Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Không gian chồng chất có chút tương tự trận pháp, tìm được cửa ra, tự nhiên có thể nhẹ nhõm rời đi! 

Lạc Nhược Hi nói. 

- Cửa ra? 

Trương Huyền nhìn hai bên. 

Không gian này không lớn, phương viên chỉ khoảng mấy trăm mét, chỗ xa hơn, liền giống như bị cái gì ngăn cách, lại như không gian bình chướng, coi như muốn đi qua, cũng không cách nào được. 

- Xem ra đường ra ngay ở trong phạm vi này...

Không gian bình chướng khẳng định là không ra được, có cửa cũng là ở phạm vi bốn phía nhà tranh. Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, nhìn một vòng, nhưng cái gì cũng không tìm được, đột nhiên trong lòng hơi động, nhìn sang địa phương mới vừa tới, quả nhiên nhìn ra một tia không giống. Hắn đi tới gần, bàn chân nhẹ nhàng đạp mặt đất, một vòng tròn chậm rãi xuất hiện, cùng lúc đi vào nhìn thấy giống nhau như đúc. 

- Không sai, chính là cái này, chỉ cần đạp lên, chúng ta liền có thể rời đi.

.

Lạc Nhược Hi cười cười, đi tới trước, thân ảnh nhẹ nhàng lóe lên, biến mất tại nguyên chỗ. 

- Cẩn thận.

.

Không nghĩ tới đối phương trực tiếp rời đi, Trương Huyền nhảy một cái. Phong Thánh đài bị phá, rất nhiều Danh Sư khẳng định sớm đã điên rồi, ra ngoài như vậy, không phải đợi bị người đánh chết sao? Nhưng đối phương đã ra ngoài, hắn không quản được nhiều như vậy, lúc này cũng đi tới. 

Vù vù! 

Quang mang lóe lên, cảnh tượng trước mắt biến hóa, trời xanh, mây trắng, Thanh Phong xuất hiện lần nữa, nữ hài đang đứng ở cách đó không xa. 

- Ân? 

Nhìn một vòng, Trương Huyền nhịn không được sững sờ: 

- Đây là đâu? 

Một mảnh mênh mông, rõ ràng khác biệt Phong Thánh đài trước đó. 

- Ta cũng không biết, hẳn là Khổng sư suy tính ra Phong Thánh đài xuất hiện, sẽ có không ít phiền phức, nên dời đi lối ra! 

Lạc Nhược Hi nói. 

- Như vậy tốt nhất.

.

Thấy không ở Phong Thánh đài, miễn trừ vận rủi bị vây giết, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại hắn cũng hiểu được, thu được Khổng sư công nhận, coi như làm hỏng Phong Thánh đài cũng không tính là gì. 

Mấu chốt là, nếu như nói cho những Danh Sư kia, Phong Thánh đài còn cất giấu một không gian chồng chất, trong đó có bản chép tay của Khổng sư, khẳng định sẽ lập tức gây nên điên cuồng. Mặc dù không ít Danh Sư lòng mang thản nhiên, nhưng vẫn có càng nhiều sẽ toát ra ý khác. 

Hắn không muốn bởi vì một cuốn sách bại hoại, bị người ngày ngày vây công. Dò xét bốn phía một chút, xác định nơi này cách Phong Thánh đài khá xa, không có Danh Sư khác đuổi tới, lúc này Trương Huyền mới yên lòng, triệu hoán Tử Dực Thiên Hùng thú tới, đang muốn rời đi, nhưng nhìn bệ đá cách đó không xa, trong lòng hơi động, một ý nghĩ xông ra. Cổ tay khẽ đảo, một tổ ong lớn cỡ quả bóng đá xuất hiện. 

- Chủ nhân! 

Thiên Nghĩ Phong Mẫu rơi xuống đất. 

- Nơi này có một không gian chồng chất, ngươi có thể để nó vào tổ ong hay không? 

Trương Huyền nhìn qua hỏi. 

Thiên Nghĩ Phong Sào, đường kính chỉ có hai ba mét, để Tử Dương thú cũng ngại chen chúc, một mực không tìm được biện pháp để nó khuếch trương, hiện tại, nơi này có không gian chồng chất to lớn như vậy, có thể nghĩ biện pháp để cả hai tương dung hay không? Cái trước mắt này, đường kính dài đến vài trăm mét, thật muốn thành công, sẽ tạo thành một quân đoàn Linh thú, xem ai không phục, liền một hơi thả ra, cuồng ẩu. Thiên Nghĩ Phong Mẫu cúi đầu nhìn thoáng qua bệ đá, bò lên, một lát sau lần nữa tới gần, hai mắt tỏa ánh sáng: 

- Chủ nhân, ta có thể dung hợp không gian chồng chất này với tổ ong, nhưng có khả năng cần phải hao phí một chút thời gian! 

- Đại khái bao lâu? 

Trương Huyền nói. 

Liên quan tới không gian, khẳng định hết sức phức tạp, Thiên Nghĩ Phong Mẫu chẳng qua là Linh thú Quy Nhất cảnh, coi như thiên phú dị bẩm, muốn hoàn thành cũng không dễ dàng như vậy. 

- Ta cần ba ngày liền thôn phệ sạch sẽ, có điều chuyển hóa đến trong tổ ong, ít nhất phải mấy tháng.

.

Thiên Nghĩ Phong Mẫu nói. 

- Tốt, ta chờ ngươi ba ngày! 

Trương Huyền cười cười, ba ngày không tính là gì. 

- Vâng! 

Nghe được chủ nhân đáp ứng, Thiên Nghĩ Phong Mẫu cũng không nhiều lời, thân thể nhoáng một cái, chui vào bệ đá, biến mất không thấy gì nữa. Thấy hắn ngay cả Khổng sư lưu lại không gian chồng chất cũng không buông tha, Lạc Nhược Hi lắc đầu.