Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Nếu không, là sao trung thành như vậy, để nó nói ra là ai, nhưng một mực không nói? 

- Ta quả nhiên cứu nhiều Danh Sư như vậy! 

Sau khi xác định, cũng không nhịn được gật đầu. 

Nếu như âm mưu của Tử Dương thú cùng Dị Linh tộc thành công, cũng không phải là vấn đề hơn hai vạn người không qua ải, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ bởi vậy tử vong! 

Danh Sư học viện gặp phải tai nạn to lớn. 

Mặc dù hắn đến thế giới này không lâu, nhưng thân là Danh Sư, vẫn phải có trách nhiệm cùng nghĩa vụ của Danh Sư, gặp phải gian tế cùng âm mưu của Dị Linh tộc, có thể ngăn cản, tuyệt sẽ không lùi bước! 

- Chuyện này mong hai vị không truyền ra ngoài, ta sẽ triệu tập thập đại trưởng lão tiến hành hội nghị, mau chóng giải quyết tai hoạ ngầm! 

Nói xong, Mi trưởng lão nói một câu. 

Hai người đồng thời gật đầu. 

Liên quan tới Dị Linh tộc, tất nhiên phải giữ bí mật, nếu không rất dễ dàng gây ra khủng hoảng, phiền phức lớn hơn nữa. 

- Ừm, tin tức càng giữ bí mật càng tốt, đúng, những học sinh mới kia làm sao bây giờ? 

Mạc đường chủ chần chờ một chút nói. 

- Cái này...

Mi trưởng lão xoa xoa mi tâm. 

Hắn cũng buồn bực. 

Vốn nghĩ, có Tử Dương thú xuất mã, khảo hạch ra hai vạn học sinh không thành vấn đề, ai ngờ, Thánh thú bị Dị Linh tộc vây công, hiện tại sống chết không rõ, khảo hạch cũng xuất hiện vấn đề lớn. 

Vốn muốn thu hai vạn người, hiện tại chỉ thông qua hơn sáu ngàn, không có cách nào ăn nói ah! 

Nếu như lại kiểm tra một lần, lần khảo hạch này cũng đã thành chuyện cười. 

Mà chỉ trúng tuyển sáu ngàn người, đối với Danh Sư học viện cũng là một tổn thất lớn. 

- Mi trưởng lão, ta có biện pháp! 

Trương Huyền suy nghĩ một chút nói. 

- Mời nói? 

Mi trưởng lão cùng Mạc đường chủ đồng thời nhìn lại. 

- Trước đó ngươi không phải nói mọi người liên hợp đi săn, lấy được điểm tích lũy có thể chia đều sao? 

Trương Huyền mỉm cười nói: 

- Ta có hơn bốn vạn điểm tích lũy, coi như phân cho mỗi người một điểm cũng đầy đủ, hoàn toàn có thể phân cho những tân sinh không có điểm tích lũy kia! 

- Cái này.

.

.

Mi trưởng lão sững sờ: 

- Đây chính là ngươi nhọc nhằn khổ sở kiếm được, làm sao có thể.

.

- Không có gì, điểm tích lũy giữ lại cũng vô dụng, vừa rồi ngươi cũng nói, có Dị Linh tộc ẩn hiện, ý đồ đánh lén.

.

. Đã như vậy, đội ngũ Danh Sư tất nhiên là càng mạnh càng tốt, những thiên tài kia đều từ các nơi tuyển chọn đến, cho bọn hắn một cơ hội, chính là cho nhân tộc tương lai cùng hi vọng! Mong đừng câu nệ những lễ tiết kia! 

Trương Huyền khoát tay áo. 

Điểm tích lũy của hắn nhiều như vậy, giữ cũng vô dụng, còn không bằng tiễn một cái nhân tình, tích lũy chút danh khí, đối với sau này tấn cấp cũng có chỗ tốt. 

Danh Sư đi đến cấp bậc cao hơn, không chỉ tu vi cao, đối với “danh” cũng có yêu cầu, làm không được danh dự khắp nơi, sao được xưng tụng hai chữ Danh Sư? 

- Cái này.

.

. tốt, Trương sư đã có loại quyết định này, ta cũng không chối từ, hiện tại liền báo chuyện này cho các Danh Sư! 

Nghe được Trương Huyền nói, thần sắc Mi trưởng lão ngưng trọng ôm quyền. 

Hắn còn muốn thu người, đối phương đã nghĩ đến nhân tộc, nghĩ đến để Danh Sư càng thêm cường đại! 

- Đây mới là lòng dạ cùng khí độ của Danh Sư.

.

Cảm khái một câu, âm thầm bội phục. 

Nếu như nói trước đó xem hắn như vãn bối đối đãi, mà bây giờ, tuyệt đối xem như người cùng cấp bậc. 

Phải có bao nhiêu lòng dạ mới có thể làm được điểm ấy! 

Không hổ là học sinh thân truyền của Dương sư, ánh mắt cùng hiểu biết hoàn toàn khác biệt. 

- Liền phiền phức Mi trưởng lão! 

Trương Huyền ôm quyền. 

- Là ta làm phiền ngươi mới phải, nếu không phải ngươi làm như vậy, lần khảo hạch này, ta cũng không biết giải quyết như thế nào.

.

. Như vậy đi, coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình! 

Mi trưởng lão nói. 

Đối phương không phân điểm tích lũy cho mọi người, dựa theo quy củ, chỉ có thể tuyển nhận sáu ngàn người, lần khảo hạch này sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất. 

Tôn nghiêm của thập đại trưởng lão cũng sẽ ném không còn một mảnh. 

Có thể nói, lần này, đối phương không chỉ cứu vãn vận mệnh của vô số Danh Sư, cũng cứu vãn mặt mũi của hắn. 

- Cái này.

.

Trương Huyền vò đầu. 

Kỳ thật thứ như nhân tình này… vô dụng, nếu như có thể cho mấy viên linh thạch thượng phẩ, liền tốt. 

- Nhận đi, nhân tình của Mi trưởng lão có thể ngộ nhưng không thể cầu, ta và hắn kết giao không dưới hai trăm năm, cũng không có được qua! 

Thấy hắn còn có chút không tình nguyện, Mạc Cao Viễn vội nói. 

Mi trưởng lão thân là một trong thập đại trưởng lão, luôn luôn giữ mình trong sạch, ngay cả học sinh thân truyền cũng không thu, có thể thấy được yêu cầu bản thân cao bao nhiêu. 

Nhân tình của loại người này, cũng không phải dễ lấy như vậy. 

- Đa tạ Mi trưởng lão! 

Trương Huyền đành phải cố mà gật đầu. 

Nếu như cho những người khác biết, hắn ngay cả nhân tình của Mi trưởng lão cũng không muốn, mà chỉ muốn linh thạch, tuyệt đối sẽ một cước đạp chết hắn. 

Hồng Viễn đế quốc thập đại trưởng lão, cái nào không phải hạng người tiếng tăm lừng lẫy? 

Nhân tình của bọn hắn, tuyệt đối là vạn kim khó cầu. 

Nếu như dùng nhân tình này, đi hoàng thất của Hồng Viễn đế quốc đổi linh thạch, mười mấy viên linh thạch thượng phẩm, chỉ sợ cũng có thể đổi lấy! 

Hơn nữa là cầu còn không được! 

Đồ vật trân quý như thế, ngươi còn không muốn, khó xử như thế.

.

. Tại sao không đi chết đi!