Phải chăng Tạ Khâm đối xử với Đại Nương tử không tốt?
Đại Nương tử làm vậy, có phải là một người vợ gia đình quyền quý đúng mực không?
Tại sao Thạch Lựu lại tỏ ra tự hào như vậy?
...
.
Lúc này, Kim Nhi phỏng đoán: "Rốt cuộc cũng chỉ là lời nói một phía của Thạch Lựu. Nàng ta có vẻ không tôn trọng nương tử chúng ta lắm. Có lẽ còn nhiều chuyện chúng ta không biết, cố tình khiến nương tử hiểu lầm.
"
Ngân Nhi nghe vậy, thấy nàng nói rất có lý, liền phụ họa: "Đúng vậy, rất có thể! Chu Thảo kia và Thạch Lựu bọn họ thân thiết với nhau. Chắc chắn không muốn nương tử và lang quân chúng ta tình cảm tốt.
.
.
"
"Hơn nữa, chúng ta đều đã gặp Chu Thảo, bốn tỳ nữ bên cạnh Đại Nương tử đều có dung mạo tầm thường. Nếu lang quân muốn thông phòng, sao không chọn Thanh Ngọc hay Hồng Trù?"
Ngân Nhi nhanh chóng suy nghĩ, rốt cuộc vẫn không tin Tạ lang quân xứng với chủ tử nhà mình. Nàng càng nghĩ càng thấy mình đúng, còn tìm chứng cứ: “Thanh Ngọc và Hồng Trù xinh đẹp như vậy, nhưng trông không hề kiêu căng, có vẻ rất quy củ. Không giống có tư tình với lang quân.
”
Kim Nhi bình tĩnh nói: “Thạch Lựu cũng bảo rằng, Đại Nương tử rất hiểu chuyện. Có lẽ người không muốn tỳ nữ của lang quân trở thành thông phòng.
”
Ngân Nhi cứng họng, bực tức nói: “Sao ta nói gì ngươi cũng phản bác?”
Ngay sau đó, nàng quay sang Doãn Minh Dục, thỉnh cầu nàng phân xử: “Nương tử, người thấy nô tỳ và Kim Nhi ai đúng?”
Doãn Minh Dục chống cằm, suy nghĩ một hồi lâu, rồi khẳng định chắc nịch: “Thanh Ngọc và Hồng Trù đúng là nhan sắc tuyệt trần. Nếu có hai người đẹp như vậy thường xuyên ở bên cạnh, chẳng phải ngày nào cũng vui vẻ sao?”
“Nương tử?!
” Ngân Nhi ôm ngực, ra vẻ đau lòng sắp ngất xỉu.
Doãn Minh Dục và Kim Nhi bật cười, không khí hơi ngột ngạt lúc trước bỗng chốc tan biến.
Ba người cười xong, Doãn Minh Dục nói: “Cứ xem sao đã, chúng ta mới đến một ngày.
”
Định nghĩa một người không dễ dàng, đó là điều nàng được dạy.
Doãn Minh Dục đã thấy thế giới rộng lớn hơn, còn Kim Nhi và Ngân Nhi chỉ thấy mỗi nàng.
Họ sẽ nghi ngờ, nhưng Doãn Minh Dục sẽ không nghi ngờ những gì mình đã chứng kiến.
Tạ Khâm có phải là phu quân lý tưởng hay không chưa bàn đến, nhưng thời gian sẽ cho Đại Nương tử, Thạch Lựu và những nữ tử khác câu trả lời.
…
Sau khi Doãn Minh Dục và Tạ Khâm nhận người thân xong vào buổi sáng thì tách ra. Mãi đến giờ cơm trưa Tạ Khâm mới quay lại Đông viện, đi theo hắn là tỳ nữ Hồng Trù.
Kim Nhi và Ngân Nhi đều có chút xa cách với Tạ Khâm, nhưng hai người luôn nhớ phải kiểm soát cảm xúc trước mặt người ngoài. Mên khi đối diện với Tạ Khâm lại càng cung kính hơn, chỉ lặng lẽ sai bảo các tỳ nữ dọn cơm.
Tạ Khâm không để ý đến họ, ngồi xuống ngay lập tức. Đợi Doãn Minh Dục ngồi xuống rồi mới cầm đũa, thong thả dùng bữa.
Doãn Minh Dục tự nhủ không nên tùy tiện đánh giá người khác, nhưng trong lòng vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều. Ngồi cạnh Tạ Khâm, nàng có phần chán nản, gắp thức ăn một cách miễn cưỡng.