Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Không sai!

- Thủ pháp của Mạnh Nham đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh (1)!

- Đúng đấy, nếu có thể nhìn ra khuyết điểm của thủ pháp này, ta sẽ hái đầu của mình xuống!

...

.

Trương Huyền quan sát, ánh mắt những Luyện đan sư khác cũng tập trung quan sát Mạnh Nham, vừa xem vừa gật đầu.

Bọn họ cũng có thể nhìn ra và sử dụng được thủ pháp của Mạnh Nham, không tính là quá lạ.

Chính vì như thế, khuyết điểm cũng ít, cho dù là bọn họ cũng không nhìn ra có cái gì không đúng, tất cả đều dựa vào quy tắc nghiêm ngặt, trôi chảy như mây bay, không xuất hiện chút sai lầm nào.

- Âu Dương hội trưởng, hắn.

.

. có thể nhìn ra thủ pháp và khuyết điểm sao?

Văn Tuyết dẫn theo Trương Huyền tới đây nhưng chưa rời đi, lúc này nàng đứng sau lưng Âu Dương Thành, không nhịn được hỏi.

Nàng không phải học đồ, xem không hiểu bí quyết luyện đan, chỉ hy vọng vị hội trưởng trước mắt có thể nhìn ra cái gì.

- Khuyết điểm?

Âu Dương Thành lắc đầu:

- Nói thật, bộ thủ pháp của Mạnh Nham dùng để luyện đan đã có lịch sử hơn ba trăm năm, vô số người sử dụng, cho dù có sai lầm cũng bị chỉnh sửa, với trình độ của ta hiện tại cũng không phát hiện có khuyết điểm gì!

- Ngươi cũng không phát hiện?

Văn Tuyết che miệng.

Âu Dương Thành là luyện đan sư có trình độ cao nhất Luyện Đan Sư công hội trong Thiên Huyền vương quốc, từ lâu đã đạt tới nhất tinh trung kỳ, hắn cũng không phát hiện ra, Trương Huyền chỉ là luyện đan học đồ, làm sao có thể nhìn ra?

Hô!

Không biết qua bao lâu, đan hỏa yếu bớt, hắn vẫy tay một cái, lô đỉnh mở ra, trong nháy mắt có mùi thuốc nồng đậm thổi vào mặt.

Đan thành!

Mạnh Nham lại đưa tay vào trong lò đan, hắn lấy ra ba viên đan dược to bằng long nhãn, mỗi viên đều no đủ mượt mà, mang theo ánh sáng đặc hữu.

- Tốt, tốt, không hổ là Mạnh Nham đan sư, không chỉ thành đan, còn đạt tới cấp bậc no đủ, lợi hại, lợi hại!

Nhìn thấy đan dược trong lòng bàn tay của hắn, mọi người cảm khái.

Đan dược căn cứ vào dược liệu sau khi luyện thành, vẻ ngoài không giống nhau, chia làm bốn cái cấp bậc, lần lượt là thành đan, no đủ, hoàn mỹ, đan văn.

Đều cùng luyện đan sư nhất tinh sơ kỳ, luyện chế đan dược nhất phẩm đạt tới thành đan là tốt lắm rồi, đạt đến cảnh giới no đủ mượt mà đã xem như phát huy vượt xa người thường.

- Hừ, tiểu tử, ta đã luyện xong đan dược, ngươi nói đi, lúc nãy ta dùng thủ pháp gì, có thiếu hụt gì!

Mạnh Nham trở lại ghế, hắn lạnh lùng nhìn về phía Trương Huyền.

Nghe hắn nói, những người khác cũng tập trung nhìn vào Trương Huyền, muốn xem tiểu tử càn rỡ này có thể nói ra lời lẽ kinh người cỡ nào.

Vốn cho rằng tiểu tử này sẽ nói chuyện, đã thấy ánh mắt hắn nhìn xéo bốn mươi lăm độ, trên mặt mang theo ưu thương nhàn nhạt, chậm rãi lắc lắc đầu, một tiếng thở dài:

- Ai!

- Có chuyện gì mau nói đi!

Thấy tiểu tử này còn ra vẻ, Mạnh Nham tức giận xiết chặt nắm đấm, hắn nện một quyền vào mặt bàn.

Oành!

Lực lượng của hắn rất lớn, lại mang theo lửa giận, cái bàn xuất hiện vết nứt, có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.

- Nếu ngươi không cảm thấy mất mặt, vậy ta bắt đầu nói!

Thấy “tạo không khí” vừa đủ, Trương Huyền cúi đầu nhìn sang:

- Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi luyện chế Tĩnh Tâm đan mà các võ giả thường dùng.

- Không sai!

Mạnh Nham gật đầu.

Là đan dược gì, chỉ cần là luyện đan sư đều dễ dàng nhận ra, không phải là bản lãnh cao siêu gì.

- Thủ pháp là Tĩnh Thủy Thập Thức!

Trương Huyền nói tiếp.

- Chuyện này.

.

. không sai! Là Tĩnh Thủy Thập Thức, bộ thủ pháp này luyện chế Tĩnh Tâm đan tốt nhất, ngươi có thể nhìn ra cũng không tính là gì.

Không nghĩ tới đối phương lại nói đúng, Mạnh Nham hơi giật mình nhưng không để ý.

Tĩnh Thủy Thập Thức là một loại thủ pháp đặc thù dùng luyện chế Tĩnh Tâm đan, có người nói một vị Luyện đan sư quan sát hồ nước trong khe núi và sáng tạo ra, trọn bộ thủ pháp nhẵn nhụi điềm tĩnh, không có quá nhiều gợn sóng kịch liệt, không khác gì nước suối tĩnh lặng, nước chảy chậm rãi, dùng để luyện chế Tĩnh Tâm đan sẽ bổ sung lẫn nhau, rất dễ dàng thành đan.

Có thể nhìn ra luyện chế Tĩnh Tâm đan, đoán ra thủ pháp Tĩnh Thủy Thập Thức cũng không tính là kỳ lạ.

- Không tính là gì, nhưng đáng tiếc, bộ Tĩnh Thủy Thập Thức này bị ngươi dùng hoàn toàn thay đổi, đã mất đi hàm ý vốn có!

Trương Huyền vung tay lên, giọng nói rất nghiêm khắc.

- Hoàn toàn thay đổi? Nói láo, nếu hoàn toàn thay đổi, ta làm sao có thể luyện chế ra Tĩnh Tâm đan, hơn nữa đạt tới cấp bậc no đủ?

Mạnh Nham hừ nói.

- Nếu ngươi không tin, ta sẽ nói cho ngươi nghe!

Trương Huyền đi hai bước về phía trước, ngón tay niết một cái, cầm đan dược trong tay, nhìn quanh một vòng:

- Ai có thể nói cho ta biết, viên đan dược này có công hiệu gì?

- Tĩnh Tâm đan, là đan dược nhất phẩm, có thể trợ giúp người tu luyện yên tĩnh tâm thần, không suy nghĩ lung tung, loại đan dược này có hiệu quả với cả cường giả võ giả bát trọng Tông Sư cảnh, là một trong những đan dược có lượng tiêu thụ tốt nhất trong công hội!

Văn Tuyết nói.

Nàng là phục vụ viên của công hội, bán rất nhiều đan dược, nàng cũng rất rõ công dụng của Tĩnh Tâm đan.

- Nói không sai, loại đan dược này có thể trợ giúp người tu luyện yên tĩnh tâm thần!

Trương Huyền thoả mãn gật gù:

- Đáng tiếc, Mạnh Nham đan sư luyện chế đan dược này lại không có hiệu quả như thế! Không những như vậy, nếu người ta ăn vào, không cẩn thận còn có thể tẩu hỏa nhập ma!

- Ngươi nói bậy.

.

.

Mạnh Nham tức giận.

Đối phương đang công khai nghi ngờ đan dược của hắn, tương đương làm mất mặt hắn trước mặt nhiều người.

- Ngươi đừng vội nóng, nghe ta nói hết!

Không để ý tới đối phương gào thét, Trương Huyền nở nụ cười, tiếp tục nói:

- Nếu như viên đan dược này là Mạnh Nham đan sư luyện chế ngày hôm qua, ta chắc chắn sẽ không nói câu nói này, đáng tiếc, thời gian không phải ngày hôm qua, mà là ngày hôm nay, viên đan dược này đã định trước là phế phẩm!

- Ngày hôm qua? Ngày hôm nay?

- Khác nhau ở chỗ nào?

- Tiểu tử, nói chuyện rõ ràng chút đi, không nên cố làm ra vẻ bí ẩn!

.

.

.

Nghe thấy Trương Huyền nói thế, mọi người lên tiếng đòi hắn giải thích.

- Ta giải thích cho các ngươi nghe! Luyện chế đan dược, không những cần thủ pháp cùng kỹ xảo, cần nhiều chính là tâm thần! Mang tâm thần của mình hòa vào đan dược mới có thể tăng cao dược lực! Tĩnh Tâm đan, cần tâm thần yên tĩnh, ôn hòa nhã nhặn mới có thể luyện chế hoàn mỹ không một tì vết! Chắc hẳn mọi người vừa nãy cũng nhìn thấy, Mạnh Nham đan sư tính khí nôn nóng, chỉ một câu đầu tiên đã nhóm lửa, trong lòng có lửa, làm sao có thể luyện ra được Tĩnh Tâm đan giúp người ta an thần tĩnh tâm?

Trương Huyền nói xong và đi tới trước cài bàn của Mạnh Nham.

Cái bàn đã bị đối phương đánh rạn nứt, vào lúc này nó không chịu nổi và vỡ tan.

Thấy cảnh này, mọi người đồng thời rùng mình.

Đúng là như thế, luyện đan có quan hệ nhiều tới tâm cảnh, tình huống táo bạo như vậy luyện chế Tĩnh Tâm đan, thật sự không đúng lúc.

- Đương nhiên, tính khí táo bạo còn chưa tới mức luyện đan dược hỏng, quan trọng nhất chính là.

.

. Mạnh Nham đan sư, trong lòng còn mang theo sát khí, nếu như ta đoán không sai, sáng hôm nay hắn vừa giết người, hơn nữa trong khí tức còn mang theo oán niệm, chắc hẳn đã gặp phải người mình tín nhiệm phản bội, loại oán niệm và sát khí này truyền vào bên trong Tĩnh Tâm đan, tuy chỉ có một ít nhưng với người tu luyện lại là chuyện rất nghiêm trọng, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, mang đến vết thương trí mạng!

Trương Huyền nói.

- Ngươi.

.

. Ngươi.

.

.

Thân thể Mạnh Nham lảo đảo giống như gặp ma, sắc mặt hắn tái nhợt.

(1) lô hỏa thuần thanh: vô cùng nhuần nhuyễn, điêu luyện