Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Đúng rồi, trước tiên có thể tìm một nơi ở, chỉ cần có thể tạo ra tiếng tăm, nhất định người khác sẽ tới đây...

. Làm như vậy, không cần chạy tới nhà người khác mà vẫn có thể yên ổn kiếm tiền, còn có phong độ của thế ngoại cao nhân.

Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.

Làm danh sư phải có cốt cách và thân phận, không thể vô duyên vô cớ chạy tới nhà người khác, đã như vậy, vậy thì cứ ôm cây đợi thỏ, chờ người ta mắc câu.

Chỉ cần có người đến, hắn tin tưởng dựa vào sự linh hoạt của bản thân, cộng thêm Thiên Đạo Đồ Thư Quán, nhất định đối phương sẽ không chạy thoát.

- Được rồi, vậy trước tiên cứ tìm một chỗ để đặt chân đã!

Cẩn thận cân nhắc một chút, hắn phát hiện ra chỉ có biện pháp này là tốt nhất. Sau khi suy nghĩ, Trương Huyền đã đưa ra quyết định.

Cứ làm như thế đi.

Có suy nghĩ cho nên hắn cũng không phí thời gian nữa. Lúc này hắn đi về phía trước, mua một chút đan dược, dược dịch có thể thay đổi dung mạo, màu da.

Tuy rằng không biết dịch dung, thế nhưng là một từ người địa cầu hắn vẫn biết hoá trang, phối hợp với những đan dược, dược dịch thay đổi màu da này, không lâu sau hắn đã từ một tiểu tử trẻ tuổi còn chưa đủ hai mươi, đã biến thành một người trung niên có khuôn mặt hơi vàng, hai hàng lông mày có ẩn chứa vẻ uy nghiêm.

Nhìn gương nửa ngày, sau khi xác nhận không có bất cứ vấn đề gì, lúc này hắn mới thoả mãn gật gù.

Hoá trang xong xuôi, hắn đi ra khỏi Luyện đan sư công hội.

- Muốn người khác tin tưởng và nghe theo, thì trước tiên phải đổi một thân y phục hào hoa phú quý.

.

.

Con người dựa vào xiêm y, ngựa dựa vào yên. Chỉ bằng vào y phục trên người hắn lúc này, nếu nói là ăn mày sẽ có rất nhiều người tin tưởng, nói là danh sư, nhất định sẽ không có ai tin tưởng, nhất định phải có đủ phái đoàn mới được.

- Phía trước có một cửa hàng mũ áo.

Đang thầm nghĩ thì lập tức nhìn thấy cách đó không xa có một cửa hàng mũ áo. Trương Huyền đi vào, không lâu sau, khi trở ra, không ngờ đã biến thành một dáng vẻ khác.

Mũ lông chồn rực rỡ, y phục hào hoa phú quý, chỉ nhìn bề ngoài đã cao quý không tả nổi.

Chỉ bằng vào một thân y phục này cũng đã tiêu tốn của hắn hai vạn đồng tiền vàng, khiến hắn đau lòng một trận.

- Coi như là đầu tư đi.

Tự an ủi một câu, đi dọc theo đường phố, chừng nửa canh giờ sau, hắn lại đi tới Thiên Vũ thương thành.

Lúc này đã xế chiều, mặt trời bất cứ lúc nào cũng sẽ hạ xuống.

Biết thời gian của mình rất gấp, hắn không có một chút do dự nào mà nhanh chân đi vào.

Muốn trong khoảng thời gian ngắn tìm được một căn nhà có thể vào ở, dựa vào một mình hắn, nhất định sẽ không xong. Thiên Vũ thương thành được gọi là nơi không có gì không bán, nhất định sẽ có tin tức về phương diện này, cũng không cần mua, chỉ cần thuê một căn nhà là được rồi.

Hắn đã tới đây một lần cho nên quen thuộc nơi này hơn không ít, đi một vòng, quả nhiên đã thấy chỗ môi giới có liên quan tới việc thuê và bán ra phòng ốc.

- Vị lão gia này, ngươi muốn mua nhà hay sao?

Thấy hắn đi vào, một ông chủ mập mạp tiến lên đón.

- Lão gia?

Trương Huyền sững sờ, lúc này hắn mới phản ứng ra, mình đã thay đổi dung mạo, nhìn qua khoảng chừng bốn mươi, không còn là một tiểu tử nữa.

Lúc này hắn mới gật gật đầu, hai tay tung một cái, ra vẻ khí chất của một lão gia, lại hạ thấp giọng, khiến cho người ta cảm thấy hắn đã có tuổi, nói:

- Ta muốn thuê một phủ đệ!

- Phủ đệ? Lão gia tới chỗ của ta thuê phủ đệ tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất!

Hai mắt ông chủ này tỏa sáng.

Có thể thuê phủ đệ đều là người có tiền, tùy tiện báo giá tang thêm một ít cũng có thể kiếm được một khoản kha khá!

- Không biết vị lão gia này, có yêu cầu gì?

Hai mắt chẳng khác nào nhìn thấy một con dê béo lớn, ông chủ đầy cao hứng hỏi.

- Sạch sẽ, rộng rãi, đường đi tốt, tốt nhất là nhà vừa trùng tu xong, có thể trực tiếp vào ở!

Trương Huyền nói.

- Cái này.

.

.

Nghe thấy yêu cầu của đối phương, ánh mắt của ông chủ lóe lên vẻ hưng phấn, suýt chút nữa đã nhảy lên.

Không cần nghĩ, đây nhất định là một dê béo rất lớn.

Không nói đâu xa, chỉ bằng vào mấy điều kiện này, muốn giá rẻ cũng không được.

Người muốn thuê phủ đệ ở một nơi như thế thì làm sao có khả năng thiếu tiền cơ chứ?Nội tâm hưng phấn tới mức sắp gào thét, trên mặt lại ra vẻ khổ sở:

- Vị lão gia này, nơi như thế này mà ngươi nói, ở chỗ chúng ta đúng là có, chỉ là, có khả năng giá cả sẽ rất đắt.

.

.

Trước ra vẻ một chút, sau đó sẽ cố gắng bắt chẹt một hồi.

Khà khà.

.

.

- Giá cả không thành vấn đề!

Trương Huyền xua tay, ra vẻ ta không quan tâm.

Hiện tại hắn là Danh sư, nếu như tính toán chi li một chút ít tiền, quả thật cũng quá mất mặt.

- Như vậy đi, ta sẽ mang lão gia đi xem phòng, đến khi nào ngươi hài lòng mới thôi.

Nghe thấy đối phương nói vậy, miệng ông chủ này cười sắp ngoác tới mang tai, cũng không có chút do dự nào, trực tiếp đóng cửa hàng lại. Lại cầm lấy một chuỗi chìa khoá, đi ở trước mặt Trương Huyền dẫn đường.

Trương Huyền đi theo ở phía sau, cũng đi về phía trước, một lát đã đi tới trước mặt một phủ đệ rộng rãi.

- Đây là phủ đệ của một phú thương mới mua năm ngoái, kết quả tên này năm trước đã chết bệnh. Nhi tử của hắn ăn uống, chơi gái, đánh cược mọi thứ đều dính, thực sự hết cách rồi cho nên mới để phủ đệ ở chỗ chúng ta. Thuê, bán cũng được, nơi này vừa mới được trang trí mới, vị trí tốt, bố trí cũng rộng rãi, ta sẽ mang ngươi vào xem một chút.

Đứng ở trước cửa phủ đệ, ông chủ nhìn qua, muốn quan sát phản ứng của Trương Huyền.

Tòa phủ đệ này là nơi sang trọng rộng rãi nhất mà bọn họ thuê, bất kể là đường xá hay là diện tích, cũng không có chỗ nào để chê trách. Mà lại được chọn là nơi đầu tiên như vậy là do hắn muốn để cho đối phương nhìn qua, nếu như không thích hợp lại đi tìm một nơi khác, một khi vừa ý, quả thực hắn sẽ phát tài.

- Vào xem một chút đi!

Trương Huyền cũng không nói nhiều.

Nếu muốn giả mạo danh sư, đương nhiên nơi ở phải có khí thế, không thể quá nhỏ, còn xài bao nhiêu tiền, không thành vấn đề.

- Được!

Thấy đối phương không từ chối, ông chủ lần nữa nở nụ cười, vội vàng mở cửa lớn ra rồi đi vào.

Tiến vào đình viện, giả sơn bể nước không thiếu gì cả, rộng rãi thoáng mát, có đủ loại thảm thực vật. Vừa mới tiến vào trong, nhất thời đã cảm thấy hoa thơm chim hót, khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.

- Không tồi!

Đi một vòng, Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Tòa phủ đệ này đúng như hắn dự đoán, hoàn toàn có thể đi vào ở. Đồ vật bên trong không thiếu gì cả, không có những phiền phức gì khác.

Một điểm quan trọng nhất, đó là cách học viện Hồng Thiên cũng không xa lắm, chỉ có chừng gần mười phút đi bộ.

Sau khi dạy học xong trở về nơi này, cũng không làm lỡ thời gian.

- Ta chọn nó, căn phòng này thuê thế nào đây?

Vừa ý nơi này, Trương Huyền lười tiếp tục phí lời, bàn tay lớn vung lên.

- Đây là phủ đệ, trung tâm mà chúng ta thuê, cũng là phủ đệ, sang trọng nhất, tốt nhất. Nếu như lão gia thật sự muốn thuê, một tháng trả mười lăm vạn đồng tiền vàng!

Ông chủ vội vàng nói.

- Mười lăm vạn?

Trương Huyền hơi nhướng mày.

Tuy rằng hắn không biết giá thị trường thuê phòng ở trong thế giới này, thế nhưng mười lăm vạn một tháng chỉ để thuê một đình viện, thực sự giá cả có chút đắt đỏ.

Phù!

Cũng không nói lời nào, thân thể Trương Huyền khẽ động, đột nhiên bắt lấy ông chủ trước mắt.

- Vị lão gia này, ngươi muốn làm gì.

.

.

Nhìn thấy đầu ngón tay của hắn tiếng gió rít gào, giống như muốn xé nát không khí, ông chủ sợ đến mức thân thể co rụt lại, liên tiếp lui về phía sau.

Vừa mới di chuyển thì tu vi trên người cũng thể hiện ra, võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong!

Tu vi không cao.

- Ồ, ta chỉ muốn nhìn tu vi của ngươi một chút mà thôi.

Bàn tay vừa thu lại, đặt ra sau lưng. Trương Huyền lần nữa nhìn về phía đối phương, hai mắt híp mắt lại:

- Ngươi nói tòa phủ đệ này, cho ta thuê mười lăm vạn một tháng? Đẩy giá cao lên gấp ba so với năm vạn một tháng, ngươi khinh ta coi tiền như rác sao?