Chúng tôi lên đường tới nhà của Tân , trên đường đi , tôi gặp 1 người rất quen. Nhưng , người đó đang bị zom vây quanh , chúng tôi tính vừa chạy lại cứu nhưng...
.
.
k kịp nữa rồi . Được 1 lúc , bọn zom cũng từ từ đi hết . -Ai vậy , t thấy quen lắm ! M.
Trà nói .
-Lại đẳng xem sao ! Tân nói .
Chúng tôi tiến lại xem , thì bấy giờ mới nhận ra , đó là Cường , bạn học chung lớp . Bụng nó lòi ra đủ thứ tim , gan , ruột ,
.
.
.
Nhưng hình như Cường còn sống , nó nói gì lý nhí tôi k nghe rõ . Bỗng Tân cúi người xuồng , để Cường thì thầm gì đó vào trong lỗ tai :
-Ừm !
!
! T biết rồi . Tân nói
*Pặcc * Con dao ghim vào đầu Cường
-M làm gì vậy Tân ?? Tôi hỏi.
-Cường nó kêu t giết nó đi , sống k bằng chết nữa ! Tân nói và những giọt lệ của người con trai rơi xuống.
.
.
.
.
.
Bỗng dưng , M.
Trà chạy đến ôm chầm lấy Tân và nói :
-Đừng khóc nữa mà !
Tân lấy tay quẹt đi nước mắt rồi nói :
-Ừ !
! Tội nghiệp th.
Cường !
!
!
-Ừa ! Tội nghiệp nó thiệt nhưng mà tụi m làm t sỡn cả da gà rồi nè :) Minh dí dỏm nói.
-Tụi m cũng vậy à nói ai !
!
!
! M.
Trà đỏ mặt nói .
-Thôi !
! Mệt tụi m quá . Đi thôii !
! Tân giải hoà .
- Ê !
!
!
! Có cái gì phát sáng đằng kia kià !
!
!
! Tôi nói.
Thấy vậy , chúng tôi chạy lại chỗ có vật sáng ấy .
-Qoaa ^^ Thì ra là kiếm Nhật !
!
! Tôi nói .
-Đúng là tụi mình hên thật ! Minh thêm vào .
Nhưng chỉ có 2 cây kiếm nên Tân và M.
Trà nhường cho tôi và Minh khi hai đứa tỏ vẽ hứng thú.
.
.
-Hình như nó là 1cặp ! Tôi nói
-Ừa ! Giống t vs m vậy ! Minh trả lờii .
- Đi thôii tụi bây ! Tân nóii
Xong , chúng tôi chay xe thêm 1 khoãng nữa là tới nhà Tân , trên đường đi chúng tôi có gặp 1 vài con zom nhưng chẳng bận tâm . Nhà Tân nằm sâu trong 1 căn hẻm nhỏ , hầu như k có 1 con zom nào , chắc do hẻm quá sâu và rộng . Anh và ba Tân là công an nên xây nhà cũng theo lối rất.
.
.
còng an . Có camera an ninh , rào cao 2,
5 m , vào nhà phải qua 2-3 lớp cửa : cửa sắt , cửa kiếng và cửa kéo .
Chùm chià khoá thì giấu tuốt trên nóc gara xe .
Người còn k vào đc huống chi là zom . Vừa vào tới nhà Tân đã hốt hoảng hét :
-Ba ơiii !
! Mẹ ơiii !
!
! Có ai ở nhà k !
!
!
!
Chúng tôi thấy vậy bèn chạy đi khắp nhà phụ tìm giúp Tân , nhưng vẫn k quên trên tay cầm vũ khí.
.
.
.
.
.
.