Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Y sư tháp dòng người như thoi đưa, Trương Huyền đi vào đám người liền không thấy tung tích, Tôn Nguyên tìm nửa ngày cũng không tìm được, thực sự nhịn không được, tới trước đài phục vụ. 

Một nữ hài đứng ở trong quầy, thấy hắn tới vội vàng ôm quyền: 

- Tôn lão sư...

Chính là nữ hài ngày đó mang Trương Huyền đi biệt viện. 

- Ân, ngươi có thấy tân sinh gọi Trương Huyền kia không? 

Tôn Nguyên hỏi. 

- Trương Huyền? 

Nữ hài sững sờ. 

- Chính là người ngày đó ngươi mang theo đi gặp Vưu phó viện trưởng! 

Tôn Nguyên cau mày. 

- Hắn.

.

. Hắn chính là Trương Huyền? 

Nữ hài che miệng, con mắt trợn tròn, giống như cực kỳ hưng phấn. 

Nói thật, mấy ngày nay, trong sân trường bất kể lão sư hay tân sinh, người không biết Trương Huyền đã không nhiều lắm. 

- Khụ khụ! Ngươi có thấy không? 

Thấy trong mắt nữ hài tràn đầy ngôi sao nhỏ, Tôn Nguyên im lặng, nhịn không được khoát tay áo. 

Đều là cái gì a! 

Ngươi một học sinh cấp cao, cần sùng bái cấp thấp sao? 

Sùng bái thì sùng bái, nhưng không cần biểu hiện rõ ràng như vậy a! 

- Thấy, hắn mới vừa ở chỗ ta, lĩnh cái bảng biểu, nói muốn đi xông Nghi Nan bích, kiếm chút học phần! 

Nữ hài gật đầu. 

- Đi Nghi Nan bích kiếm học phần? 

Tôn Nguyên sửng sốt một chút, nhịn không được lắc đầu. 

Nghi Nan bích, mỗi Y Sư công hội đều có. 

Bình thường đều thả nghi vấn tạp chứng khó giải quyết lên, cổ vũ hậu nhân hoàn thành, mà trên thực tế, có thể hoàn thành.

.

. lại đếm được trên đầu ngón tay, hầu như làm không được. 

Giống như thông đạo ghi chép của Luyện Khí sư học viện, hàng năm muốn đi xông không biết bao nhiêu, nhưng lại có mấy người có thể thành công? 

- Đúng vậy! 

Nữ hài gật đầu. 

- Ta còn tưởng rằng sẽ đi tìm Triệu viện trưởng, không nghĩ tới đến xông Nghi Nan bích, tên này đến cùng muốn làm gì? 

Tràn đầy kỳ quái, Tôn Nguyên đang không biết tiểu tử kia làm cái quỷ gì, liền nghe một hồi oanh minh, tựa như động đất, bàn chân có chút run rẩy. 

- Đây là thế nào? 

Y Sư học viện, luôn luôn chắc chắn, trừ khi phát sinh biến cố, nếu không sẽ không lay động. 

- Nhanh qua nhìn một chút, Nghi Nan bích sập.

.

- Nghi Nan bích? Đây chính là câu thông Y Sư tổng bộ, làm sao sẽ sập? 

- Ta nghe nói, vừa rồi có người xông vào trong, không đến mười phút liền phá giải tất cả nghi vấn khó xử lý trong đó, vận chuyển quá nhanh, bức tường không chịu nổi, liền sập.

.

- Không chịu nổi? 

- Đúng vậy, Nghi Nan bích vận chuyển, xử lý đáp án cùng tin tức, dùng chính là linh thạch thượng phẩm, mấy trăm nghi vấn khó xử lý, mười phút phá giải, tốc độ có thể tưởng tượng được.

.

. Vận chuyển quá nhanh, tốc độ quá mạnh, có thể chịu được mới lạ.

.

.

.

Đang kỳ quái, liền nghe được tiếng nghị luận liên tiếp vang lên, ngay sau đó Tôn Nguyên liền thấy vô số người lao tới chỗ Nghi Nan bích. 

- Tốc độ phá giải quá nhanh, Nghi Nan bích vận tải không được, sụp đổ? 

Tôn Nguyên trừng to mắt, suýt chút nữa rớt xuống. 

Thật hay giả? 

Nghi nan tạp chứng trên Nghi Nan Bích, hắn đi phá giải qua, cực kỳ khó, đừng nói hắn, coi như lão sư của hắn, cũng khó có thể hoàn thành, làm sao có người phá giải toàn bộ trong mười phút? 

- Chẳng lẽ là.

.

. Trương Huyền? 

Đột nhiên nhớ tới nữ hài nói, nhịn không được nhìn lại, chỉ thấy người sau cũng trợn tròn tròng mắt. 

- Hôm nay còn có người khác đi xông Nghi Nan bích không? 

Vội vàng hỏi. 

- Không có, chỉ có hắn.

.

Nữ hài run rẩy. 

- Thật là hắn? 

Trái tim băng lãnh, rốt cuộc kìm nén không được: 

- Đi qua nhìn một chút! 

Hai người vội vã tiến đến Nghi Nan bích, quả nhiên thấy thông đạo cao lớn trước đó, giờ phút này đã biến thành một vùng phế tích, không ngừng phả ra khói xanh. 

Một trung niên mặt mày xám xịt từ phế tích đi tới, chật vật không nói ra được. 

- Hồ sư, xảy ra chuyện gì? 

Tôn Nguyên vội vàng nghênh đón. 

Vị Hồ sư này, chính là đồng môn sư đệ của hắn, chịu trách nhiệm chăm sóc Nghi Nan bích. 

- Là Trương Huyền kia chạy tới, xông Nghi Nan bích, giải quyết toàn bộ tạp chứng.

.

. Bởi vì tích lũy học phần quá nhiều, tính toán không ra, cho nên.

.

. thông đạo liền sập! 

Bờ môi Hồ sư run rẩy, vội vàng giải thích. 

- Tích lũy học phần quá nhiều? 

Tôn Nguyên sững sờ. 

- Đúng vậy, tình huống của Nghi Nan bích ngươi cũng không phải không biết, vì cổ vũ học viên đến xông, giải quyết càng nhanh, lấy được học phần càng cao. Một canh giờ giải quyết một cái, có thể được một điểm học phần, giải quyết hai cái, liền có thể được ba học phần, giải quyết ba cái, thì được sáu học phần, dùng cấp số nhân tính toán.

.

Hồ sư giải thích. 

Tôn Nguyên gật đầu. 

Nghi Nan bích quả thực có loại quy định này. 

Thời gian giải quyết càng nhanh, nan đề càng nhiều, lấy được học phần càng cao, đây cũng là vì đề cao tốc độ chữa bệnh của học sinh, có thể ở trong thời gian càng ngắn chữa bệnh cứu người. 

- Trương Huyền kia, trong vòng năm phút giải quyết vượt qua năm trăm nghi vấn tạp chứng.

.

. Học phần quá nhiều, tất cả học phần gộp lại cũng không đủ, lại thêm cơ quan vận chuyển quá nhanh, liền biến thành như vậy.

.

Hồ sư giải thích. 

- Học phần không đủ? 

Thân thể nhoáng một cái, Tôn Nguyên mắt tối sầm lại, suýt chút nữa hôn mê. 

- Ngươi nói là.

.

. hắn, hắn kiếm vượt qua mười vạn học phần?