Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Cập nhật: 12/04/2024
Tác giả: Tinh Không
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 2,504
Đánh giá:                        
Đô thị
Hệ thống
Trọng Sinh
     
     

Trần Khiêm dùng sức rất nhanh nhấp vài cái, hung hăng địt nàng: "Thật là một cái lồn dâm, con vợ dâm đãng!

"

Lý Nghiên bị hắn địt đến hồn siêu phách tán, kêu lên:

"Đúng...

. Người ta chính.

.

. chính là dâm.

.

. chính là con điếm lồn dâm.

.

. là của.

.

. riêng anh.

.

. bồn chứa tinh.

.

. Lỗ lồn…của em…chính là.

.

. Ưa thích lại để cho.

.

. con cặc lớn.

.

. của anh địt…vào lồn của em.

.

. Muốn con cặc lớn.

.

. của chồng yêu.

.

. dùng sức địt.

.

. địt chết em.

.

. chồng yêu .

.

. lồn em ngứa quá.

.

. chồng yêu.

.

. dùng sức.

.

. mạnh dùng sức.

.

. địt chết.

.

. người vợ dâm đãng.

.

. của anh a.

.

.

"

Hai người như vậy địt một hồi. Lý Nghiên không có khí lực rồi, xoay người ngã xuống giường chổng mông lên, hai chân tách ra, hai tay đem đỏ bừng dâm huyệt mở rộng ra, thở hổn hển kêu lên:

"Chồng yêu ơi, em không còn khí lực rồi, mau đến đây, dùng sức địt em!

"

Trần Khiêm theo lời nằm sấp trên người nàng, con trym lớn mãnh đâm tới tử cung, một bên ra sức đút vào, một bên đem của nàng áo cởi ra, hai tay liên tục vuốt vuốt lấy đầu vú to đã cứng, hỏi: "Vợ yêu, con cặc của anh được không?"

"Nha.

.

.

ah.

.

. Con cặc.

.

. Lại to.

.

.

Lại dài.

.

. Lại cứng.

.

. Sướng quá ah.

.

. Địt.

.

. người ta.

.

. sướng chết rồi.

.

.

" Lý Nghiên rên rỉ nói.

"Vậy em dâm hay không dâm? Có phải là cái bồn chứa tinh dịch, là con điếm dâm của anh?"

"Là.

.

. em là.

.

. em là.

.

. con đĩ dâm đãng.

.

. ưa thích.

.

. Ah.

.

. ưa thích bị.

.

. chồng yêu địt .

.

. lồn dâm.

.

. ah anh ơi.

.

. lại dùng sức.

.

. địt em.

.

. mạnh địt em.

.

. lỗ lồn lớn.

.

. ưa thích bị anh địt.

.

. ưa thích cùng anh.

.

. địt lồn.

.

. Ah.

.

. lồn dâm muốn.

.

. ra…ah….

ah.

.

.

"

Hét lên một tiếng, Lý Nghiên đạt đến cao trào, Trần Khiêm không đợi nàng nghỉ ngơi, đem nàng trở mình, làm cho nàng quỳ sấp tại trên giường, từ phía sau lần nữa đâm vào, mãnh liệt rút ra đút vào, không đến hai trăm lần, lại đem nàng địt ra âm tinh, hai mắt nàng trợn ngược, cái lưỡi thè ra chảy nước bọt ướt hết hết.

Tiếp theo lại lật người, làm cho nàng hai chân gập tại trên lưng chính mình, ôm lấy nàng mà địt, lần này nàng hét thảm hơn, không đến trăm lần. Lý Nghiên lại là một tiếng thét lên, thân thể run rẩy co giật dữ dội lại phun ra đại lượng dâm thủy.

Trần Khiêm vẫn chưa buông tha, thấy hắn lại lật người, làm cho lưng nàng dán tại ngực hắn, tiếp theo đem hai tay bắt lấy khớp gối của nàng, lại nhấc bổng lên mà địt.

Nữ nhân bị hắn cuồng lực địt vào, thẳng sướng được không biết phương hướng, đầu tóc bay tán loạn, liên tục điên dại lắc lư, lớn tiếng thét chói tai :

"Ah.

.

. tét lồn.

.

. tét lồn dâm của em.

.

. em sướng chết rồi.

.

. Ah.

.

. á.

.

. á.

.

. sướng chết rồi.

.

. sảng khoái.

.

. Ân.

.

. Ân.

.

. ớ.

.

. ớ.

.

. dùng sức.

.

. địt em.

.

. dùng sức đâm.

.

. chơi em.

.

. nha.

.

.

nha…. ah.

.

. thoải mái chết rồi.

.

. Ah.

.

. em yêu anh.

.

.

"

Trần Khiêm nghe nàng vậy mà nói yêu bản thân, trong nội tâm một hồi hưng phấn, đút vào càng mạnh, nữ nhân cũng bởi vậy mà càng sướng hơn, chỉ cảm giác mình lồn đều nhanh cũng bị hắn địt hư, miệng đầy dâm từ lời dâm lần nữa mãnh liệt ra:

"Chồng yêu.

.

. anh yêu.

.

. Dùng sức địt.

.

. Nha.

.

. Dùng sức.

.

. Nha.

.

. Nha.

.

. địt em .

.

. Nhanh.

.

. lồn sướng lắm rồi.

.

. Nha.

.

. Nha.

.

. ah.

.

. Em điên rồi.

.

. Em…em điên thật rồi.

.

. Nha.

.

. Nha.

.

. Hự…Hự….

hự.

.

. Lồn dâm sảng khoái.

.

. Nha.

.

. Nha.

.

. Sảng khoái.

.

. chồng .

.

. em yêu anh.

.

. Nhanh.

.

. Dùng sức.

.

. Nhanh.

.

. Dùng sức.

.

. Ah.

.

. em muốn.

.

. đi ra rồi.

.

. Nhanh.

.

. Nhanh ah.

.

. không được…Em sắp ra…ah sướng chết.

.

. á.

.

.

" Lý Nghiên, dâm huyệt nóng lên, một cỗ lại đậm đặc lại nóng âm tinh phun tại đầu cặc lớn của Trần Khiêm. Lỗ lồn nàng cũng bắn ra dâm thủy tung tóe.

Trần Khiêm rút ra dương vật to lớn của hắn. Lý Nghiên thì đã ngã vào ngực của Trần Khiêm.

Tại nhà xưởng của Trần Khiêm, nhân viên chia hai ca, máy móc vận hành ngày đêm không ngừng, lửa của bếp nấu đồ hộp bừng bừng khí thế. Từng chiếc xe kéo đồ hộp lọc cọc đi lại trên những con đường nông thôn gập ghềnh.

Một loại đồ hộp không tên nhanh chóng thành hàng bán chạy trong nông thôn. So với đồ hộp trong cung tiêu xã, nó càng rẻ, số lượng cũng nhiều hơn.

Cho dù ăn không hết, cũng muốn tích lũy, ai biết lần sau còn có chuyện tốt như vậy nữa không.

Dây chuyền sản xuất như máy in tiền, điên cuồng chuyển động. Lương thực nhanh chóng biến thành những tờ tiền giấy. Tại nhà xưởng đơn sơ này, hình thức thương nghiệp đơn giản như vậy mà lại tạo ra lợi nhuận kếch xù, là điều mà ba mươi năm sau mọi người không dám tưởng tượng.

Càng ngày càng nhiều người biết tới nơi này có một xưởng đóng hộp, có xe liền muốn tới kéo hàng đi bán. Ngô Hào là người đầu tiên mở hàng, duy trì ưu thế tuyệt đối.

Chu Quốc và Nguyễn Bân cảm giác có điều lạ. Không phải anh nói tùy tiện làm, lừa ông già nhà mình sao. Thế tình hình bây giờ là thế nào, thanh thế to lớn như vậy, lợi nhuận bên trong cũng khiến cho người ta đỏ mắt.

Trần Khiêm tỉnh lại đã là ba giờ chiều. Lý Nghiên hôm nay nghỉ ở nhà. Vừa bị hắn chịch cho chết lên chết xuống. Giờ đang ngủ say.

Ăn cơm xong Trần Khiêm đi thẳng đến nhà xưởng. Nhà xưởng hiện tại khí thế ngất trời, cảnh tượng bận rộn. Tô Thiện đang đứng cạnh Chu Quốc và Nguyễn Bân.

“Được lắm, Tô Thiện. Bây giờ lăn lộn được rồi thì thành chó đội hình người rồi!

“Đi theo Anh Khiêm của mày phong quang nhỉ, mày mà cũng có thể làm quản lí cơ đấy.

“Đều là do Anh Khiêm chiếu cố.

” Tô Thiện nhìn thấy Trần Khiêm, mở miệng nói:

“Anh Khiêm tới rồi.

Chu Quốc và Nguyễn Bân liếc nhau, cất bước về phía Trần Khiêm.

“Anh Khiêm, xe gắn máy mua rồi. Loại xe tám mươi, đi được lắm, mất một triệu tư!

” Tô Thiện vui vẻ chỉ vào chiếc xe gắn máy tám mươi cách đó không xa.

Trần Khiêm gật đầu, nhìn hai người Chu Quốc và Nguyễn Bân.

“Anh Khiêm, anh làm ăn lớn nha, phải mời anh em một bữa chứ.

Chu Quốc và Nguyễn Bân khách sáo vài câu. Nguyễn Bân lại lên tiếng:

“Anh Khiêm, anh làm ăn lớn vậy, ông cụ nhà anh chắc hài lòng rồi, chuyện của ba em…”

“Bận muốn chết, mọi người yên tâm, tình nghĩa anh em, tôi đều nhớ kỹ!

” Trần Khiêm lấy tài liệu trong túi ra: “Ông già nhà tôi không ở trong thị xã chúng ta, đang ở trên tỉnh. Lúc này mới có mấy ngày, tôi phải ổn định bên này, rồi lên tỉnh nói với ông ấy. Mọi chuyện đều xử lý tốt, tiền hoa quả trong thôn đều đưa rồi chứ?”

“Đưa rồi đưa rồi, ba em còn lo lắng. Em nói với ông ấy, anh Khiêm là nhân vật lớn, không thể nào quỵt nợ được.

Chu Quốc nhìn nhà ở của mình, trong lòng suy nghĩ, chuyện làm ăn như lửa, mình thu chút tiền thuê nhà cũng không có vấn đề gì, thế là lên tiếng:

“Anh Khiêm, nhà này, còn có máy móc…”

“Ôi trời!

” Trần Khiêm hô về phía Chu Quốc hai câu:

“Qua mấy ngày nữa rồi nói, vội vàng gì, yên tâm đi, anh Khiêm sao có thể bạc đãi cậu chứ? Hôm nào mời hai cậu uống rượu, tôi đãi khách, đến chỗ đắt nhất, gặp lại sau!

Hai người Nguyễn Bân bị qua loa lấy lệ một trận, đứng tại chỗ nhìn một lúc lâu, đành phải trở về.

.