Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ở Nơi Xa Ấy
Chương 70 - Hạnh Phúc Muộn Màng
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ở Nơi Xa Ấy
Chương 70 - Hạnh Phúc Muộn Màng
Diệu Vy vừa ra khỏi phòng liền chạm mặt Sơ Nhi.
Diệu Vy nhìn Sơ Nhi có chút kinh ngạc.
Một đầu tóc nâu đỏ nay lại được nhuộm thành màu đen, ngược lại giống hệt hình dạng giả danh của cô trong bệnh viện.
Diệu Vy đánh giá một chút Sơ Nhi, rốt cuộc vì chuyện gì mà Sơ Nhi nhuộm lại tóc?
Sau đó cô đột nhiên nhận ra, mình quan tâm Sơ Nhi làm gì a?
Cô cúi đầu, lầm lũi muốn đi qua lại bị Sơ Nhi gọi lại.
-"Nghe mẹ nói gần đây em thường xuyên không có ở ký túc xá? Đi đâu vậy?" Sơ Nhi nghi ngờ hỏi.
Hạ mẹ mấy lần qua ký túc xá gửi tiền cho cô, muốn cô đưa cho Sơ Nhi, nhưng lại không thấy.
Mà Sơ Nhi đợi mãi không thấy Diệu Vy liên lạc liền mò qua.
Hai người gặp nhau, trò chuyện.
Sẵn tiện Sơ Nhi về nhà lấy đồ.
Lúc sắp đi lại gặp đứa em gái từ trong phòng đi ra ngoài. Mới chặn đường hỏi.
-" Em đi ra ngoài lấy cảm hứng để chuẩn bị cho vòng toàn quốc" Diệu Vy không có nhiều lắm cảm xúc trả lời.
Sơ Nhi nghe vậy ngược lại mọi nghi ngờ đều tan biến.
-"Nếu không có gì em xin phép đi trước, ngài Smith đang đợi.
" Diệu Vy mở miệng xin phép sau đó đi ra ngoài.
Sơ Nhi nhìn theo bóng lưng của Diệu Vy cười châm chọc.
Cũng là cá mè một lứa thôi, chẳng phải Dư Huy mù em cũng bỏ rơi anh ta sao? Em gái thân yêu.
Sách...
Cứ tỏ vẻ.
Sơ Nhi cười nhạo, xoay người nắm lên túi xách đi ra ngoài.
--------------------------------
Mà bên ngoài, một chiếc xe ô tô nép trong góc khuất quan sát nhất cử nhất động khu vực gần ngôi nhà.
Sở Lộ Dã híp mắt nhìn ngôi biệt thự.
Hạ gia.
Cũng là một gia tộc có địa vị trong xã hội.
Nói to không to, nói nhỏ không nhỏ.
Tóm lại là không quá mờ nhạt trong bộ máy cao tầng.
Nếu lấy Hạ gia bồi làm của hồi môn cũng là một quyết định không tệ đi.
Sở Lộ Dã đôi mắt hiện lên một tia tính kế.
Đúng lúc này một bóng người từ khu biệt thự bước ra. Sở Lộ Dã nghi hoặc nhìn cô gái ăn mặc một nùi lôi thôi đi ra khỏi cổng.
Ngay khi hắn có ý nghĩ Sơ Nhi cải trang đi ra ngoài liền nhìn thấy một cô gái nữa từ trong nhà bước ra.
Nhất thời Sở Lộ Dã mỉm cười.
Sơ Nhi đây a.
Hắn xoa xoa cằm ý bảo tài xế tiến lên.
Sơ Nhi vừa đi được vài bước đã phát hiện có một chiếc xe hơi sang trọng đi chầm chậm sau lưng mình.
Mới đầu cô không nghĩ nhiều, nhưng đi hồi lâu mà chiếc xe phía sau vẫn không nhanh không chậm đi theo mình liền tò mò đứng lại.
Cô nhìn vào chiếc xe hơi nhăn mày.
Sở Lộ Dã chỉ cho là cô phát hiện mình đi theo liền thua vị cười cười cho xe dừng lại bước xuống.
Sơ Nhi vừa nhìn thấy Sở Lộ Dã liền sững sờ.
Người đàn ông này cô biết.
Sở Lộ Dã- Sở tổng tài Sở Thị.