Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Cái này gọi là chuyện gì! 

Người ta vốn đang sống, thậm chí còn có hi vọng phục sinh, kết quả bị hắn trị chết. 

Đổi lại ai khác, khẳng định khó có thể tiếp nhận, không lập tức liều mạng đã không tệ. 

- Nhất định phải cứu sống! 

Biết nếu để cho nha đầu này chết rồi, Ngụy Trường Phong khẳng định sẽ sụp đổ, danh dự bản thân cũng mất sạch, Trương Huyền nhướng mày, ngón tay đáp tới, trong đầu sinh ra thư tịch. 

Thời gian nháy mắt xem hết thư tịch. 

- Tiểu Phong, ngươi đi ra ngoài trước! 

Trương Huyền hít sâu một hơi, bàn giao. 

- Ra ngoài? 

Vẻ mặt Ngụy Trường Phong khó coi. 

- Không sai, nàng cũng không phải tử vong, mà là không chịu nổi lực lượng, ngắn ngủi hôn mê sâu, ta cần dùng thủ pháp độc môn cứu chữa, ngươi rời đi trước...

Trương Huyền khoát tay áo. 

- Cái này.

.

Ngụy Trường Phong sững sờ. 

Trái tim hô hấp không còn, thân thể cũng bắt đầu biến cứng, đây là.

.

. hôn mê? 

Lừa gạt quỷ sao? 

- Nhanh lên! Không muốn nàng chết, liền lăn ra ngoài! 

Trương Huyền nhướng mày. 

- Vâng! 

Thấy thiếu gia nổi giận, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng Ngụy Trường Phong vẫn cắn răng một cái, đi ra ngoài, đóng kín cửa phòng. 

Thấy hắn rời đi, Trương Huyền phun ra một ngụm trọc khí, khoanh chân ngồi dưới đất. 

Vừa rồi dùng thư viện dò xét, cũng không phải nói như thế, hôn mê sâu, mà là.

.

. thật đã chết rồi! 

Nhưng mà, vừa mới tắt thở, linh hồn còn không có rời đi. 

Loại tình huống này, coi như Y Sư thất tinh cũng bất lực, nhưng hắn đột nhiên nhớ ra, trong thủ đoạn Mặc Hồn Sinh truyền thừa, vừa vặn có phương pháp dung hợp linh hồn, để cho người ta hoàn hồn. 

Cho nên.

.

. hắn muốn thử một lần! 

Không thử, nữ hài này khẳng định thật sự tử vong, Thần Tiên khó cứu. 

- Loại dung hợp linh hồn này, khả năng sẽ có thương tổn hồn phách của ta, nhưng lúc này không quản được nhiều như vậy! 

Không nói tín dự ở trước mặt thuộc hạ, chỉ là để hắn tận mắt thấy một nữ hài chết ở trước mặt, liền làm không được. 

Coi như sẽ đánh đổi khá nhiều, cũng không lùi bước. 

Tinh thần khẽ động, Vu hồn từ mi tâm nhảy ra ngoài. 

Lơ lửng ở trên không trung, lập tức nhìn thấy hồn phách của nữ hài, dường như chịu đến một loại thu hút nào đó, đang thoát ly thân thể, rơi vào một thời không khác. 

- Định trụ! 

Hiểu một khi bị lôi kéo qua, sẽ không cách nào cứu chữa, bàn tay Vu hồn của Trương Huyền bay múa, liên tục kết mấy thủ ấn, bỗng nhiên đè ép xuống dưới. 

Thủ đoạn đặc thù của Vu Hồn sư, Chiêu Hồn Dẫn! 

Có thể triệu hồi linh hồn, quỷ dị không hiểu. 

Soạt! 

Bị bàn tay hắn đè ép, hồn phách bất cứ lúc nào cũng sẽ nhảy ra thân thể, hơi nhúc nhích một chút, một lần nữa quay về. 

Nhưng chỉ như vậy còn chưa đủ. 

Mặc dù bị Chiêu Hồn Dẫn áp chế, hồn lực tạm thời không ly thể, nhưng nương theo tử vong, đã cùng thân thể nằm ở hai thế giới, nhất định phải nghĩ biện pháp để nó dung hợp mới được. 

- Đi vào! 

Người ở bên ngoài căn bản không làm được, phải giống như lần trước cứu chữa Lộ Xung, đi vào thức hải, Trương Huyền không ngừng, Vu hồn to lớn nhoáng một cái, thẳng tắp chui vào. 

Thức hải cực kỳ rộng lớn, một tiểu nữ hài gầy yếu lơ lửng ở cách đó không xa, hai mắt nhắm nghiền. 

Chính là hồn phách của Ngụy Như Yên. 

- Muốn linh hồn nàng mạnh lên, chỉ có một con đường có thể đi, cái kia chính là.

.

. lấy hồn dưỡng hồn! 

Hắn xiết chặt nắm đấm. 

Hồn phách của đối phương suy yếu, lại không cách nào phù hợp với thân thể, muốn cho nó mạnh lên, chỉ có một phương pháp.

.

. tiến hành tẩm bổ linh hồn của nàng. 

Mà thủ đoạn tẩm bổ tốt nhất, là lấy hồn dưỡng hồn! 

Nói cách khác, tiêu hao linh hồn của hắn, xem như tiếp tế cho đối phương. 

Loại thủ đoạn này, mặc dù có thể cứu người, nhưng cũng là hao tổn bản thân, không phải chí thân, bất kỳ Vu Hồn sư nào cũng sẽ không đi làm. 

Nói thật, hắn cùng cô gái này, chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, đối với chuyện loại hao tổn bản thân này cứu người, cũng có chút do dự. 

Nhưng ai bảo hắn làm chết người ta chứ? 

Bản thân trồng quả đắng, coi như lại khó uống, cũng phải nuốt xuống! 

Nếu không, hắn cũng không cần làm thiếu gia nữa. 

Xì xì! 

Hồn thể to lớn tới gần nữ hài, hồn lực tinh thuần lấy cánh tay làm thông đạo, lực lượng hùng hậu không ngừng đi vào trong cơ thể đối phương, tiến hành bổ dưỡng. 

Nương theo hồn lực tiêu hao, Trương Huyền cực kỳ mệt mỏi. 

Hồn lực tẩm bổ, tương đương với tiêu hao bản thân để cho người khác, đối với hồn phách của hắn có tổn thương cực lớn, suy yếu chỉ là thứ yếu, làm không cẩn thận, sẽ để cho hồn phách hắn khó tụ lại, dẫn đến cái chết. 

Nhưng đã bắt đầu, liền không cách nào lùi bước, cố nén mệt mỏi, hồn lực liên tục không ngừng cung cấp cho đối phương. 

Ở dưới lực lượng của hắn truyền vào, hồn phách của Ngụy Như Yên vốn hư nhược, quả nhiên trở nên hùng hậu hơn rất nhiều. 

- Hữu dụng.

.

Thấy có hiệu quả, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đang muốn tiếp tục, đột nhiên nhớ tới cái gì, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, vừa xem xét, con ngươi đột nhiên co vào, hồn thể không ngừng run rẩy. 

- Nguy rồi, Tiên Thiên thai độc.

.

. khuếch tán!