Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Danh Sư cửu tinh? 

Run run thoáng cái, Hàn Hội trưởng sợ tới mức thiếu chút nữa ngã sấp xuống. 

Loại Danh Sư cấp bậc này, toàn bộ Danh Sư Đại Lục cũng không có bao nhiêu, từng cái đều kinh Thiên động Địa, một phát dậm chân, Danh Sư Đường rung động lắc lư...

. Nhân vật như vậy, làm sao có thể xuất hiện ở nơi đây? 

Hơn nữa.

.

. Còn trẻ như vậy? 

- Ngươi có phải tính quá cao hay không? 

Nhịn không được nhìn qua. 

Tuy thực lực của nàng sâu không lường được, nhưng Thánh Vực lục thất trọng cũng không tệ rồi, làm sao có thể đạt tới Cửu Tinh? 

Có thể có loại thực lực này, người nào không là lão quái vật tung hoành không biết bao nhiêu năm? 

- Ta chẳng những không có tính quá cao, thậm chí còn thấp.

.

. Đây là di tích mà Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại, Thiên Diệp Vương luyện hóa địa đồ, chẳng khác nào tuân theo ý niệm của hắn, Lạc sư nhẹ nhõm ngăn cản, để cho đối phương không có chút sức phản kháng, nói rõ.

.

. Thực lực chân chính không kém Cổ Thánh! Người mạnh như thế, không phải Danh Sư cửu tinh thì là cái gì? 

Ngô sư nói. 

- Cái này.

.

. Nói như vậy rất có đạo lý, bất quá.

.

. Ta nhớ được có chút bảo vật huyết mạch thúc giục, cũng có thể có được lực lượng như thế, nếu ta nhớ không lầm, Thánh Nhân quý tộc Lạc gia, cũng có được loại bảo vật thuộc tính này.

.

Đột nhiên, Hàn Hội trưởng nhớ tới một sự kiện. 

- Tổ tiên Lạc gia giống như Khâu Ngô Cổ Thánh, cũng lấy không gian nổi tiếng, lưu lại Tĩnh Không châu, hoàn toàn chính xác có hiệu quả quấy nhiễu không gian, chỉ là.

.

. thứ này cần huyết mạch cực kỳ tinh thuần mới có thể khu động.

.

Ngô sư nhẹ gật đầu, không khỏi sững sờ tại chỗ: 

- Ý của ngươi là nói.

.

. Lạc Nhược Hi này, vô cùng có khả năng là.

.

. vị tiểu công chúa kia của Lạc gia? 

- Đúng vậy, vị tiểu công chúa kia của Lạc gia, giống như cũng ở độ tuổi này, nghe nói lúc ba tuổi liền kích hoạt huyết mạch, trở thành hậu bối huyết mạch tinh thuần nhất của cả gia tộc trong vài vạn năm qua ngoại trừ tổ tiên, ngay tại chỗ liền lấy được Tĩnh Không châu nhận thức, luyện hóa thành công.

.

Tựa hồ biết rõ một ít tin tức, Hàn Hội trưởng nói. 

- Ân, tin tức này ta cũng nghe nói, nghe nói vị tiểu công chúa này, tuổi không lớn lắm, tu vi xuất chúng, dung mạo kinh người, bất quá.

.

. Giống như vì sự kiện kia, cùng gia tộc huyên náo không thoải mái, rời nhà đi ra ngoài! 

Ngô sư gật đầu: 

- Nói như vậy, Lạc Nhược Hi này, vô cùng có khả năng chính là vị tiểu công chúa kia của Lạc gia, tuy thực lực cách Danh Sư cửu tinh còn rất xa, nhưng có Tĩnh Không châu, cùng huyết mạch tinh khiết, coi như là Danh Sư cửu tinh chính thức gặp gỡ, cũng không dám khinh thường.

.

- Đúng vậy! Khó trách có kiến thức này.

.

. Lạc gia, ở trong Thánh Nhân quý tộc, tuyệt đối sắp xếp trên mười thứ hạng đầu rồi! 

- Đúng vậy, so với Băng Nguyên Cung cũng không yếu chút nào.

.

Ngô sư gật đầu. 

Hai người truyền âm thảo luận, bên kia Lạc Nhược Hi căn bản không quan tâm cái nhìn cùng ý kiến của bọn hắn, như trước yên tĩnh đứng ở trước mặt Trương Huyền, thấy lực lượng trong cơ thể hắn càng ngày càng mạnh, dĩ nhiên thành công đột phá Tòng Thánh, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. 

Giờ phút này Trương Huyền hoàn toàn chính xác không biết ngoại giới phát sinh tình huống gì, ở dưới Thánh Quang bao phủ, ấm áp thoải mái, cơ bắp toàn thân, chân khí, Linh Hồn… cũng giống như nhận được rèn luyện, thoải mái không nói ra được. 

Vận chuyển Thiên Đạo công pháp, thực lực liên tục gia tăng, thân thể như Thao Thiết, không ngừng thôn phệ Thánh Khí ở bốn phía. 

Thánh Vực nhất trọng sơ kỳ! 

Thánh Vực nhất trọng trung kỳ! 

.

.

Tu vi củng cố tăng trưởng, chưa tới một canh giờ, thì đến được Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong! 

Vù vù! 

Trương Huyền mở mắt. 

Đến bây giờ mới thôi, hắn chỉ sưu tập được Thiên Đạo công pháp Thánh Vực nhất trọng, tu luyện tới đỉnh phong, liền không có biện pháp tiếp tục. 

- Không hổ là Phong Thánh thành công.

.

. Nguyên Thai chỉ sợ vượt qua nhất đẳng, đạt đến hoàn mỹ! 

Tinh thần nội thị, Trương Huyền âm thầm kích động. 

Lúc trước hắn liền ngưng tụ Nguyên Thai nhất đẳng, hiện tại Phong Thánh thành công, trực tiếp lột vỏ thành cấp bậc hoàn mỹ nhất, dĩ nhiên vượt qua nhất phẩm. 

- Xem ra năm đó Khổng Sư cũng không phải nhất đẳng, hẳn là giống như ta, đạt đến hoàn mỹ.

.

Biết rõ trải qua Phong Thánh, tự nhiên cũng biết Khổng Sư cùng mình hẳn là giống nhau. 

Phong Thánh tam kiếp, trong đó Thể Kiếp, sẽ đánh nát Nguyên Thai gây dựng lại, mà sau khi gây dựng lại ẩn chứa Thánh Khí, lực lượng càng thêm chính thống, tự nhiên liền lột xác đến một cấp độ khác, để cho vô số người nhìn lên. 

- Đạt tới Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, sức chiến đấu của ta bây giờ, so với Thánh Vực tam trọng đỉnh phong cũng không kém chút nào.

.

. Đoán chừng coi như là Phùng Huân thi triển toàn lực, cũng không phải đối thủ rồi! 

Nắm đấm xiết chặt, tràn đầy hưng phấn. 

Lúc trước có thể thắng được Phùng Huân là bởi vì hắn áp chế tu vi, sau đó bị mình đả thương, mà bây giờ.

.

. Đạt tới Thánh Vực nhất trọng, coi như đối phương ở thời kỳ toàn thịnh, dùng ra sức chiến đấu mạnh nhất, khẳng định đều không phải đối thủ của hắn. 

Đương nhiên, đạt tới Thánh Vực tứ trọng, liên lụy đến Nguyên Thần, cũng không phải là hắn có thể chống được. 

Trừ khi.

.

. Hồn lực có thể tiến thêm một bước! 

Bất quá, không có Vu Hồn Sư truyền thừa, muốn tiến bộ, đã không dễ dàng như vậy, xem ra nhất định phải tìm thời gian, đi Tổ Địa mà Mặc Hồn Sinh nói, thuận tiện đi tìm Lộ Trùng, cũng không biết hiện tại hắn tu luyện thế nào, có xuất hiện đường rẽ hay không. 

Rầm ào ào! 

Trương Huyền đứng dậy. 

- Ngươi đã tỉnh.

.

Lạc Nhược Hi nhìn lại: 

- Cảm giác như thế nào? 

- Cũng không tệ lắm! 

Nhẹ nhàng cười cười, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nhịn không được sững sờ: 

- Thiên Diệp Vương đây là thế nào? 

Chỉ thấy vị Thiên Diệp Vương này đang cứng ngắc ở trên không trung, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, lại không hề động đậy. 

- Hắn muốn đánh lén ngươi, ta dạy dỗ thoáng một chút! 

Lạc Nhược Hi cười một tiếng, như nói một sự tình không có ý nghĩa. 

- Giáo huấn?