Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Có phải là bọn chúng phát hiện có người theo dõi, sợ gây phiền toái, trực tiếp rút đi hay không? 

La Tuyền nói. 

- Cũng có khả năng! 

Trương Huyền gật đầu, đang muốn nói gì, đột nhiên trong đám người không biết ai hô lên: 

- Mau nhìn, phía trước có người! 

Mọi người nhìn về phía trước, quả nhiên thấy ba tân sinh ngồi dưới đất, trên người mang theo máu tươi, đã bị thương nhẹ. 

Ba người này đều chỉ có thực lực Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, nhìn thấy nhiều người như vậy, khuôn mặt đồng thời biến đổi: 

- Chúng ta còn không có săn được Linh thú...

Nói một câu xong, mới nghĩ đến Danh Sư tầm đó không thể cướp đoạt, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. 

- Ta gặp qua mấy người kia, là Lạc Viễn đế quốc! 

La Tuyền truyền âm. 

Trương Huyền gật đầu. 

Lạc Viễn đế quốc giống như Huyễn Vũ đế quốc, đều thuộc về đế quốc nhị đẳng, thời điểm ở Sĩ Tử Hải tương đối gần, do đó có thể nhận ra. 

- Các ngươi bị thương, có phải bị Linh thú công kích hay không? 

Trương Huyền cũng không nhiều lời, nhìn về phía ba người. 

- Vâng! 

Biết bọn họ không có địch ý, ba người cũng không giấu diếm. 

- Mười mấy Linh thú Hợp Linh cảnh, nếu như muốn giết các ngươi, có lẽ rất đơn giản, vì cái gì chỉ đánh bị thương nhẹ liền đi? 

Trương Huyền cau mày. 

Một Linh thú Hợp Linh cảnh muốn giết ba Danh Sư Hóa Phàm tứ trọng liền rất đơn giản, huống chi mười mấy con, thật muốn động thủ, đoán chừng không dùng đến một cái hô hấp, ba người kia liền chết. 

Không thể chỉ đánh bị thương nhẹ liền rời đi ah. 

- Ngươi.

.

. Làm sao biết chúng ta bị mười mấy Linh thú Hợp Linh cảnh công kích? 

Một Danh Sư nhịn không được sững sờ. 

- Chúng ta đang truy tung những Linh thú này, tự nhiên biết rõ! 

Trương Huyền nói. 

- A, nguyên nhân cụ thể chúng ta cũng không biết, chúng ta đang đi lại, gặp được nhiều Linh thú như vậy, vốn cho rằng chết chắc, ai ngờ.

.

. Bọn chúng chỉ công kích một chút, liền xoay người rời đi, hình như sợ cái gì đó.

.

Danh Sư kia hồi đáp. 

- Hẳn là sợ bị các ngươi đuổi kịp a! 

Một Danh Sư khác xen vào nói. 

Đám Linh thú kia vừa đi không lâu, đám người này liền đuổi theo, hẳn là sợ bọn họ theo dõi, không dám dừng lại. 

- Nếu như sợ chúng ta theo dõi, khẳng định cực kỳ tức giận nhân loại, nhìn thấy các ngươi, tất nhiên sẽ không lưu tình.

.

La Tuyền cũng nhìn ra vấn đề. 

Đám Linh thú kia thật phát hiện bọn họ, sợ bị đuổi kịp, gặp được những nhân loại khác ngăn cản, tất nhiên sẽ không chút lưu tình, sao có khả năng chỉ đánh thành bị thương nhẹ? 

- Phía trước là địa phương nào? 

Lông mày giương lên, Trương Huyền nhịn không được hỏi. 

- Phía trước là Nhất Tuyến Thiên, hẻm núi nguy hiểm nhất Lôi Viễn phong.

.

Danh Sư kia nói. 

- Nguy hiểm nhất? Nguy rồi.

.

Như nhớ tới cái gì, Trương Huyền nhảy lên, vội vã xông về phía trước, mọi người không hiểu theo sát hắn. 

Chỉ chốc lát sau, liền đến một sơn cốc rất lớn, bốn phía đều là vách núi dốc đứng, từ dưới nhìn lên trên, bầu trời tựa như một đường, cho người ta một loại cảm giác một người giữ ải vạn người không thể qua. 

Đinh đinh đinh đinh! 

Còn chưa tới gần, liền cảm thấy chân khí phía trước xao động, thanh âm vũ khí va chạm liên tiếp vang lên. 

- Phía trước có người chiến đấu.

.

Nghe được thanh âm này, cảm nhận được chân khí xao động, mọi người vẫn không rõ, phía trước có người chiến đấu, tất cả đều nghi ngờ nhìn qua. 

- Đi lên xem một chút liền biết.

.

Trương Huyền chỉ chính là một chỗ cao của hẻm núi, vô số nham thạch đứng sừng sững ở giữa không trung, diện tích rất lớn, ở phía trên có thể rõ ràng nhìn thấy cảnh tượng trước mặt. 

Mọi người nối đuôi nhau mà lên, sắc mặt tất cả đều trắng nhợt. 

Chỉ thấy mấy trăm Linh thú, vây hơn hai trăm Danh Sư vào giữa. 

Những Linh thú này, có Hợp Linh cảnh, còn có Kiều Thiên cảnh, cả đám vô cùng mạnh mẽ, Danh Sư bị vây vào giữa, mặc dù số lượng không ít, nhưng đối mặt nhiều Linh thú như vậy vây công, không ít người bị trọng thương, dần dần chống đỡ hết nổi. 

- Bị vây công, chẳng lẽ.

.

. Vừa rồi mười mấy Linh thú kia, là cố ý lộ ra sơ hở, hấp dẫn Danh Sư tới, sau đó.

.

. Vây quét tiêu diệt? 

Khóe miệng co giật, khuôn mặt mọi người trắng bệch. 

Mặc dù bọn họ có rất nhiều người, nhưng một khi bị nhiều Linh thú như vậy vây quanh, khẳng định hẳn phải chết không nghi ngờ! 

Coi như Trương sư có Tử Dực Thiên Hùng thú nửa bước cửu trọng, nhưng hình thể nó quá lớn, Nhất Tuyến Thiên trước mắt chật hẹp, coi như đi tới cũng không cách nào thi triển thân hình, làm không cẩn thận, nhiều Linh thú như vậy vây công, sẽ còn rơi vào nguy hiểm, bản thân khó bảo toàn! 

Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc. 

Tâm cảnh khắc độ của hắn vượt qua mọi người, phân tích sự tình cũng mạnh hơn những người khác, mới đầu phát hiện đám Linh thú kia, nhìn thấy nhân loại liền xoay người rời đi, liền sinh lòng khả nghi, hiện tại xem ra, quả nhiên là âm mưu! 

Thanh Bối Man Hùng, Thiết Xỉ Báo, Hoàng Nam Hổ, Kim Tí Thiết Viên.

.

. Những Linh thú này, đều là loại cực kỳ am hiểu tốc độ trên lục địa, thật muốn chạy, coi như Kiều Thiên cảnh sơ kỳ cũng khó bắt lấy, giờ phút này lại cố ý lượn quanh một vòng lớn, dẫn tới một đám Danh Sư, tất nhiên có mưu đồ. 

Chỉ là không nghĩ tới, thế mà lại dẫn nhân loại đến nơi này tiêu diệt! 

- Liên minh.

.

Người người đều nghĩ đến liên hợp săn giết Linh thú, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, Linh thú đã liên minh, lấy mình làm mồi dụ mai phục, phân công rõ ràng, ngay ngắn trật tự, một lần hành động giết chết nhân loại! 

Đáng sợ!