt rồi trở lại, tắt đèn, nằm xuống cạnh Tần Mạn.
Giang Tông hơi cứng ngắc, cả người căng như dây đàn, đây là một cảm giác rất khác, trước đây có thể xem như chỉ là một đứa trẻ nằm chung giường, nhưng bây giờ người phụ nữ bên cạnh anh đã không còn là một đứa trẻ nữa, có ý thức của một người trưởng thành.
Tần Mạn cũng chưa ngủ, cô cảm nhận được sự căng thẳng của Giang Tông, anh cách cô rất xa, ở giữa đủ ngủ thêm một người, giường này vốn đã không lớn, chẳng lẽ anh ngủ sát mép rìa?
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!