Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Nghe được hắn không có phủ nhận, Bạch độc sư thở dài một hơi, nói. 

- Thu hồi? 

Không nghĩ tới Tổng bộ phái hai vị Độc Sư thất tinh đỉnh phong tới, phí trắc trở lớn như vậy, chỉ vì một quyển sách, dừng lại một chút, Nhược Thanh Viễn mới nói. 

- Quyển sách này đã bị đặt ở Điện Chủ Lăng, nếu như hai vị không nóng nảy, có thể tới khách điện chờ đợi trước...

Quyển sách kia ở chỗ này, cũng không có bất kỳ tác dụng, nếu như Tổng bộ phái người tới lấy, cho bọn hắn là được. 

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy đám người Hứa Trưởng lão đứng ở cách đó không xa, sắc mặt có chút lúng túng, trong đó một vị Trưởng lão nhịn không được nữa, đè thấp thanh âm truyền tới. 

- Điện chủ.

.

. Khách điện đã bị phá hủy.

.

Lúc trước giao chiến sụp đổ rất nhiều kiến trúc, khách điện thình lình cũng nằm trong đó. 

Hiện tại một mảnh phế tích, mang hai vị khách từ Tổng bộ đến đi qua mà nói, thực sự quá mất mặt. 

- Ách.

.

Đối phương vừa nói, lúc này Nhược Thanh Viễn mới nghĩ tới, vội nói: 

- Ta mang nhị vị tới chỗ ở của ta nghỉ ngơi. 

- Chỗ ở của ngươi? 

Bạch, Hải hai vị Độc Sư nhíu mày. 

Nếu như bọn họ lấy thân phận tư nhân tới đây du ngoạn, đi chỗ ở của đối phương, không có gì đáng trách. Nhưng bây giờ đại biểu Tổng bộ đến, tự nhiên phải lấy lễ tiết khách quý đối đãi, không đi khách điện, trực tiếp đưa đến trong nhà, tính là sự tình gì? 

- Hai vị có chỗ không biết.

.

Nhìn ra biểu lộ của bọn hắn không đúng, Nhược Thanh Viễn cười khổ lắc đầu: 

- Trên đường các ngươi sẽ biết.

.

Nói thật, cũng không biết mở miệng như thế nào. 

Một đường phi hành về phía trước, rất nhanh, hai vị Độc Sư từ Tổng bộ tới, liền chứng kiến phế tích đầy đất, cùng với nửa cái thành thị không sai biệt lắm sụp xuống, liếc mắt nhìn nhau, đều phát mộng. 

- Cái này.

.

Hải độc sư nhịn không được chỉ qua. 

Nơi này là Độc Điện, khắp nơi đều là người một nhà, sao làm thành bộ dạng này? 

- Ai, chuyện này thật sự là.

.

. sỉ nhục của Hồng Viễn Độc Điện chúng ta.

.

Nhược Thanh Viễn nói. 

Tuy hai vị này thực lực mạnh mẽ, nhưng hắn cũng là Độc Sư thất tinh, cấp bậc không thấp bao nhiêu, xử lý chuyện này thất bại như thế, thật sự có chút mất mặt. 

Lúc trước nếu không phải lỗ mãng như vậy, hỏi rõ ràng đối phương rút cuộc là người nào, sẽ không trở thành như thế này, để cho người Tổng bộ tới chế giễu. 

- Đến cùng xảy ra chuyện gì? 

Nhìn các Trưởng lão, Điện chủ trước mắt từng cái mặt mũi bầm dập, lại nhìn xem phế tích đầy đất, Bạch độc sư cũng nhịn không được nữa. 

- Là như thế này.

.

Biết không nói ra, đối phương khẳng định còn sẽ hỏi thăm, Nhược Thanh Viễn chần chừ một chút, chuyện phát sinh lúc trước, kỹ càng nói một lần. 

- Ngươi nói cái gì? Hồn phách tổ tiên khai phái gởi lại ở trong thân thể Tôn Cường? 

Nghe xong, Bạch độc sư nhíu mày: 

- Điều đó không có khả năng! Khai phái tổ tiên của Độc Điện chúng ta, ngoại giới được xưng Độc Tôn Giả, trên thực tế, ở trong thư tịch của Tổng bộ từng có ghi chép, là thân nữ nhi, tự xưng Độc Tiên Tử, làm sao có thể phát ra giọng nam? Huống chi, năm đó cùng người giao chiến, hồn phi phách tán, cái gì cũng không có lưu lại, làm sao có thể gởi lại ở trong Địa Ngục Thất Tâm Liên còn sống? Tuyệt đối là giả dối! 

- Khai phái tổ tiên.

.

. Là nữ? 

Nhược Thanh Viễn sững sờ. 

Mặc dù đối với dự tích của Tổ Sư khai phái biết rõ không ít, nhưng mà.

.

. Vị Tổ Tiên này, đến cùng là nam hay nữ, còn là không rõ ràng. 

- Đúng vậy, thư tịch về tổ tiên, tuy ta chưa có xem, nhưng nghe một vị Độc Sư bát tinh từng nói qua, nghe nói bên Tổng bộ còn có đệ tử nàng lưu lại pho tượng.

.

. Đoạt xá nam tử, hơn nữa phát ra giọng nam, không cần nghĩ, là giả! 

Hải độc sư cũng lắc đầu. 

- Nhưng Thanh Thiện Sát Độc đối với hắn thật không có tác dụng! Hơn nữa bản thân cũng bách độc bất xâm.

.

Một Trưởng lão nhịn không được nói. 

- Tuy Thanh Thiện Sát Độc lợi hại, nhưng vẫn có rất nhiều thủ đoạn có thể hóa giải! Ta chỗ này có một quả Thiên Hương Giải Độc Đan, là một vị Độc Sư bát tinh luyện chế, chỉ cần nuốt vào, cho dù là kịch độc thất tinh đỉnh phong, cũng không thể làm bị thương mảy may.

.

Thấy hắn có nghi vấn, Bạch độc sư nói: 

- Coi như không phải những Thánh dược giải độc này, một ít thiên tài địa bảo đặc thù cũng có năng lực giải độc, không nói cái khác, hoàng thất Hồng Viễn Đế Quốc có một cây Thánh Vực Bồ Đề Thụ, nếu như loại thực vật này, đạt được Nguyên Thần của Thánh Vực tứ trọng bồi dưỡng, kết xuất Bồ Đề quả, đồng dạng có thể giải bách độc, độc thất tinh cấp, là không có tác dụng, thậm chí dược vật có thể độc chết Linh Hồn, cũng không coi vào đâu! 

- Cái này.

.

Nhược Thanh Viễn sững sờ. 

Tuy cùng đối phương là Độc Sư thất tinh, nhưng hai vị này dù sao cũng là từ Tổng bộ tới đấy, vô luận tầm mắt hay kiến thức, cũng không phải hắn có thể so sánh. 

- Ý của ngươi.

.

. Hắn vô cùng có khả năng là một tên lường gạt? 

Trưởng lão lúc trước hỏi nhướng mày. 

- Đây cũng không phải, chẳng qua cảm thấy có chút kỳ quái mà thôi! Đối phương chỉ là Tòng Thánh liền có được thực lực ngay cả ngươi cũng không thể chiến thắng, bọ cánh cứng của ngươi cắn đối phương, chẳng những không có việc gì, ngược lại bị độc chết.

.

. Ta cũng không thể làm được, trừ khi.

.

. Đạt tới bát tinh! Nhưng người có loại thực lực này, không cần phải làm như vậy.

.

Bạch độc sư lắc đầu. 

Tuy cảm thấy “Tôn Cường” nói Tổ Sư khai phái phụ thể không đúng, nhưng tình huống khác, cũng không biết giải thích như thế nào. 

Khiến người ta vô cùng kỳ quái là, đối phương không có yêu cầu khác, nếu quả thật có mưu đồ mà nói, dùng thân phận giả hù dọa đối phương, nhất định sẽ đưa ra yêu cầu, tuyệt không chỉ có là đọc sách đơn giản như vậy. 

- Như vậy đi, ngươi nói Tôn Cường này hiện tại còn ở Tàng Thư Điện sao? 

Suy tư một lát, thật sự nghĩ không ra như thế nào, Bạch độc sư nhìn qua, ánh mắt lóe lên: 

- Nếu không như vậy đi, ta thay các ngươi thăm dò thoáng một phát, nhìn xem trình độ của người này đến cùng cao bao nhiêu, nếu như là giả dối, sẽ đích thân xuất thủ đánh chết.

.

- Cái này.

.

Do dự một chút, Nhược Thanh Viễn nhẹ gật đầu: 

- Được!