Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Lúc đang nghi ngờ, chỉ thấy thanh niên trước mắt bắt lại trận kỳ, con mắt nhìn chằm chằm địa hình phía dưới, tựa hồ tính toán phương vị. 

- Trương sư muốn bố trí Huyễn Tung mê trận...

Nhìn thấy động tác của hắn, lông mày của ba vị Danh Sư nhảy một cái. 

Không nói hẻm núi phía trước chật hẹp, khó mà thành công, chỉ nói phía dưới đang chiến đấu, khí tức tung hoành, linh khí hỗn loạn, la bàn cũng không tìm được tiết điểm, làm sao bố trí? 

Loại tình huống này, đừng nói Trận Pháp sư ngũ tinh, coi như lục tinh, thất tinh tới, chỉ sợ cũng khó thành công! 

Mấu chốt nhất là, giờ phút này một khi xuất hiện bày trận, mặc kệ có thể thành công hay không, mọi người khẳng định đều bại lộ, nhiều Linh thú như vậy, làm không cẩn thận sẽ bị vây công, ai cũng trốn không thoát! 

Đây chính là biện pháp ngươi nghĩ ra được? 

- Không cần khẩn trương, Trương sư đã nói có thể cứu, liền khẳng định có nắm chắc! 

Nhìn ra bọn họ khẩn trương, Nhược Hoan công tử cười an ủi. 

Hắn và Trương sư tiếp xúc thời gian dài nhất, cũng rất hiểu, người thanh niên này như có ma lực vô tận, mỗi lần sự tình thoạt nhìn đều không có cách hoàn thành, đều nhẹ nhõm nghịch chuyển. 

Thật giống như Dị Linh tộc kia, bị hắn ép tự sát.

.

. Đổi lại bất luận kẻ nào, khẳng định đều khó mà tin được, mà hắn lại thực sự làm được. 

Còn có chính hắn, lấy thực lực của hắn, làm sao có thể có tư cách đi tới đây, chính là thủ đoạn của thanh niên này, mới để cho hắn có thể thành công. 

Lần này, mặc dù thoạt nhìn rất khó, nhưng có lẽ đối phương vẫn có thể làm được, làm cho tất cả mọi người vì thế mà choáng váng. 

- Chỉ mong a.

.

Ba người cười khổ lắc đầu. 

Lúc mấy người đối thoại, Trương Huyền đã quan sát địa hình, đột nhiên hít sâu một hơi, truyền âm tới. 

- Đều chuẩn bị kỹ càng! 

Nghe được lời nói, mọi người đều tập trung tinh thần, nắm linh thạch ở trong lòng bàn tay, nghe theo an bài. 

Hô! 

Đang suy nghĩ thanh niên kia sẽ làm thế nào, chỉ thấy thân thể của hắn nhảy lên, bàn chân đạp mạnh trên mặt đất, thẳng tắp phóng về chỗ Linh thú cùng nhân loại giao chiến. 

- Cái này.

.

Con ngươi co rụt lại, tất cả mọi người giật mình. 

Đây chính là mấy trăm Linh thú và nhân loại chiến đấu, cứ như vậy tiến lên, ngươi xác định là cứu người, không phải đi chịu chết? 

Rống! Rống! Rống! 

Quả nhiên, thấy có người giẫm lên nham thạch bay lượn đến, Linh thú vây công Danh Sư đồng thời phát ra tiếng rống, liên tiếp công kích, bão tố tấn công về phía không trung. 

Linh thú công kích, tựa như gió lốc, một khi bị đánh trúng, đừng nói Trương Huyền, coi như cường giả Hóa Phàm thất trọng, chỉ sợ cũng có thể vẫn lạc. 

Hô! 

Mọi người ở đây cảm thấy hắn khó có thể trốn tránh, vô cùng có khả năng còn chưa tới gần sẽ bị chém giết, thanh niên tiến lên kia, thân thể cổ quái di chuyển sang phải ba thước. 

Chớ xem thường ba thước này, lại làm cho công kích liên hợp vừa rồi, trong nháy mắt rơi vào chỗ trống, không công mà lui. 

Rống! 

Thấy công kích vô hiệu, rất nhiều Linh thú tức giận, lần nữa cuồng hống, lại có mấy mười đạo công kích phô thiên cái địa đánh tới. 

Lần này khác biệt. 

Mới vừa rồi là rất nhiều Linh thú liên hợp lực lượng, uy lực mạnh mẽ, để cho người ta ngăn cản không nổi, mà bây giờ, rất nhiều công kích phân tán, hầu như phong kín toàn bộ con đường đi tới.

- Những công kích này, khả năng uy lực nhỏ, nhưng một khi bị đánh trúng, tất nhiên sẽ bị thương, chỉ cần rơi xuống, liền sẽ rơi vào bao vây, đừng nói cứu người, bản thân cũng khó giữ nổi.

.

Rất nhiều Danh Sư nhịn không được xiết chặt nắm đấm. 

Nhìn lực lượng công kích của Linh thú, muốn ở trên không trung đánh giết một cường giả Hợp Linh cảnh, chỉ sợ còn làm không được, nhưng chỉ cần bị đánh trúng, khẳng định sẽ bị thương rơi xuống, đến lúc đó.

.

. Coi như không cần công kích, chỉ là thể trọng của những Linh thú này, giẫm cũng có thể giẫm chết! 

- Mau nhìn! 

Ngay thời điểm tràn đầy lo lắng, không biết ai kêu ra, mọi người đồng loạt nhìn lại, tất cả đều kìm lòng không được ngẩn ngơ. 

Chỉ thấy Trương sư giẫm vách đá nham thạch vọt lên phía trước, thân ảnh ở trong công kích lay động, như có thể sớm biết vị trí công kích, mặc dù nguy hiểm, nhưng mỗi lần đều có thể không bị thương chút nào tránh thoát. 

Như khiêu vũ ở trên đao kiếm, dù nguy hiểm, lại không bị bất cứ thương tổn gì. 

- Là khả năng tính toán cường đại.

.

. Cùng nhãn lực để cho người ta hoảng sợ! 

Con ngươi co vào. 

Tất cả mọi người là Danh Sư, nên đều biết độ khó của chuyện này, cần am hiểu tập tính, phương pháp công kích, chiêu số uy lực, tốc độ công kích.

.

. của tất cả Linh thú, mới có thể làm được! 

Nói cách khác, vừa rồi hắn đứng ở chỗ này, không chỉ tính toán ra vị trí bày trận kỳ, còn thuận tiện tính toán phương vị, phương thức công kích của những Linh thú này, sớm kế hoạch xong lộ tuyến đi lại! 

Nếu không, tuyệt không có khả năng trôi chảy, thành thạo điêu luyện như thế! 

Cái này cần khả năng tính toán lớn như thế nào? Cần có nhãn lực cao minh bao nhiêu? 

Còn là người sao? 

Hô hô hô! 

Không biết mọi người khiếp sợ cùng điên cuồng, thân hình không ngừng biến ảo, hơn mười hô hấp sau, Trương Huyền rốt cục đến bầu trời của mọi người bị vây công, hít sâu một hơi, lông mày giương lên, chân khí xuôi theo bàn tay bắn ra. 

- Đi! 

Ong ong ong! 

Lòng bàn tay nắm mấy trăm cây trận kỳ, lập tức phát ra thanh âm chói tai, sưu… phân tán ra, đồng thời vọt tới chung quanh. 

- Cái này, cái này.

.

. Đây là Trận Pháp sư thất tinh mới có thể sử dụng.

.

. Bách Kỳ Định Hư ? 

Danh Sư vừa rồi cấp cho trận kỳ kia sắc mặt trắng nhợt, dọa đến suýt chút nữa từ trên nham thạch rơi xuống. 

- Bách Kỳ Định Hư, đó là cái gì? 

Mọi người không hiểu. 

Đây là danh từ chuyên dụng của Trận Pháp sư, trong rất nhiều Danh Sư, đại bộ phận đều không phụ tu nghề nghiệp này, biết đến không nhiều.