Chương 1 - Hoa Đào Vây Quanh Cửa Phật
Chương 2 - Gặp Gỡ Thánh Tăng
Chương 3 - Chuyện Chính Thê
Chương 4 - Tiểu Mai, Nàng Là Cô Nương Tốt Nhất Trên Đời Này
Chương 5 - Mẫu Nghi Thiên Hạ, Vận Mệnh Đào Hoa
Chương 6 - Nàng Hãy Lấy Thân Báo Đáp Đi
Chương 7 - Lần Này Ta Tuyệt Đối Không Buông Tay.
Chương 8 - Nhìn Kìa, Mĩ Nam!
Chương 9 - Ta Không Phải Là Người Đoạn Tụ, Hắn Không Phải Là Kẻ Long Dương.
Chương 10 - Người Mới Đỏ Mặt Tía Tai, Cả Nhà Người Đều Đỏ Mặt Tía Tai!
Chương 11 - Càng Muốn Che Giấu Thì Càng Giải Thích, Càng Tô Lại Càng Đen*
Chương 12 - Ta Bằng Lòng Lấy Trần Công Tử
Chương 13 - Bây Giờ Thịnh Hành Chuyện Thầy Trò Yêu Nhau
Chương 14 - Hoặc Là Nợ Tiền, Hoặc Là Nợ Tình.
Chương 15 - Thánh Tăng, Người Làm Loạn Gì Thế?
Chương 16 - Rượu Có Thể Gây Ra Tính Xấu, Tính Xấu Mà
Chương 17 - Ta Và Nàng Qua Lại Thân Mật, Keo Sơn Gắn Bó
Chương 18 - Thánh Tăng Nói Muốn Hoàn Tục, Mọi Người Tin Không?
Chương 19 - Ta Yêu Nàng
Chương 20 - Tôi Vong Tình Với Ai, Sinh Tình Với Ai
Chương 21 - Tiểu Nhân Làm Phiền Hai Vị Ân Ái
Chương 22 - Yêu Tăng, Ta Cắn Người, Cắn Chết Người!
Chương 23 - Mi Gian Sơn Thủy*, Thật Tình Hay Giả Dối, Sớm Đã Không Phân Biệt Rõ
Chương 24 - Đều Tại Ánh Trăng Gây Họa
Chương 25 - Không Phải Người Ngoài, Tất Nhiên Chính Là Thê Tử*
Chương 26 - Chỉ Cần Ta Yêu Người, Cả Thiên Hạ Này Người Có Một Không Hai
Chương 27 - Yêu Tăng, Thật Muốn Giày Vò Mẹ Hắn Mà!
Chương 28 - Thân Mật Cũng Thân Mật Rồi, Ôm Cũng Ôm Rồi
Chương 29 - Ai Phu Thê Với Người
Chương 30 - Có Được Mỹ Nhân, Nắm Được Thiên Hạ
Chương 31 - Bởi Vì Yêu Nên Mới Để Ý
Chương 32 - Cho Đến Giờ Phút Này, Tôi Mới Ý Thức Được, Hóa Ra Tôi Yêu Hắn
Chương 33 - Ngươi Cứ Rên Đi, Rên Cho Đau Cổ Họng Ta Cũng Không Để Ý Đến Ngươi!
Chương 34 - Bùi Lãm Lại Nói Với Người Ngoài Rằng Tôi Đã Chết?!
Chương 35 - Nương Nương, Người Tỉnh Rồi?
Chương 36 - Ta Thật May Mắn, Vì Nàng Có Thể Yêu Ta Thêm Lần Nữa
Chương 37 - Hóa Thành Hồ Điệp Xao Xuyến, Quân Tử Đi Không Trở Về
Chương 38 - Hóa Ra, Trong Chuyện Này Người Đáng Thương Nhất Chính Là Đỗ Băng Băng
Chương 39 - Cuối Cùng Trí Nhớ Cũng Thức Tỉnh Hoàn Toàn Trong Một Khắc Này
Chương 40 - Nếu Ngươi Không Phải Là Dư Nghiệt Của Mai Gia, Hoàng Thượng Cũng Không Thèm Liếc Mắt Nhìn Ngươi
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Khó Có Thể Nào, Hắn Muốn Ép Tôi Sao!
Chương 43 - Tiền Đồ!
Chương 44 - Ngôi Vị Hoàng Đế, Chàng Muốn Sao?
Chương 45 - Phế Phi, Xuất Thê!
Chương 46 - Không Chỉ Đời Này Kiếp Này, Mà Phải Đời Đời Kiếp Kiếp
Chương 47 - Được Rồi, Thánh Tăng, Chàng Thắng!
Chương 48 - Người Phụ Nữ Phá Hoại Này Là Vì Báo Thù Sao?!
Chương 49 - Nhìn Được Không Ăn Được, Vương Gia Cũng Không Nhẫn Nại Nổi
Chương 50 - Danh Sách Nằm Ở Ngọc Gia Trang Ven Hồ Thiên Mục
Chương 51 - Nhưng Bị Điên Hết Quãng Đời Còn Lại, Không Biết Là May Mắn Hay Là Bất Hạnh?
Chương 52 - Mai Nhi, Nếu Có Kiếp Sau, Hãy Để Ta Được Ở Bên Nàng!
Chương 53 - Hỏi Thế Gian Ân Sủng Vô Số, Chỉ Tự Biết Trong Lòng
Chương 54 - Tôi Cười Rơi Lệ, Trong Lòng Tràn Ngập Hạnh Phúc Và Cảm Động
Chương 55 - Thát Bạt San! Cô Ta Còn Muốn Trực Tiếp Đánh Vào Phủ Hoàng Long*!
Chương 56 - Cô Ta Muốn Ngọc Nát Đá Tan, Đồng Quy Vu Tận Với Hi Âm!
Chương 57 - Mắt Nhìn Thấy, Vết Thương Trước Mặt, Xác Nằm Khắp Nơi
Chương 58 - Không Sợ Cái Giá Phải Trả...Là Lãng Quên!
Chương 59 - Rốt Cuộc Ta Phải Làm Thế Nào Đây?
Chương 60 - Một Tháng Sau Đó Nên Do Ai Kế Thừa Ngôi Vị Đây?
Chương 61 - Mai Tri Tuyết
Chương 62 - Cung Vàng Điện Ngọc, Điện Cửu Trùng Thiên Trên Trời, Không Có Chàng Bên Cạnh, Vẫn Là Trăm Năm Cô Đơn
Chương 63 - Nắm Tay Chàng Suốt Cuộc Đời, Vĩnh Viễn Không Phân Ly
Chương 64 - Phiên Ngoại Nhỏ
Chương 1 - Hoa Đào Vây Quanh Cửa Phật
Chương 2 - Gặp Gỡ Thánh Tăng
Chương 3 - Chuyện Chính Thê
Chương 4 - Tiểu Mai, Nàng Là Cô Nương Tốt Nhất Trên Đời Này
Chương 5 - Mẫu Nghi Thiên Hạ, Vận Mệnh Đào Hoa
Chương 6 - Nàng Hãy Lấy Thân Báo Đáp Đi
Chương 7 - Lần Này Ta Tuyệt Đối Không Buông Tay.
Chương 8 - Nhìn Kìa, Mĩ Nam!
Chương 9 - Ta Không Phải Là Người Đoạn Tụ, Hắn Không Phải Là Kẻ Long Dương.
Chương 10 - Người Mới Đỏ Mặt Tía Tai, Cả Nhà Người Đều Đỏ Mặt Tía Tai!
Chương 11 - Càng Muốn Che Giấu Thì Càng Giải Thích, Càng Tô Lại Càng Đen*
Chương 12 - Ta Bằng Lòng Lấy Trần Công Tử
Chương 13 - Bây Giờ Thịnh Hành Chuyện Thầy Trò Yêu Nhau
Chương 14 - Hoặc Là Nợ Tiền, Hoặc Là Nợ Tình.
Chương 15 - Thánh Tăng, Người Làm Loạn Gì Thế?
Chương 16 - Rượu Có Thể Gây Ra Tính Xấu, Tính Xấu Mà
Chương 17 - Ta Và Nàng Qua Lại Thân Mật, Keo Sơn Gắn Bó
Chương 18 - Thánh Tăng Nói Muốn Hoàn Tục, Mọi Người Tin Không?
Chương 19 - Ta Yêu Nàng
Chương 20 - Tôi Vong Tình Với Ai, Sinh Tình Với Ai
Chương 21 - Tiểu Nhân Làm Phiền Hai Vị Ân Ái
Chương 22 - Yêu Tăng, Ta Cắn Người, Cắn Chết Người!
Chương 23 - Mi Gian Sơn Thủy*, Thật Tình Hay Giả Dối, Sớm Đã Không Phân Biệt Rõ
Chương 24 - Đều Tại Ánh Trăng Gây Họa
Chương 25 - Không Phải Người Ngoài, Tất Nhiên Chính Là Thê Tử*
Chương 26 - Chỉ Cần Ta Yêu Người, Cả Thiên Hạ Này Người Có Một Không Hai
Chương 27 - Yêu Tăng, Thật Muốn Giày Vò Mẹ Hắn Mà!
Chương 28 - Thân Mật Cũng Thân Mật Rồi, Ôm Cũng Ôm Rồi
Chương 29 - Ai Phu Thê Với Người
Chương 30 - Có Được Mỹ Nhân, Nắm Được Thiên Hạ
Chương 31 - Bởi Vì Yêu Nên Mới Để Ý
Chương 32 - Cho Đến Giờ Phút Này, Tôi Mới Ý Thức Được, Hóa Ra Tôi Yêu Hắn
Chương 33 - Ngươi Cứ Rên Đi, Rên Cho Đau Cổ Họng Ta Cũng Không Để Ý Đến Ngươi!
Chương 34 - Bùi Lãm Lại Nói Với Người Ngoài Rằng Tôi Đã Chết?!
Chương 35 - Nương Nương, Người Tỉnh Rồi?
Chương 36 - Ta Thật May Mắn, Vì Nàng Có Thể Yêu Ta Thêm Lần Nữa
Chương 37 - Hóa Thành Hồ Điệp Xao Xuyến, Quân Tử Đi Không Trở Về
Chương 38 - Hóa Ra, Trong Chuyện Này Người Đáng Thương Nhất Chính Là Đỗ Băng Băng
Chương 39 - Cuối Cùng Trí Nhớ Cũng Thức Tỉnh Hoàn Toàn Trong Một Khắc Này
Chương 40 - Nếu Ngươi Không Phải Là Dư Nghiệt Của Mai Gia, Hoàng Thượng Cũng Không Thèm Liếc Mắt Nhìn Ngươi
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Khó Có Thể Nào, Hắn Muốn Ép Tôi Sao!
Chương 43 - Tiền Đồ!
Chương 44 - Ngôi Vị Hoàng Đế, Chàng Muốn Sao?
Chương 45 - Phế Phi, Xuất Thê!
Chương 46 - Không Chỉ Đời Này Kiếp Này, Mà Phải Đời Đời Kiếp Kiếp
Chương 47 - Được Rồi, Thánh Tăng, Chàng Thắng!
Chương 48 - Người Phụ Nữ Phá Hoại Này Là Vì Báo Thù Sao?!
Chương 49 - Nhìn Được Không Ăn Được, Vương Gia Cũng Không Nhẫn Nại Nổi
Chương 50 - Danh Sách Nằm Ở Ngọc Gia Trang Ven Hồ Thiên Mục
Chương 51 - Nhưng Bị Điên Hết Quãng Đời Còn Lại, Không Biết Là May Mắn Hay Là Bất Hạnh?
Chương 52 - Mai Nhi, Nếu Có Kiếp Sau, Hãy Để Ta Được Ở Bên Nàng!
Chương 53 - Hỏi Thế Gian Ân Sủng Vô Số, Chỉ Tự Biết Trong Lòng
Chương 54 - Tôi Cười Rơi Lệ, Trong Lòng Tràn Ngập Hạnh Phúc Và Cảm Động
Chương 55 - Thát Bạt San! Cô Ta Còn Muốn Trực Tiếp Đánh Vào Phủ Hoàng Long*!
Chương 56 - Cô Ta Muốn Ngọc Nát Đá Tan, Đồng Quy Vu Tận Với Hi Âm!
Chương 57 - Mắt Nhìn Thấy, Vết Thương Trước Mặt, Xác Nằm Khắp Nơi
Chương 58 - Không Sợ Cái Giá Phải Trả...Là Lãng Quên!
Chương 59 - Rốt Cuộc Ta Phải Làm Thế Nào Đây?
Chương 60 - Một Tháng Sau Đó Nên Do Ai Kế Thừa Ngôi Vị Đây?
Chương 61 - Mai Tri Tuyết
Chương 62 - Cung Vàng Điện Ngọc, Điện Cửu Trùng Thiên Trên Trời, Không Có Chàng Bên Cạnh, Vẫn Là Trăm Năm Cô Đơn
Chương 63 - Nắm Tay Chàng Suốt Cuộc Đời, Vĩnh Viễn Không Phân Ly
Chương 64 - Phiên Ngoại Nhỏ
1. Mời báo danh.
Hi Âm: Bùi Quân.
Tiểu Mai: (ngẫm nghĩ) là Ngọc Tiểu Mai hay là Mai Tri Tuyết? Dù sao cũng không quan trọng, mọi người thích gọi gì thì gọi.
Nhật Thanh: Hoàng hậu nương nương hiền quá đi ~
Tiểu Mai: ha ha ha ha, đúng vậy, đúng vậy đó ~
2. Tuổi.
Hi Âm: thời điểm lên sàn diễn là 26, bây giờ chắc gần 27t.
Tiểu Mai: (cười) lấy tuổi Hi Âm trừ tám sẽ ra tuổi của ta.
Nhật Thanh: (→_→), vậy mà tôi cũng cho cô ấy làm nữ chính, thật sự tôi cũng không dựa vào nữ chính như khuôn mẫu trên trời rơi xuống!
Hi Âm: (ảm đạm bi thương), Tiểu Mai, nàng đang nhắc ta nàng kém ta nhiều tuổi sao?
Tiểu Mai: tất nhiên không phải!
Hi Âm: nàng chê ta già.
Tiểu Mai: (┭┮﹏┭┮) thật sự không phải, vừa sinh em bé ra nên đầu óc không minh mẫn, lại không muốn nhớ.
Hi Âm: nàng phải chứng minh cho ta xem.
Tiểu Mai: chàng muốn ta chứng minh như nào?
Hi Âm: ta bảo nàng chứng minh như nào thì nàng sẽ chứng minh như vậy sao?
Tiểu Mai: (cảm giác không ổn lắm) phải, đúng vậy.
Hi Âm: (cười sau khi đã thực hiện được quỷ kế) tối nay ta sẽ nhắc nàng.
Tiểu Mai: được rồi...
.
Nhật Thanh: (không thể nhìn thẳng) này này, yêu tăng, đủ rồi đó!