Cô ta chính là kiểu người mềm nắn rắn buông, thích bắt nạt kẻ yếu, lúc trước Tần Mạn bị khờ, cô ta nói thế nào cũng không cãi lại, ai mà ngờ người này một khi hết ngốc lại trở nên đanh đá như vậy.
"Mạn Mạn, con đừng so đo với chị dâu con, con bé hay nói linh tinh, không giỏi nói chuyện!
" Bà Giang bước đến, kéo Tần Mạn ra.
Tống Mai tức giận mặt đỏ rần, mắt cũng lập tức đỏ lên, cô ta chống nạnh và bắt đầu tủi thân.
"Các người không công bằng, thiên vị em trai chồng có văn hóa có tiền đồ, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, sống bẩn sống mệt đều do Giang Thành làm, không phải Tần Mạn chỉ sinh một đứa con trai thôi sao? Có gì ghê gớm đâu, trong mấy năm tôi gả đến nhà họ Giang này, tôi giúp làm việc nhà, tôi giúp đỡ trồng trọt, không có công lao thì cũng có khổ lao, dù một chén nước cũng phải công bằng, ngày nào Tần Mạn cô ta cũng ỷ vào đầu óc không tốt mà không cần làm gì, còn có thể luộc trứng ăn, tôi thì sao? Chỉ biết bảo tôi nhường nhịn, thực sự không công bằng với nhà bên ngoại!
"
Bà Giang vốn nổi tiếng là có tính tình tốt, thấy con dâu cả gây sự vô cớ như thế, bà cũng không nhịn được mà nói rõ ràng.
"Mẹ không thích nghe lời này của con, bảo chúng ta không công bằng là sao, A Tông có tiền đồ, là do nó nỗ lực học tập từ nhỏ, chúng ta cũng đối xử bình đẳng với A Thành, cũng cho nó học tập, nhưng nó không có năng khiếu học tập, nên đã không chịu học từ sớm, lúc trước Mạn Mạn không biết thì con bé có thể giúp được cái gì?
Con nói con giúp đỡ làm việc nhà, nhưng cơm nước cả nhà trên dưới là mẹ nấu, quần áo mẹ giặt, con quét một cái sân cũng không tình nguyện, đừng nói đến ra đồng làm việc, nhưng mẹ và ba con có nói gì con không?
Sáng sớm hôm nay, không luộc trứng cho con, quả trứng cuối cùng con không được ăn, con đã có ý kiến rồi, nhưng có lần nào có thứ tốt mà thiếu phần của con à?"
Bà Giang thật sự thất vọng đau lòng, con dâu nhà khác bị mẹ chồng dạy cho biết nghe lời, nhưng tính tình bà tốt, thường không thích tính toán, ngược lại còn khiến Tống Mai có ý kiến.
"Con...
.
" Tống Mai á khẩu không trả lời được, xoay người trở về căn phòng phía tây, đóng sầm cửa lại, người này, quá kiêu căng. Tần Mạn coi như đã hiểu, mẹ chồng này là một mẹ chồng tốt, nhưng người chị dâu này lại khó chung sống.
Tống Mai là kiểu người khôn nhà dại chợ, chỉ to mồm cãi láo ở trong nhà, ra bên ngoài là như một trái dưa leo héo rũ.
"Ôi ~ Mạn Mạn, chị dâu con cứ như vậy, con đừng chấp nhặt con bé nhé!
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!