Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Thành tích cao? 

Trương Huyền nhíu mày một cái. 

Không phải nói muốn khảo hạch săn giết Linh thú sao? Thành tích cao là cái gì? 

Đang muốn hỏi thăm, liền nghe phía trước một thanh âm hùng vĩ vang lên. 

- Yên tĩnh! 

Tất cả mọi người đều kìm lòng không được dừng lại giao lưu, ngẩng đầu nhìn về phía trước, lập tức nhìn thấy một lão giả đứng lơ lửng trên không. 

- Thánh giả...

Trương Huyền nhíu mày. 

Cũng là phi hành, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, đối phương phi hành là khống chế với tự nhiên, thiên địa công nhận của hắn, mà không phải chân khí thôi thúc. 

Giống như chim bay cùng khí cầu, người sau là không khí nâng, coi như bất động, cũng có thể phi hành ở trên trời, cái trước một khi đình chỉ vỗ cánh, liền sẽ trực tiếp rơi xuống. 

Hồng Trần Đạp Thiên bộ giống như chim bay, cần phải không ngừng dùng chân khí thôi thúc, mới có thể vẫy vùng, vị trước mắt rõ ràng không phải, thực lực tất nhiên đạt đến Thánh cấp. 

- Tại hạ Mi Trúc, là trưởng lão học viện, chịu trách nhiệm khảo hạch tân sinh nhập môn lần này! 

Người trên không trung, ánh mắt nhìn xuống dưới, mang theo ấm áp nhàn nhạt, lão giả nói. 

- Hắn chính là Mi trưởng lão? 

Nghe được giới thiệu, một tân sinh phía trước Trương Huyền lên tiếng kinh hô. 

- Mi trưởng lão rất nổi danh sao? 

Một tân sinh khác không hiểu. 

- Hồng Viễn Danh Sư học viện, có thập đại Danh Sư, đều đạt đến lục tinh đỉnh phong, cũng được phong làm thập đại trường lão mạnh nhất, chịu trách nhiệm quản lý tất cả mọi chuyện học viện.

.

. Vị Mi trưởng lão này chính là một cái trong số đó, ngươi nói nổi danh hay không? 

Tân sinh thứ nhất hạ giọng nói. 

- Thập đại Danh Sư? 

Tân sinh thứ hai trợn tròn mắt. 

Nghe qua Danh Sư học viện, liền nghe qua thập đại Danh Sư, là Hồng Viễn đế quốc, cùng vô số đế quốc nhất đẳng, liên hợp lại cùng nhau, mỗi năm mươi năm cử hành một lần thịnh hội bình chọn ra, do Danh Sư đường của phong hào đế quốc tự mình sắc phong. 

Thập đại Danh Sư, nắm giữ địa vị cực cao, coi như Hoàng đế bệ hạ của Hồng Viễn đế quốc gặp được cũng phải lấy lễ học sinh đối đãi, hưởng thụ tài nguyên cùng điều kiện trân quý nhất của Danh Sư đường. 

Tất cả học sinh, đều lấy có thể đi vào môn hạ của bọn họ vinh quan.

.

Vốn cho rằng Danh Sư lợi hại như vậy, cách đám người mình rất xa, không nghĩ tới còn không có tiến vào học viện liền gặp được một vị! 

- Đúng vậy, Mi trưởng lão là trong thập đại Danh Sư, phụ tu thuần thú, không nghĩ tới lần này tiến hành tỷ thí săn bắn, hắn lại tự mình ra mặt.

.

Tân sinh thứ nhất cảm khái một tiếng, hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng. 

Thập đại Danh Sư, là nhân vật trong truyền thuyết, có thể tận mắt nhìn đến, trong lòng kích động khó mà kìm chế. 

Một bên “Dư huynh” cũng vẻ mặt trắng bệch, hai mắt hưng phấn mà tỏa ánh sáng. 

- Lần khảo hạch này, chắc hẳn mọi người đã sớm biết, Lôi Viễn phong trước mắt chư vị, ta để vào vô số Linh thú! 

Cắt ngang mọi người hưng phấn, Mi trưởng lão cười cười: 

- Những cái này, đều là loại hung tàn thành tính, nhiều lần đả thương người, chết chưa hết tội. Ta cầm tù chúng ở trong ngọn núi, chư vị có thể đi lên săn giết. Chỉ cần đánh giết một Linh thú Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, lấy được nội đan, coi như thông qua! 

- Linh thú Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong? 

- Hung tàn thành tính, nhiều lần đả thương người? 

- Lần khảo hạch này, rất khó.

.

Mặc dù Mi trưởng lão chỉ ngắn ngủi hai câu, nhưng mọi người đều là Danh Sư, trong nháy mắt liền hiểu chỗ mấu chốt, không còn hưng phấn như vừa rồi, thay vào đó là ngưng trọng. 

Linh thú hình thể to lớn, sức chiến đấu bản thân liền mạnh, Linh thú Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, coi như đối chiến Danh Sư Hợp Linh cảnh cũng không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn có thể thong dong chạy trốn. 

Tân sinh tới tham gia khảo hạch, đại bộ phận đều ở Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, muốn vượt qua Linh thú cùng cấp bậc, khó! 

Huống chi, đối phương hung tàn thành tính, nắm giữ kinh nghiệm giết người, đả thương người, bất kể ở ý thức hay kinh nghiệm, đều cường đại hơn Linh thú không trải qua chém giết rất nhiều. 

- Khó trách phải liên minh.

.

Trương Huyền cũng nhẹ gật đầu. 

Trước đó hắn một mực kỳ quái, đi săn mà thôi, vì sao phải liên minh, giờ nghe được mới hiểu, không làm như vậy, một, hai người đơn độc hành động, rất dễ dàng bị Linh thú vây công, làm không cẩn thận còn có thể chết. 

Tân sinh nhập môn khảo hạch, có nguy hiểm vẫn lạc.

.

. Xem ra Danh Sư học viện này, quả nhiên như Lạc Thất Thất nói, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, không phải dễ dàng vào như vậy. 

- Thời gian là một ngày, nói cách khác trước khi mặt trời lặn, nhất định phải đạt được nội đan, đồng thời chạy về nơi này! Chỉ có làm được, mới coi như thông qua, làm không được.

.

. thất bại! Cũng cho thấy vô duyên với Danh Sư học viện. 

Mi trưởng lão tiếp tục nói: 

- Mặt khác, ta nhắc nhở mọi người một câu, trên núi không chỉ có Linh thú Hóa Phàm tứ trọng, còn có ngũ trọng, thậm chí lục trọng, ngươi muốn đi săn giết Linh thú, đồng thời cũng phải phòng ngừa bị Linh thú săn giết! 

Tin tức này, mọi người rõ ràng cũng sớm biết được, không quá nhiều ngoài ý muốn. 

Danh Sư, không chỉ sức chiến đấu mạnh, các phương diện đều phải xuất chúng mới được, ngươi đi săn giết Linh thú, còn phải phòng ngừa bị Linh thú giết chết, vậy thì cho thấy năng lực tổng hợp của một người. 

- Mi trưởng lão, nếu như có thể săn giết Linh thú Hóa Phàm ngũ trọng, hoặc lục trọng, thành tích nên tính toán như thế nào? 

Buồn bực một lát, một tân sinh nhịn không được nói. 

- Ha ha, hỏi rất hay! 

Mi trưởng lão vuốt râu: 

- Vậy thì liên quan đến đánh giá thành tích nhập môn của tân sinh. Thành tích cao, sẽ được phân đến trong lớp tốt hơn, tiếp nhận lão sư cấp bậc cao hơn chỉ điểm, thậm chí, quá mức xuất chúng còn có thể được trưởng lão ưu ái! 

- Trưởng lão ưu ái? 

Mọi người hô hấp dồn dập. 

Có thể ở Danh Sư học viện trở thành trưởng lão, ít nhất đều là Danh Sư lục tinh, nhận được loại người này chỉ điểm, về sau tuyệt đối một bước lên mây, thực lực tăng vọt. 

Bất kể địa vị hay tài nguyên, chỉ sợ đều có thể hưởng thụ cấp bậc cao nhất, thành tựu vô hạn.