Chương 1 - Tai Nạn
Chương 2 - Tức Giận
Chương 3 - Tỉnh Dậy
Chương 4 - Cuộc Sống Mới
Chương 5 - Băn Khoăn
Chương 6 - Sự Cố
Chương 7 - Bạn Mới
Chương 8 - Hoang Mang
Chương 9 - Đi Làm
Chương 10 - Trêu Đùa
Chương 11 - Quyết Định Bất Ngờ
Chương 12 - Phong Cách Của Cô
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Người Quen
Chương 15 - Lúng Túng
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Nghỉ Phép
Chương 18 - Khám Bệnh.
Chương 19 - Bữa Trưa.
Chương 20 - Hai Người Xa Lạ?
Chương 21 - Chất Vấn.
Chương 22 - Giận.
Chương 23 - Dị Ứng?
Chương 24 - Lo Sợ.
Chương 25 - Thay Đổi.
Chương 26 - Bữa Trưa.
Chương 27 - Người Hợp Tác Lớn.
Chương 28 - Xúc Cảm Đầu Tiên.
Chương 29 - Không Chấp Nhận.
Chương 30 - Đi Xa.
Chương 31 - Gặp Mặt.
Chương 32 - Chuyện Lúc Trước.
Chương 33 - Cảm Giác Quen Thuộc.
Chương 34 - Lí Do Của Cậu.
Chương 35 - Lời Khuyên.
Chương 36 - Khu Vui Chơi.
Chương 37 - Theo Dõi.
Chương 38 - Suy Nghĩ.
Chương 39 - Yêu Cầu.
Chương 40 - Giải Tỏa.
Chương 41 - Khóc.
Chương 42 - Sóng Gió.
Chương 43 - Cô Gái Lạ.
Chương 44 - Hóa Ra Là Vậy.
Chương 45 - Mệt Mỏi.
Chương 46 - Sự Thật?
Chương 47 - Trở Về.
Chương 48 - Cô Rời Đi?
Chương 49 - Gia Gia.
Chương 50 - Thay Thế.
Chương 51 - Cuộc Họp Quan Trọng.
Chương 52 - Mất Mát.
Chương 53 - Gặp Mặt.
Chương 54 - Ý Định.
Chương 55 - Hợp Tác.
Chương 56 - Quán Bar.
Chương 57 - Tiếp Cận.
Chương 58 - Quyết Định.
Chương 59 - Chấm Dứt.
Chương 60 - An Nhiên.
Chương 61 - Gia Đình Cô.
Chương 62 - Buổi Ra Mắt.
Chương 63 - Buổi Ra Mắt (Tt)
Chương 64 - Thành Công.
Chương 65 - Vào Bệnh Viện.
Chương 66 - Gia Đình.
Chương 67 - Sản Phẩm Tiếp Theo.
Chương 68 - Thăm Bệnh.
Chương 69 - Dạo Bộ.
Chương 70 - Về Nhà.
Chương 71 - Rắc Rối.
Chương 72 - Lựa Chọn.
Chương 73 - Khu Sinh Thái.
Chương 74 - Mọi Chuyện Đã Ổn
Chương 75 - Bữa Cơm Gia Đình.
Chương 76 - Làm Việc.
Chương 77 - Điều Tra
Chương 78 - Đến Công Ty
Chương 79 - Tranh Chấp
Chương 80 - Quà.
Chương 81 - Lời Đồn.
Chương 82 - Bạn Cũ.
Chương 83 - Tin Tức Bất Ngờ.
Chương 84 - Không Thể Tránh.
Chương 85 - Thử Đồ Cưới.
Chương 86 - Đối Mặt.
Chương 87 - Chủ Đề Mùa Đông.
Chương 88 - An Nhiên? Gia Gia?
Chương 89 - Cự Tuyệt
Chương 90 - Họp Báo.
Chương 91 - Ăn Cơm
Chương 92 - Đánh Nhau.
Chương 93 - Ăn Cơm
Chương 94 - Cảm Xúc Ngổn Ngang.
Chương 95 - Lễ Cưới.
Chương 96 - Lễ Cưới (Tt)
Chương 97 - Trò Chuyện.
Chương 98 - Mời Cô Ăn Cơm.
Chương 99 - Bữa Tối.
Chương 100 - Chia Tay.
Chương 101 - Ăn Khuya.
Chương 102 - Lặng Lẽ.
Chương 103 - Em Muốn Bảo Vệ Chị.
Chương 104 - Cảm Cúm
Chương 105 - Bắt Nạt Người Khác Rất Vui.
Chương 106 - Tại Sao Vẫn Cảm Thấy Đau?
Chương 107 - Từ Chối.
Chương 108 - Nói Chuyện.
Chương 109 - Em Trai Đã Biết Chuyện.
Chương 110 - Nghỉ Phép.
Chương 111 - Cảnh Cáo.
Chương 112 - Lời Hứa.
Chương 113 - Sân Bay.
Chương 114 - Vợ Chồng Giận Dỗi.
Chương 115 - Giảng Hòa.
Chương 1 - Tai Nạn
Chương 2 - Tức Giận
Chương 3 - Tỉnh Dậy
Chương 4 - Cuộc Sống Mới
Chương 5 - Băn Khoăn
Chương 6 - Sự Cố
Chương 7 - Bạn Mới
Chương 8 - Hoang Mang
Chương 9 - Đi Làm
Chương 10 - Trêu Đùa
Chương 11 - Quyết Định Bất Ngờ
Chương 12 - Phong Cách Của Cô
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Người Quen
Chương 15 - Lúng Túng
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Nghỉ Phép
Chương 18 - Khám Bệnh.
Chương 19 - Bữa Trưa.
Chương 20 - Hai Người Xa Lạ?
Chương 21 - Chất Vấn.
Chương 22 - Giận.
Chương 23 - Dị Ứng?
Chương 24 - Lo Sợ.
Chương 25 - Thay Đổi.
Chương 26 - Bữa Trưa.
Chương 27 - Người Hợp Tác Lớn.
Chương 28 - Xúc Cảm Đầu Tiên.
Chương 29 - Không Chấp Nhận.
Chương 30 - Đi Xa.
Chương 31 - Gặp Mặt.
Chương 32 - Chuyện Lúc Trước.
Chương 33 - Cảm Giác Quen Thuộc.
Chương 34 - Lí Do Của Cậu.
Chương 35 - Lời Khuyên.
Chương 36 - Khu Vui Chơi.
Chương 37 - Theo Dõi.
Chương 38 - Suy Nghĩ.
Chương 39 - Yêu Cầu.
Chương 40 - Giải Tỏa.
Chương 41 - Khóc.
Chương 42 - Sóng Gió.
Chương 43 - Cô Gái Lạ.
Chương 44 - Hóa Ra Là Vậy.
Chương 45 - Mệt Mỏi.
Chương 46 - Sự Thật?
Chương 47 - Trở Về.
Chương 48 - Cô Rời Đi?
Chương 49 - Gia Gia.
Chương 50 - Thay Thế.
Chương 51 - Cuộc Họp Quan Trọng.
Chương 52 - Mất Mát.
Chương 53 - Gặp Mặt.
Chương 54 - Ý Định.
Chương 55 - Hợp Tác.
Chương 56 - Quán Bar.
Chương 57 - Tiếp Cận.
Chương 58 - Quyết Định.
Chương 59 - Chấm Dứt.
Chương 60 - An Nhiên.
Chương 61 - Gia Đình Cô.
Chương 62 - Buổi Ra Mắt.
Chương 63 - Buổi Ra Mắt (Tt)
Chương 64 - Thành Công.
Chương 65 - Vào Bệnh Viện.
Chương 66 - Gia Đình.
Chương 67 - Sản Phẩm Tiếp Theo.
Chương 68 - Thăm Bệnh.
Chương 69 - Dạo Bộ.
Chương 70 - Về Nhà.
Chương 71 - Rắc Rối.
Chương 72 - Lựa Chọn.
Chương 73 - Khu Sinh Thái.
Chương 74 - Mọi Chuyện Đã Ổn
Chương 75 - Bữa Cơm Gia Đình.
Chương 76 - Làm Việc.
Chương 77 - Điều Tra
Chương 78 - Đến Công Ty
Chương 79 - Tranh Chấp
Chương 80 - Quà.
Chương 81 - Lời Đồn.
Chương 82 - Bạn Cũ.
Chương 83 - Tin Tức Bất Ngờ.
Chương 84 - Không Thể Tránh.
Chương 85 - Thử Đồ Cưới.
Chương 86 - Đối Mặt.
Chương 87 - Chủ Đề Mùa Đông.
Chương 88 - An Nhiên? Gia Gia?
Chương 89 - Cự Tuyệt
Chương 90 - Họp Báo.
Chương 91 - Ăn Cơm
Chương 92 - Đánh Nhau.
Chương 93 - Ăn Cơm
Chương 94 - Cảm Xúc Ngổn Ngang.
Chương 95 - Lễ Cưới.
Chương 96 - Lễ Cưới (Tt)
Chương 97 - Trò Chuyện.
Chương 98 - Mời Cô Ăn Cơm.
Chương 99 - Bữa Tối.
Chương 100 - Chia Tay.
Chương 101 - Ăn Khuya.
Chương 102 - Lặng Lẽ.
Chương 103 - Em Muốn Bảo Vệ Chị.
Chương 104 - Cảm Cúm
Chương 105 - Bắt Nạt Người Khác Rất Vui.
Chương 106 - Tại Sao Vẫn Cảm Thấy Đau?
Chương 107 - Từ Chối.
Chương 108 - Nói Chuyện.
Chương 109 - Em Trai Đã Biết Chuyện.
Chương 110 - Nghỉ Phép.
Chương 111 - Cảnh Cáo.
Chương 112 - Lời Hứa.
Chương 113 - Sân Bay.
Chương 114 - Vợ Chồng Giận Dỗi.
Chương 115 - Giảng Hòa.
Tan làm, An Nhiên định đi đến trạm xe bus gần đó thì bị một chiếc xe chắn đường.
Hơn nữa, chiếc xe này còn rất quen thuộc. Chiếc Mercedes màu đen.
Cửa kính xe dần hạ xuống, để lộ gương mặt của Thanh Khanh đang ngước đầu nhìn cô.
-Anh đang làm gì thế?- Cô cố nén bực dọc vì bị nhiều người chú ý.
-Anh muốn mời em đi ăn cơm, không biết có được không?
-Anh mời tôi? Anh mời như vậy sao?- An Nhiên ám chỉ chiếc xe.
-Không còn cách nào khác, nếu không như vậy thì em cũng sẽ không đồng ý.
-Tôi đương nhiên không đồng ý.
- Cô đáp lại.
-Vậy nên anh phải làm như vậy thôi.
- Thanh Khanh nhún vai.
-Anh….
- Sao bây giờ cậu lại trở nên mặt dày như vậy.
Thanh Khanh thấy vậy thì vội xuống xe, rất lịch thiệp mở cửa xe cho cô, mặc kệ cô có trợn tròn mắt trừng cậu như thế nào, nụ cười trên mặt vẫn chẳng hề thay đổi.
Người xung quanh túm tụm lại ngày càng nhiều, An Nhiên bất đắc dĩ phải ngồi vào trong xe, gương mặt không có nửa điểm hài lòng.
Bước đầu thành công, Thanh Khanh âm thầm vui vẻ, bước lên xe lái đi khỏi công ty.
Chiếc xe vừa rời khỏi, trong công ty cũng xuất hiện một bóng người. Người đó nhìn chiếc xe khuất hẳn mới ròi mắt, hình như còn có tiếng thở dài.
-Anh muốn đưa tôi đi đâu?- An Nhiên hỏi.
-Đương nhiên là đưa em đi ăn.
-Vậy anh đang đi theo hướng nào đây?
Cô đương nhiên còn nhớ được hướng này là hướng về căn biệt thự cũ trước kia mà hia người đã từng ở trước kia.
-Đến nơi để ăn cơm.
Cô khó hiểu nhìn cậu, theo cô nhớ căn biệt thự nằm ở vùng ngoại ô, không khí khá trong lành, ở đó cũng chẳng có nhà hàng hay quán ăn nào phù hợp với người như Thanh Khanh, xung quanh chỉ có siêu thị, chẳng lẽ cậu muốn đưa cô đi ăn đồ ăn nhanh trong đó?
Sau vài lần rẽ trái, rẽ phải, Thanh Khanh thật sự đưa An Nhiên đi… vào siêu thị.
-Anh tính vào đây ăn?- Cô vừa tháo dây an toàn vừa hỏi.
Thanh Khanh không trả lời, chỉ hơi mỉm cười nhìn cô, sau đó nhanh chóng uống xe, vòng qua bên cô, mở cửa xe để cho cô xuống.
-Tôi có thể tự mình làm được.
- An Nhiên nhàn nhạt nói, không để tâm đến vẻ mặt mất mác của cậu.
-Anh chỉ là làm điều anh nên làm thôi.
- Cậu bình tĩnh.
-Anh vẫn chưa trả lời tôi, chúng ta vào đây để ăn sao?
-Không phải.
- Cậu lắc đầu.
-Vậy thì anh đưa tôi đến đây làm gì?- Cô khó hiểu.
-Đến để mua đồ.
Cậu trả lời xong thì nhìn cô. An Nhiên hoàn toàn bất ngờ trước lời nói cảu cậu, một lát sau mới tỉnh táo, nhìn cậu vẫn đang nhìn mình, bỗng nhiên có cảm giác không thể tin được.
-Rồi sau đó?- Cô dò hỏi.
-Đương nhiên là làm một bữa ăn.
- Cậu ăn ý đáp lại.
-Anh nấu?- Cô chỉ tay về phía cậu, gương mặt vẫn là vẻ kinh ngạc.
Cậu chỉ gật đầu.
Không đợi cô nói gì thêm,
cậu kiên quyết kéo cô vào bên trong.
Suốt cả buổi, An Nhiên chỉ yên lặng đi phía sau thanh Khanh, nhìn cậu lựa chọn từng món đồ, bỏ vào trong xe, có đôi lúc cậu sẽ cầm hai loại thức ăn, ngẫm nghĩ một chút, sau đó lại bỏ luôn cả hai thứ vào. Nhìn đống đồ chất như núi trong chiếc xe đẩy, An Nhiên không nhìn được lên tiếng.
-Anh định nấu bữa ăn cho mấy người vậy?
-Đương nhiên chỉ có hai chúng ta.
- Gương mặt cậu bừng sáng khi nói đến dự định đó.
-Thế anh mua nhiều thức ăn như vậy làm gì?- Cô bất đắc dĩ chỉ tay vào xe đẩy hàng.
-À… chỉ là…- Cậu có chút khó xử.
-Anh như vậy là đang rất phung phí.
-Chỉ là anh nghĩ...
. những thứ này … chắc em sẽ thích ăn.
An Nhiên trầm mặc không nói.
Trước kia, từng bữa ăn đều một tay cô lo liệu, cô để tâm từng ly từng tý những món ăn mà cậu thích và không thích, những thứ nào tốt hay không tốt cho sức khỏe, nhưng cậu thì ngược lại, chỉ biết nhận từ cô, chưa bao giờ biết được cô thích gì, muốn gì, vì thế, những thứ cậu cho rằng cô sẽ thích, cậu đều sẽ mua về.
-Để bớt lại đi.
Cô vừa nói, vừa lựa lại đống đồ trong giỏ xe, xếp lại về chỗ cũ. Chỉ để lại trong xe những thứ dễ chế biến và tốt cho sức khỏe.
-Đây là những thứ em thích?- Cậu hỏi.
-Cứ xem là vậy đi.
- Cô nhàn nhạt đáp.
Sau đó hai người cùng xếp hàng đi tính tiền, xách một túi đồ không lớn lắm về biệt thự.