Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Đi nơi nào có thể tìm được càng nhiều, càng nhiều càng tốt! 

Trả thư tịch lại cho Hồng sư, Trương Huyền nhịn không được hỏi. 

- Ngươi...

. Đến cùng cần bao nhiêu bản? 

Thấy bốn mươi bản cũng không đủ, Hồng sư giật nảy mình. 

Nhiều công pháp như vậy, coi như hắn muốn xem xong, không có mấy tháng cũng làm không được, thế mà còn chưa đủ, rốt cuộc muốn bao nhiêu? 

- Một ngàn bản trở lên! 

Trương Huyền nói. 

- Một ngàn bản? 

Lảo đảo một cái, Hồng sư suýt chút nữa ngã sấp xuống. 

Mặc dù Khổng sư sáng lập Danh Sư đường, đủ loại công pháp tầng tầng lớp lớp, như măng mọc sau mưa, nhưng muốn tìm được hơn ngàn bản khác biệt cũng rất khó! 

Dù sao, mỗi một bộ công pháp đều ngưng tụ toàn bộ tâm huyết của một người tu luyện, không phải rau cải trắng, chỉ cần hạt giống nhiều, có người chăm sóc, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu. 

- Không sai, ngươi biết chỗ nào có thể tìm được không? 

Không để ý tới đối phương khiếp sợ, Trương Huyền nói. 

- Cái này.

.

Thấy đối phương không có nói đùa, Hồng sư xoa xoa mi tâm: 

- Danh Sư học viện khẳng định có, đừng nói mấy ngàn bản, hơn vạn bản cũng có thể tìm tới.

.

Danh Sư học viện, hội tụ Danh Sư thiên hạ, đủ loại công pháp, bí tịch, đừng nói mấy ngàn, hơn vạn cũng có thể tìm tới, chỉ là hiện tại Trương sư còn không phải học sinh chính thức của học viện, càng không có học phần, muốn xem sách, khẳng định là làm không được. 

- Đúng rồi! 

Thì thầm một hồi, đột nhiên ánh mắt Hồng sư sáng lên: 

- Mấy ngày nay tân sinh có giao dịch hội, cũng có bán ra công pháp bí tịch, có thể đi qua nhìn một chút, Sĩ Tử Hải nhiều tân sinh như vậy, tìm chừng một ngàn bản hẳn không khó lắm! 

- Giao dịch hội? 

Trương Huyền sững sờ. 

- Ừm! Tân sinh từ các đại đế quốc đến đây, cơ bản đều có công pháp tu luyện thuộc về mình, cũng mang theo đặc sản thuộc về quốc gia mình, trước mấy ngày khảo hạch, sẽ tổ chức giao dịch hội, một là để mọi người quen biết một chút, thứ hai cũng có thể giao lưu vật tư, kinh nghiệm tu luyện, làm cho tất cả mọi người đều tiến bộ, dễ dàng thông qua khảo hạch hơn! 

Hồng sư nói. 

- Tốt, giao dịch này sẽ ở nơi nào? Đi qua nhìn một chút! 

Nghe được còn có thịnh hội như thế, ánh mắt Trương Huyền sáng lên. 

- Ngay trên thuyền ở giữa Sĩ Tử Hải giao dịch! 

Hồng sư chỉ chỉ. 

Ở giữa Sĩ Tử Hải là một hồ nước lớn, vốn cho rằng chỉ là dùng thưởng thức, không nghĩ tới chỗ giao dịch lại bố trí ở phía trên. 

Đi ra tiểu viện, đi đến bên hồ, chỉ chốc lát liền tới gần, mặc dù đã vào xuân, nhưng hàn ý mùa đông còn không có triệt để tiêu tán, gió nhẹ dọc theo mặt hồ thổi tới, mang theo ý lạnh thấu xương. 

Dọc theo mặt hồ nhìn vào trong, bên ngoài mấy ngàn mét quả nhiên thấy một lâu thuyền cự đại vắt ngang trong đó, từ xa nhìn lại, dòng người như thoi đưa, nhiều vô số kể. 

- Nơi đó có thuyền nhỏ đưa đò.

.

Khoảng cách mấy ngàn mét, không có con đường, Hồng sư nhìn quanh hai bên một vòng, lập tức thấy được một thuyền nhỏ đưa đò, hai người đi tới. 

- Đi giao dịch hội cần bao nhiêu linh thạch? 

Đi tới gần, Hồng sư hỏi. 

- Một linh thạch trung phẩm! 

Đưa đò chính là một vị lão giả, mí mắt nhấc lên nói. 

- Một linh thạch trung phẩm? Ngươi đoạt ah! 

Con mắt Trương Huyền trợn tròn. 

Chỉ chút khoảng cách ấy, một linh thạch hạ phẩm cũng cảm thấy quý, lại muốn một trung phẩm, tên này quá hắc đi! 

- Đoạt? Nếu như cảm thấy mắc, có thể đạp nước đi qua ah! Đây là Sĩ Tử hồ, bên trong Linh thú Hóa Phàm thất, bát trọng chỗ nào cũng có, chết đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi! 

Dường như đã sớm nhìn quen loại tràng diện này, lão giả cười nhạt một tiếng. 

Trên lục địa có Linh thú, trong nước càng nhiều, thậm chí chủng loại so với trên lục địa còn muốn phức tạp. 

Hồ nước khổng lồ như vậy, nắm giữ rất nhiều Linh thú cấp cao, Hóa Phàm thất, bát trọng không tính là gì. 

Tu vi đến Hợp Linh cảnh, coi như không thể phi hành, đạp nước mà đi cũng không khó khăn, chỉ là.

.

. nếu trong hồ có Linh thú, liền không dám làm như thế, hơi không cẩn thận liền có khả năng bị nuốt, Thần Tiên khó cứu. 

- Cái này.

.

Hồng sư chần chờ một chút, đang nghĩ có nên ngồi thuyền hay không, chỉ thấy một linh thạch trung phẩm rơi vào trong tay lão giả, ngay sau đó hai bóng người nhoáng một cái, rơi vào trên thuyền. 

- Nhà đò, lái thuyền! 

Định thần nhìn lại, không phải người khác, chính là Phong sư huynh cùng thanh niên trước kia bị Trương Huyền một chỉ đánh tan. 

Đứng trên thuyền, nhìn mái chèo trong tay lão giả, đẩy ra mặt nước, chậm rãi tiến lên, vẻ mặt thanh niên cười nhạo nhìn lại: 

- Một linh thạch cũng luyến tiếc, còn muốn đi giao dịch hội .

.

Vị Trương sư này ở trước mặt mọi người, một ngón tay đánh bại Phong sư huynh của hắn, mặc dù hạ thủ lưu tình, nhưng cũng để hắn rất mất thể diện, do đó, trong lòng hắn vẫn có ý kiến rất lớn.

Lúc này thấy Trương sư thực lực như thế, lại ngay cả một linh thạch trung phẩm cũng không bỏ được, lập tức mở miệng chế giễu. 

Bất quá lời còn chưa nói hết, liền thấy hai người ở trên bờ lăng không nhảy một cái. 

Hô! 

Rơi vào trên lưng một con Thiên Hùng thú to lớn. 

Linh thú to lớn, cánh màu tím khẽ vỗ, mặt nước dập dờn ra tầng tầng gợn sóng, thổi đến thuyền nhỏ run rẩy, suýt chút nữa lật rơi, thời gian nháy mắt liền biến mất, bay về phía lâu thuyền.