Hôm nay ra khỏi nhà, may mà có mang theo thẻ của Thanh Khanh, có chuyện gì cũng không sao. Nhưng mà người như Minh Lâm chắc không đến nỗi để cô trả tiền bữa ăn đấy chứ? Đúng là cô chưa gặp tình huống như thế này bao giờ, trước đây đều là người ta mời mọc cô dùng bữa, đi chơi, chỉ vì muốn tiếp cận anh chàng này mà cô phải bỏ tiền ra sao?
Minh Lâm liếc mắt nhìn Gia Gia, cô gái này có gương mặt… thế nhưng nếu không phải biết mọi chuyện, chắc anh cũng sẽ nhầm lẫn. À, mà chính xác cũng đâu phải nhầm lẫn, là cố ý có người gây ra cơ mà.
Mùi nước hoa nồng nặc cả trong xe khiến Minh Lâm hơi ngột ngạt, bèn hạ kính xe xuống. Cơn gió đem mang theo hơi lạnh ùa vào trong xe khiến không khí trong lành, mát mẻ hơn đôi chút.
Chiếc xe dừng trước một nhà hàng Tây khá sang trọng, Gia Gia nhìn tổng thể nhà hàng, trong lòng thầm nghĩ, đúng là con nhà giàu, ăn uống cũng chọn một nơi sang trọng đến thế.
-Chúng ta vào thôi.
- Minh Lâm phất tay rồi vào trong trước.
-Mời anh.
- Gia Gia lễ độ đi sau anh.
Vào trong, chọn bàn, gọi món, mọi việc đều có phục vụ bên cạnh hướng dẫn, chăm sóc tận tình.
-Cô muốn ăn gì?
-Anh gọi đi, tôi ăn gì cũng được.
-Vậy tôi không khách sáo nữa.
Minh Lâm quay sang người phục vụ gọi vài món ăn,
sau đó mới xếp thực đơn lại. Thế nhưng anh không trò chuyện cùng cô mà hơi tựa người vào ghế, ngắm cảnh đêm ở bên ngoài.
Vị trí họ ngồi là một vị trí ngoài ban công, từ đây có thể nhìn thấy thành phố về đêm tràn ngập ánh đèn điện. Minh Lâm cảm thán, nếu như cô ấy có thể thấy cảnh này chắc sẽ vô cùng thích thú, có khi sẽ khơi gợi cảm hứng cho cô ấy, tiếc là…
-Anh có tâm sự à?- Gia Gia lên tiếng hỏi trước.
-Không có gì, chỉ là thấy cảnh đêm rất đẹp thôi.
-Anh có vẻ rất hay đến đây?
-Sao cô lại nói thế?
-Chỉ… chỉ là đoán thôi.
-Ừ, nếu có thể cùng một người nữa đến đây thì thật tốt.
Thế thì chẳng phải không xem cô ta là người vô hình hay sao? Gia Gia nén lại cảm giác tức tối trong lòng, lại nở nụ cười với Minh Lâm.
-Vậy ra anh đã có người trong lòng?
-Xem như vậy đi.
-Hiện tại cô ấy…
-Cô ấy không có ở đây, mới rời khỏi cách đây không lâu.
-Vậy à.
- Gia Gia gật đầu.
Phục vụ đem đồ ăn lên, Minh Lâm cũng không khách sáo, tự mình lau dao nĩa rồi tự mình ăn. Gia Gia ngồi ngây ngốc nhìn hành động của anh.
-Cô không ăn sao? Không hợp khẩu vị?
-Không… không phải vậy.
-Vậy thì ăn đi, ăn một bữa ăn ở đây phải đặt chỗ lâu lắm đây.
-Vậy… vậy ạ.
-May mà tôi có thẻ hội viên ở đây nên mới có chỗ cho cô và tôi ngồi hôm nay.
- Minh Lâm vừa ăn vừa nói.
-Vâng.
Gia Gia không biết nói gì hơn chỉ có thể cúi đầu ăn, xem ra kế hoạch hôm nay của cô không thể diễn ra như ý muốn được rồi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!