Thích Cô! Đồ Quậy Là Giỏi

Thích Cô! Đồ Quậy Là Giỏi

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Kittyngoc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 103,509
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

Sau khi nguyên buổi trưa cả bọn quậy phá xong thì lăn đùng ra chết...

.

.

ý lộn lăn đùng ra ngủ , so ri so ri ><

Đến tận 4h chiều mới lờ mờ mở mắt dậy.

— hức , mấy h rồi, hức "- nó vừa nấc cục vừa mắt nhắm mắt mở nói "

— ủa mới đây 4h r , nó chồm lấy cái đt trên đầu xuống coi ?"- nó hoang mang "

Rồi sao đó mới có cảm giác cái gì nặng nặng trên bụng , quay qua thì ối giời ơi !

!

!

! Hắn .

.

.

.

hắn .

.

. ôm nó !

!

! Trời đất ơi ! Mới đồng ý quen hắn thôi mà dám lộng hành vậy rồi , k pk quen lâu rồi còn dám làm tới cái gì nữa nè .

.

.

.

* Bốp ! Bốp ! * nó vả vả zô mặt hắn

— Dậy ! Dậy ! "- nó "

— ưm .

.

. khẽ thôi cưng à .

.

. đét ba xi tồ ( despacito ) .

.

.

"- hắn lơ mơ "

— h này còn hát nữa hả ?"- nó tát vài cái zô mặt hắn "

— .

.

.

Hả ???"- hắn lúc này mới tỉnh "

Sau đó nó vs hắn đi gọi đám còn lại dậy , trời ơi cái phòng của nó h như cái chuồng heo ! Quậy , quậy quá quậy rồi !

!

!

!

* 5h30 *

H này bọn con gái thi nhau trổ tài nấu nướng , làm nữ công gia chánh bửa .

.

.

.

— wow ! Thơm quá , mấy cô cứ như đầu bếp z !

"- 3 đứa con trai nịnh "

— sau này tui sẽ làm 1 đầu bếp giỏi để chăm lo cho chồng con , trích từ lời của chị Khởi My , Hahahahaha !

!

!

!

"- 3 đứa con gái đồng thanh, nhìn nhau rồi cười "

— chén thôi !

"- cả bọn "

* 7h tối *

cả bọn hiện đang trong phòng hắn .

Hiện h phòng tối thui , cả bọn trùm mền , lại kiếm 2,

3 cái đèn pin rồi cái chui zô cái mền .

.

.

. kể chuyện MA !

!

!

!

Lần lượt kể , những câu chuyện rùng rợn bắt đầu thốt ra từ miệng cả bọn.

.

.

. ( t/g : tg k kể chi tiết các câu chuyện nhé , sợ kể r hồi hông kinh dị nữa khổ tui , biết tg r đó .

.

. k có khiếu viết truyện kinh dị •_• , vs lại ghi chi cho dài dòng , mất thời gian —_– , mấy bác chỉ cần pk là nó khá kinh dị thôi )

— .

.

.

.

rồi từ từ 1 bàn tay trắng toát , lạnh ngắt bất ngờ chạm vài vai của anh, rồi bỗng .

.

.

.

. "- Nam đang kể tới khúc cao trào "

— ÁÁÁÁÁÁÁÁ !

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

"- nó hét lên khi có cảm giác có bàn tay chạm vào vai mình "

— khặc khặc khặc !

!

! Là tôi , tôi nè ! "- hắn ôm bụng cười "

Mặt nó từ từ chuyển sang màu đỏ vì tức giận .

.

.

— ANH !

!

!

! ANH !

!

!

!

! .

.

.

.

. ĐI CHẾT ĐIIIIII !

!

!

!

!

!

!

!

!

!

"- nó hét lên r lấy gối chọi vào cái bản mặt của hắn "

.

.

.

.

. vâng và sau đó cả bọn bật đèn lên tiếp tục cuộc chiến gối kịch liệt .

.

.

.

.

Sau khi giỡn mệt r cái bọn con gái kéo nhau về phòng ngủ , để lại bãi chiến trường cho đám con trai dọn.

.

. ôi cái cuộc đời nó bất công nên cọng lông k bao h thẳng T_T.

.

.

.

Sau 1 đêm ngủ ở đảo nhà Nam , thì sáng hôm sau có tàu lại rước cả bọn về đất liền.

— nè uống thuốc chống ói đi !

"- hắn đưa cho nó "

— chi ?"- nó mạnh như trâu vầy uống thuốc chống ói làm cái mô "

— ai biết đâu thấy hồi lần đi cô có vẻ mệt !

"- hắn "

À h nó mới để ý nha , hồi lần đi nó đổ mồ hôi chắc là vì giấc mơ báo mộng kia , mà có vẻ nó chỉ đúng 1 chút thôi còn lại thì sai tét bét , cũng

k pk nó có phải là báo mộng k nữa , hzaiii ~~ thôi kệ đi , chuyện cũng qua r .

.

.

.

— nếu anh đã có lòng thì tôi nhận ! ^_^ "- nó cũng k phụ lòng hắn "

— cô còn thấy mệt k , hay là còn sốt k ?"- Minh hỏi Yến đồng thời đưa tay lên trán "

— hả ??? .

.

.

. à .

.

.

ừ.

.

.

.

khỏe re .

. không có gì hết á !

"- Yến cười cười "

— z thì tốt ! Ta lên tàu thôi ! "- Minh kéo tay Yến đi "

— hả ??? À.

.

. ừ "- Yến 2 má hồng hồng "

Có lẽ đó là sự bắt đầu cho 1 tình yêu mới nở .

.

.

.

— ta cũng lên thôi ! "- Nam "

— ừa , đi thôi .

.

.

.

"- Diệu Anh cười r cũng đi theo Nam lên tàu "

Và thế là chiếc tàu siêu tốc bắt đầu khởi hành rời khỏi hòn đảo , hòn đảo này .

.

.

.

nơi mà có rắc rối không ít .

.

. nhưng mà xen trong những rắc rối đó là có 2 con người tìm đến nhau , và cũng trong những rắc rối đó là 1 tình yêu ví như 1 bông hoa hồng mới hé rộ, 1 tình cảm trong sáng .

.

.

.

.