Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Trên đường đi sử dụng mấy lần, giờ phút này, trong bình ngọc chỉ còn lại có một viên dược hoàn. 

- Cái này...

. Là đan dược cố bản bồi nguyên? 

Nhìn thoáng qua, Lâm Giang Hải nhíu mày. 

Thân là Độc Sư, đối với dược tính của dược vật cực kỳ hiểu rõ, đan dược trước mắt này, xem xét liền biết, chỉ là dược vật cố bản bồi nguyên bình thường, không có bất kỳ chỗ đặc thù. 

- Mới đầu ta cũng cho rằng chỉ là dược vật cố bản bồi nguyên bình thường, nhưng mà trải qua Tổ Sư luyện chế lại một lần, dĩ nhiên là thánh dược giải độc, có thể giải vạn độc! 

Bạch Đình gật đầu. 

Lâm Giang Hải nhíu mày. 

Hắn được xưng Vạn Độc Tôn Giả, đủ thấy dùng độc mạnh, chủng loại nhiều, làm cho người hoa mắt, nghẹn họng nhìn trân trối. 

Đan dược trước mắt, được xưng giải Vạn Độc.

.

. Chẳng phải chính là khắc tinh của hắn? 

Thần thức lan tràn, trong chớp mắt liền xem đến tột cùng, càng xem càng cảm thấy kỳ quái. 

Lấy ánh mắt cùng lý giải dược vật của hắn, đan dược này không có bất kỳ đặc thù, cùng đan dược bán trên thị trường không khác chút nào.

.

. Đừng nói hắn, coi như là Thánh Vực ngũ trọng, ăn ba cân cũng không có hiệu quả quá lớn.

.

. Được xưng giải Vạn Độc, không khỏi nói ngoa a? 

Hắn là Độc Sư cửu tinh, toàn bộ Đại Lục, Tôn Giả dùng độc cao nhất, cũng nhìn không ra đặc thù, nếu không phải Bạch Đình lời thề son sắt, khẳng định đã sớm ném vào trong cống. 

- Thuốc này thật sự có hiệu quả giải độc? 

Nhịn không được nhìn lại. 

- Nếu lão sư không tin, ta có thể ngay tại chỗ cho ngươi thí nghiệm.

.

Bạch Đình nhẹ nhàng cười cười, xoay đầu lại: 

- Nguyên Lăng sư huynh, không biết ngươi có mang theo Yên Vân Tán không? 

- Có.

.

Nguyên Lăng gật đầu, lòng bàn tay nhiều ra một cái bình ngọc. 

Làm độc dược lợi hại nhất hắn nghiên cứu chế tạo ra, tự nhiên vẫn luôn tùy thân mang theo, chuẩn bị bất cứ tình huống nào. 

- Hải độc sư, khả năng còn phải phiền toái ngươi một sự kiện.

.

Tiếp nhận bình ngọc, Bạch Đình nói. 

- Bạch độc sư không cần khách khí như thế, có việc cứ nói đừng ngại! 

Hải Minh Kim đi tới. 

- Kỳ thật cũng không có gì, phiền toái ngươi ăn Yên Vân Tán này.

.

Cổ tay Bạch Đình run lên, ném độc dược tới. 

- A? 

Khóe miệng Hải Minh Kim co lại. 

Còn tưởng rằng là chuyện gì, không nghĩ tới Bạch độc sư tính toán để cho hắn lấy thân thử độc! 

Kiểm nghiệm thuốc giải độc biện pháp hữu hiệu nhất, không phải là nghiên cứu thành phần, mà là thử độc, như vậy trực tiếp nhất, cũng hữu hiệu nhất. 

Chỉ là.

.

. Ngươi tìm thử đan thú là được rồi, sao phải tìm ta.

.

- Được rồi! 

Không có chần chờ bao lâu, cắn răng nhẹ gật đầu. 

Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng nghĩ tới đan dược của Tổ Sư thần kỳ, còn tràn đầy tự tin vẹt nắp bình ăn Yên Vân Tán. 

Phốc! 

Vừa uống thuốc xong, sắc mặt lập tức trở nên ngăm đen, cả người hắn nhịn không được ho ra một ngụm máu tươi. 

Chứng kiến hắn như vậy, mọi người ở đây đều nhăn mày. 

Mọi người thấp nhất đều là Độc Sư bát tinh, nhãn lực siêu quần, tự nhiên có thể thấy được vị trước mắt này thật trúng độc, mà không phải ngụy trang. 

- Cho! 

Biết uy lực của Yên Vân Tán kinh người, Bạch Đình không dám do dự, đưa Giải Độc Đan ở trong tay tới. 

Hải Minh Kim vội vàng nuốt vào. 

Vù vù! 

Vừa dùng không lâu, sắc mặt ngăm đen lập tức biến hóa, chỉ bất quá tựa hồ còn không có triệt để giải độc, một nửa màu đen, một nửa trắng, giống như mặt hoa. 

- Khục khục, Bạch độc sư, còn có đan dược không, cho ta ăn một viên nữa, vừa rồi ta giống như ăn Yên Vân Tán hơi nhiều, còn không có triệt để giải xong.

.

Hô hấp đều đặn, độc tính tạm thời ổn định, Hải Minh Kim hơi lúng túng nói. 

Những đan dược cố bản bồi nguyên này dược hiệu có hạn, dung nạp Thiên Đạo chân khí có giới hạn, dù có thể giải độc, nhưng cấp bậc của Yên Vân Tán thật sự quá cao, một viên căn bản không đủ để hoàn toàn giải hết, chỉ giải một nửa. 

- Đây là viên cuối cùng của ta rồi.

.

Khóe miệng Bạch Đình co lại. 

- A? Vừa rồi ở trên đường ta đã ăn xong.

.

Thân thể Hải Minh Kim nhoáng một cái, thiếu chút nữa khóc lên. 

Chỉ là thí nghiệm đan dược cho mọi người thấy, kết quả chơi đùa thành bộ dạng này, có cần thảm như vậy hay không? 

Ta đây là chọc ai a? 

- Cái này.

.

Bạch Đình cũng lông mi nhảy loạn. 

Vốn nghĩ rằng tới, cầm thánh dược giải độc của Tổ Sư, biểu hiện ra cho mọi người thấy, ai ngờ.

.

. Đan dược không đủ! 

- Không cần thử nữa, đây thật là thánh dược giải độc! 

Hai người đang bất đắc dĩ, Lâm Giang Hải khoát tay áo: 

- Nguyên Lăng, giúp hắn độc giải đi! 

- Vâng! 

Nguyên Lăng đi tới, bàn tay ở trên thân Hải Minh Kim nhẹ nhàng phất một cái, người sau lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, mặt hoa như tẩy trang, khôi phục như lúc ban đầu. 

- Có thể làm đan dược cố bản bồi nguyên, luyện chế thành thánh dược giải độc, ngay cả Yên Vân Tán cũng có thể giải.

.

. Thủ đoạn này, quả thực nghe rợn cả người.

.

Không để ý tới Hải Minh Kim nữa, Lâm Giang Hải đứng dậy, đi vào trước mặt Ngụy Như Yên, tràn đầy không thể tin được. 

Muốn nói lúc trước hắn còn có điều hoài nghi, bây giờ cơ hồ là trăm phần trăm xác định. 

Tiên Thiên Độc Thể, Tiên Thiên Độc Hồn Thể không nói nữa, chỉ nói đan dược vừa rồi kia, thần thức hắn đảo qua, không có phát hiện bất luận đặc thù gì, kết quả có hiệu quả giải độc không thể thật hơn.

.

. Hơn nữa ngay cả Yên Vân Tán cũng có thể giải.

.

. Cái này có chút kinh khủng. 

Nguyên Lăng nghiên cứu ra độc dược này, hắn chuyên môn xem qua, Thánh Vực bát trọng cũng có thể nhẹ nhõm độc sát.

.

. Một viên đan dược nho nhỏ có thể giải hết, không có bất kỳ di chứng, loại thủ đoạn này, quả thực thần hồ kỳ kỹ, khiến người ta xem thế là đủ rồi.