Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Bạch sư xưng hô hắn là sư huynh? Chẳng lẽ...

. Mi trưởng lão định thu Trương sư làm học sinh thân truyền? 

- Khó trách.

.

. Những lão sinh này lấy lòng như vậy, Mi trưởng lão là một trong thập đại trường lão, trở thành học sinh của hắn, địa vị còn cao hơn lão sư, đừng nói Bạch sư tôn kính, ở học viện cũng có thể đi ngang! 

- Đúng vậy, còn không có chính thức tiến vào học viện, chỉ khảo hạch một hồi, liền được thu làm học sinh thân truyền.

.

. Tại sao ta cảm giác choáng như thế? 

.

.

Nghe được Bạch sư xưng hô cùng cung kính, tất cả mọi người bị dọa đến run rẩy. 

Có thể để cho một vị Danh Sư lục tinh xưng hô như vậy, nói rõ Mi trưởng lão đã có ý định thu hắn làm thân truyền! 

Nhưng hắn không phải vừa tới sao? 

Không phải mới vừa trải qua nhập môn khảo hạch sao? Làm sao có thể được Mi trưởng lão nhìn trúng? 

Vận khí cũng quá tốt a! 

- Mi trưởng lão? Được rồi! 

Thấy chung quanh càng ngày càng náo nhiệt, tất cả mọi người tập trung ánh mắt tới, Trương Huyền biết, tiếp tục chờ đợi, khẳng định càng bị chú ý, đành phải than thở một tiếng, từ bỏ ý nghĩ khiêm tốn, theo Bạch sư đi thẳng về phía trước. 

Một lát sau liền biến mất ở trước mắt mọi người. 

- Vì cái gì? Rõ ràng là ta thắng, rõ ràng là ta thắng.

.

Thấy hắn rời đi, hơn nữa còn là Bạch sư tự mình mời, có khả năng được Mi trưởng lão thu làm học sinh thân truyền, con mắt của Dư Thừa đỏ lên. 

Cố ý đánh cược với thiên tài, chính là bức bách bản thân, để mình một tiếng hót lên làm kinh người! 

Hắn ở dưới tình huống bị Linh thú cướp bóc, có thể được hơn hai ngàn điểm, tài năng xuất chúng như thế, chẳng lẽ Mi trưởng lão không nhìn thấy? 

Dựa vào cái gì thu một người thua mình làm học sinh? 

- Ngươi thắng? Dư sư, ngươi có biết điểm tích lũy của Trương sư là bao nhiêu không? 

Thấy tâm tính của hắn sắp mất cân bằng mà nổi điên, một lão sinh thực sự nhịn không được, đầy đồng tình nhìn qua. 

- Bao nhiêu? Không phải chư vị học trưởng quên chứ? 2580 điểm? 

Dư Thừa nhịn không được nói. 

Vừa rồi rõ ràng như vậy, ít hơn mình cùng Phong Ngô 78 điểm, chẳng lẽ một cái chớp mắt liền quên? 

- 2580? 

Lão sinh kia xùy cười một tiếng, lắc đầu: 

- Nếu chỉ như vậy, ngươi cảm thấy có thể được Mi trưởng lão ưu ái, chỉ đích danh muốn thu làm học sinh? 

- Vậy.

.

Dư Thừa nháy con mắt. 

Trương Huyền kia đi theo mình, cùng một chỗ xét duyệt, làm sao lại không phải hơn hai ngàn điểm? 

- Nói thật cho ngươi biết, hắn tổng cộng là.

.

. 43724 điểm! 

Lão sinh nói xong, trong mắt còn mang theo hoảng sợ. 

- Hơn 43000 điểm? Cái này.

.

. Cái này.

.

. Làm sao có thể? 

Dư Thừa giật nảy mình, thiếu chút nữa ngất đi, bờ môi run rẩy: 

- Hắn chẳng phải lấy được nội đan của Lạc Dương thú, Thanh Yên thú, Thất Tu thú.

.

. sao? Tại sao có thể có điểm số cao như vậy? 

Không chỉ hắn kỳ quái, chung quanh rất nhiều Danh Sư cũng nghi ngờ nhìn qua. 

Cảnh tượng Trương sư kiểm nghiệm nội đan, bọn họ đều nhìn ở trong mắt, hơn hai ngàn điểm, làm sao biến thành hơn bốn vạn? 

Cái này khác biệt cũng quá lớn đi! 

Bốn vạn điểm, một Linh thú Kiều Thiên cảnh sơ kỳ một trăm điểm, nói cách khác.

.

. Ít nhất phải săn giết bốn trăm Linh thú Kiều Thiên cảnh sơ kỳ mới có thể làm được.

.

Làm sao có thể? 

- Vì sao cao như vậy? Trương sư chỉ bằng vào lực lượng cá nhân, ở Nhất Tuyến Thiên cứu hơn hai trăm vị Danh Sư bị nhốt, thuần phục hơn bốn trăm Linh thú Hợp Linh cảnh, Kiều Thiên cảnh, làm sao không chiếm được bốn vạn điểm tích lũy? 

Thấy hắn không tin, lão sinh hất ống tay áo lên: 

- Ngươi hẳn phải biết, thuần phục còn khó hơn săn giết nhiều lắm! 

- Thuần phục hơn bốn trăm Linh thú? 

- Cái này.

.

. Hơn bốn vạn điểm? Chẳng lẽ Trương sư kia, chính là tuyệt thế thiên tài mà vừa rồi các học trưởng nói? 

Nghe được đối thoại, rốt cục có người kịp phản ứng. 

Trước đó liền nghe những học trưởng này nói, buổi trưa liền ra một cái cao điểm nhất, ánh sáng loá mắt, để cho người ta không thể tin được, vốn cho rằng có hai ba ngàn điểm là tốt lắm rồi, không nghĩ tới hơn bốn vạn điểm! 

Hơn nữa còn là vị Trương sư này, thoạt nhìn cực kỳ khiêm tốn, không tranh quyền thế! 

- Không sai, chính là Trương sư, thành tích của hắn ở giữa trưa liền đi ra.

.

. Mi trưởng lão cùng Mạc Cao Viễn đường chủ tranh nhau muốn gặp, hai ngươi khoảng mấy nghìn điểm liền nghĩ chiến thắng.

.

. Cảm thấy có khả năng sao? 

Nghe được lời của mọi người, lão sinh gật đầu, lần nữa hừ một câu. 

Thật không biết tự lượng sức mình! 

Vừa rồi một mực nói Trương sư, bọn họ cũng không kịp phản ứng, dù sao hơn ba vạn tân sinh, họ Trương không có một ngàn cũng có tám trăm, tất cả mọi người là Danh Sư, đều xưng hô như vậy. 

Nhưng tên Trương Huyền, hơn nữa còn từ Huyễn Vũ đế quốc tới, liền không giống, chỉ có một người! 

Chính là vị thiên tài phá vỡ tất cả ghi chép, để Mi trưởng lão cũng kinh thán không thôi kia! 

Nghĩ tới sự tình buổi trưa, nói thật, đến bây giờ hắn cũng cảm thấy không thể tin được. 

Vị Trương sư này, nếu như chỉ thuần thú lợi hại, thực lực mạnh mẽ ngược lại cũng thôi! 

Mấu chốt nhất là hắn khiêm tốn và nội liễm, cùng thản nhiên với tiền tài, để cho người ta bội phục. 

Hơn hai trăm Danh Sư, mang theo hơn bốn trăm Linh thú tới, mỗi người chỉ cần một điểm, nhất định phải quy điểm tích lũy cho Trương sư, cảm kích ân cứu mạng của hắn, loại tràng diện này, coi như bây giờ nghĩ lại cũng cảm thấy rung động không ngớt. 

Nghe các Danh Sư trần thuật, càng cực kỳ bội phục. 

Một Danh Sư, thuần phục nhiều Linh thú như vậy, không tham công, không phách lối, không yêu cầu những người khác báo đáp, xong chuyện phủi áo ra đi, không cầu công danh! Thậm chí ngay cả tên cũng không có lưu lại, phần lòng dạ cùng thái độ này, chính là rất nhiều Danh Sư dùng cả đời, cũng không thể với tới!