Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Nếu tu luyện từng bước, tới cuối học kỳ, hắn nhất định có thể giúp tu vi học viên tăng lên như gió, một tiếng hót kinh người.

Nhưng đây là cuộc giao đấu trong nửa tháng nữa. Thật sự làm khó người ta.

Bất kể là Vương Dĩnh, Triệu Nhã, Trịnh Dương, Lưu Dương hay là Viên Đào, thân thể gặp vấn đề như vậy, cho dù biết, trong khoảng thời gian ngắn đều khó có thể giải quyết.

Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể nhìn ra khuyết điểm, nhưng sẽ không đưa ra phương pháp giải quyết chính xác.

Phương pháp giải quyết của mấy học viên này, bản thân nghiên cứu thật nhiều thư tịch và kết luận, hiệu quả chỉ bình thường.

Trong thời gian ngắn như thế, vấn đề còn không giải quyết được thì làm sao có khả năng giúp tu vi của bọn họ tăng lên nhanh như gió, thực lực bọn họ tăng lên như gió?

Đương nhiên, nếu như truyền thụ Thiên Đạo thần công, nhất định có thể giúp tu vi tiến nhanh, nhưng Trương Huyền cũng biết, bộ công pháp này, trừ mình ra, không thể truyền thụ cho ai khác.

Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội, một khi tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ dẫn tới tai họa ngập đầu.

Cho dù hắn nắm giữ máy gian lận Thiên Đạo Đồ Thư Quán, có thể nhìn ra mệnh môn, nhưng vô dụng khi đối mặt với cường giả chân chính.

Đầu tiên không nói cường giả chân chính có khuyết điểm hay không, cho dù có, thì tốc độ, lực lượng cũng không theo kịp, đánh trúng điểm yếu cũng chưa chắc làm gì được người ta!

- Trịnh Dương còn đơn giản một ít, có thể nghĩ biện pháp tìm một bộ võ kỹ cho hắn, giúp hắn tu luyện thành công trong nửa tháng, đủ để ứng phó đại cục!

- Vương Dĩnh, ta giúp nàng phá tan huyệt đạo đóng kín trên hai chân, nhưng bị thương hai năm qua, căn cơ bản thân bị tổn thương nghiêm trọng, bất kể kinh mạch hay bắp thịt đều cần ôn dưỡng, phương pháp bình thường sẽ khôi phục triệt để trong nửa tháng, thậm chí nâng cao một bước là chuyện tuyệt đối không thể! Trừ phi...

. dùng nước thuốc đặc thù tẩm bổ!

- Lưu Dương cần một ít đan dược đả thông kinh mạch, đánh tan kinh mạch bế tắc nhiều năm!

- Triệu Nhã, Viên Đào giống lúc trước, nghĩ biện pháp kích hoạt thể chất là được!

Nói ra thì đơn giản, trên thực tế lại rất khó khăn.

Không nói cái khác, Trịnh Dương là người dễ dàng nhất. Hắn tu luyện thương pháp nhiều năm, đổi luyện một võ kỹ khác, nếu như không thể thông hiểu đạo lí, ngược lại sẽ trở thành nét bút hỏng, thực lực không tăng mà còn giảm xuống!

Võ kỹ, uy lực lớn tu luyện chậm, uy lực nhỏ thì vô dụng, nửa tháng thông hiểu đạo lí.

.

. Độ khó lớn tới mức có thể nghĩ.

- Việc võ kỹ không cần gấp, Vương Dĩnh cần nước thuốc, Luyện đan sư công hội sẽ có, nói cách khác, vấn đề của đám người Triệu Nhã đều được công hội giải quyết!

Ánh mắt Trương Huyền mang theo quả quyết:

- Xem ra nhất định phải tham gia luận đan ngày hôm nay, hơn nữa nhất định phải thông qua!

Thật ra, mối nguy hiểm bị loại trừ khỏi học việc đã sắp qua, đáng lẽ hắn có thể thở phào nhẹ nhõm, thong thả giáo dục, nhưng Lục Tầm đột nhiên lại chạy tới đánh thẳng mặt hắn, làm người xuyên việt, lại mang theo ngón tay vàng, nếu hắn bị thổ dân đánh, hắn còn mặt mũi sống nổi hay sao?

Bớt nói cái gì ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây, báo thù không cách đêm, nếu đối phương là lão sư minh tinh tự đưa mặt tới, đương nhiên hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.

Hơn nữa, cục diện bây giờ, cho dù mình đã giải quyết phòng giáo vụ, không lo bị khai trừ tư cách lão sư trong thời gian ngắn, nhưng trên thực tế vẫn có không ít người đang chờ chế giễu hắn, nguyên nhân là do bản thân hắn đã dùng tư cách lão sư đánh vào mặt lãnh đạo, làm học viện lâm vào bê bối, ở bất cứ địa phương nào cũng không cho phép một tiểu tử như vậy tồn tại!

Một khi thua thi đấu tân sinh, đủ loại áp lực khẳng định lũ lượt kéo đến, khi đó hắn càng khó khăn hơn.

Vì lẽ đó, hắn nhất định phải thắng, cho dù phải trả giá nhiều hơn nữa.

Về phần vì sao không đi thẳng một mạch, trời đất bao la mặc ta tiêu dao.

.

. Thân là lão sư, một khi rời đi trong thời gian bị người khác khiêu chiến, việc này không khác gì bỏ trốn, sẽ lưu lại vết bẩn trong Sư giả công hội, đến thời điểm đó, đừng nói làm danh sư, chỉ sợ hắn còn không bò lên nổi chức danh lão sư cao cấp.

Điểm mấu chốt nhất chính là, năm học viên này tín nhiệm hắn triệt để, xem hắn thành người trọng yếu nhất trên đời, làm lão sư cũng không thể nhìn bọn họ thất vọng.

- Được rồi, hiện tại bắt đầu giảng bài!

Trong lòng đã có kết luận, hắn không thể sốt ruột, bắt đầu giảng bài bình thường.

Những gì hắn giảng giải chính là kết luận chính xác của tất cả thư tịch trong Tàng Thư các, tuy rằng không có cái gì thú vị hay hấp dẫn nhưng vô cùng sâu sắc, khiến người nghe có cảm giác giờ mới được hiểu rõ.

Không những năm học viên được ích lợi không nhỏ, ngay cả Vương Đào, Vương Nham, Triệu Nham Phong dự thính cũng kích động đỏ mặt giống như ăn nhân sâm.

Vào lúc này, bọn họ đồng thời hiểu rõ, cho dù chỉ là học viên dự thính, không được Trương lão sư tự mình chỉ điểm nhưng những tri thức học được cũng tuyệt đối không ít!

Nên chỉ cần lắng tai nghe, tu vi nhất định sẽ tiến bộ nhanh chóng.

Trương lão sư đang giảng giải hệ thống tu luyện mới, một loại giá trị quan mới, đủ để lật đổ giá trị quan toàn bộ giới tu luyện.

- Bài học hôm nay tới đây thôi! Trở về cố gắng tu luyện, ngày mai ta sẽ kiểm tra tu vi.

Nhìn đồng hồ, đã gần giữa trưa, Trương Huyền khoát tay áo một cái.

- Rõ!

Mấy người Triệu Nhã đứng dậy cáo từ.

- Luận đan sắp bắt đầu, cũng nên sang đó thôi!

Biết thời gian không chờ người, nếu đã xin luận đan, đương nhiên sẽ không từ bỏ. Trương Huyền rời khỏi lớp học, đi về hướng Luyện đan sư công hội.

Vừa tiến vào công hội, Văn Tuyết tiến lên đón tiếp.

Ánh mắt nàng ngày hôm qua đầy vẻ khinh bỉ, ngày hôm nay chỉ có kính sợ.

Người trước mặt nhỏ tuổi hơn nàng nhưng đã trở thành Luyện đan học đồ chân chính, là người mà nàng không dám đắc tội.

- Âu Dương đan sư bảo ta chờ ở đây, hắn nói đã tìm đủ mười vị Luyện đan sư, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu, đương nhiên, nếu như ngươi hiện tại đổi ý, hắn cũng có thể làm chủ, hủy bỏ lần luận đan này!

Văn Tuyết nhìn sang.

- Không cần hủy bỏ!

Trương Huyền lắc đầu.

Vì khảo hạch Luyện đan sư, hắn không muốn tiêu hao quá nhiều thời gian, nếu có thể bắt đầu vào hôm nay, cũng không cần phải hủy làm gì.

- Mời sang bên này!

Dường như đoán trước được quyết định của hắn, Văn Tuyết lắc đầu một cái, nàng đi trước dẫn đường.

Vẫn là chỗ khảo hạch lúc trước, có điều đi vào sâu hơn, hai người nhanh chóng tiến vào đại sảnh rộng lớn.

Nơi này rộng mấy trăm mét vuông, mười cái ghế xếp thành một vòng tròn, phía sau là lò luyện đan to lớn, lò lửa cháy hừng hực, khiến người ta có cảm giác cực nóng.

Luận đan, muốn biết chính xác hay không, đương nhiên cần kiểm tra ngay tại chỗ, lò luyện đan có tác dụng như vậy.

- Trương Huyền, ngươi đến rồi, hiện tại ngươi muốn đổi ý còn kịp, ngươi yên tâm, dựa vào thiên phú của ngươi, theo ta học tập, ta có thể giúp ngươi trong vòng nửa năm có thể luyện chế ra đan dược, khảo hạch Luyện đan sư thành công!

Cửa phòng mở ra, Âu Dương Thành đi vào, lời nói vẫn đầy vẻ an ủi và khuyên nhủ.

Hắn vẫn không cho rằng người trẻ tuổi trước mặt có thể vượt qua luận đan.

- Thời gian nửa năm quá dài!

Trương Huyền lắc đầu.

Đùa giỡn sao, nếu có thời gian nửa năm, cũng không cần phiền toái như vậy, chạy tới Luyện đan sư công hội tìm sách.

- Được rồi!

Thấy hắn kiên trì liền biết không thể khuyên can, Âu Dương Thành lắc đầu thở dài.

Dưới cái nhìn của hắn, Trương Huyền là người trẻ tuổi khí thịnh, một khi té ngã, khẳng định sẽ biết luận đan khó khăn cỡ nào.

- Các vị, vào đi thôi!

Nói ra một câu, bóng người nối đuôi nhau đi vào, không nhiều không ít, vừa vặn mười vị. Có người trung niên, cũng có ông lão, nhỏ tuổi nhất cũng đã hơn bốn mươi.

Đỗ Mãn Luyện đan sư lúc trước cũng có mặt trong hàng ngũ này.

Trên người bọn họ mặc trường bào đặc chế dành riêng cho Luyện đan sư, trước ngực có đeo một tấm huy chương đặc thù, trên đó có một ngôi sao chói mắt.

Luyện đan sư nhất tinh!