Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Ngọc Phi Nhi hừ một tiếng. 

- Đi thôi! 

Trương Huyền cười cười, cũng không nhiều lời, nhấc chân đi vào trong. 

Những người này, ngấp nghé mỹ mạo của Kinh Hồng Sư, đúng là một cái nhân tố, nhưng hơn nữa là, chức nghiệp Kinh Hồng ảnh hưởng cùng trợ giúp với Linh Hồn, nếu như không có cái này, tất cả mọi người là tu luyện giả, còn không đến mức vì một ít nữ tử mà động tâm, khó có thể tự kìm chế. 

- Vị huynh đệ kia, ngươi...

. Đây là vào Tái Xuân Lâu? 

Còn chưa tới trước mặt, một thanh niên kinh ngạc nhìn qua, biểu lộ như là gặp quỷ. 

- Làm sao vậy? 

Trương Huyền nói. 

Là một thanh niên thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, thực lực còn mạnh hơn mình một tia, đạt đến Thánh Vực tam trọng sơ kỳ. 

Bằng chừng ấy tuổi thì có loại thực lực này, xem xét liền biết gia thế bất phàm. 

- Không có gì.

.

. Chẳng qua là cảm thấy kỳ quái! 

Liếc nhìn đám người Hồ Yêu Yêu, thanh niên vội vàng lắc đầu. 

Bên người đã có ba mỹ nữ sắc nước hương trời, rõ ràng còn tới kỹ viện.

.

. Lá gan thật lớn. 

Mấu chốt nhất là, ba người này lại có thể đồng ý.

.

Nhìn ra ý nghĩ của hắn, Trương Huyền chẳng muốn giải thích, tiếp tục mang theo ba nữ đi tới trước cửa. 

Một gã sai vặt ngăn ở cửa vào: 

- Có hẹn trước không? 

Trương Huyền lắc đầu: 

- Ta tới nơi này, có việc muốn làm, không phải.

.

- Tới nơi này đều nói có việc, không có hẹn trước xin mời trở về đi! Hiện tại đã đầy khách, coi như đi vào, cũng không thấy được Tử Yên Tiên Tử! 

Khuôn mặt của gã sai vặt không kiên nhẫn. 

Tựa hồ căn bản không quan tâm đối diện là người nào, lại có loại thực lực nào. 

Xem ra, loại tình cảnh này hẳn rất nhiều, cũng biết không ai dám quấy rối ở bên ngoài Kinh Hồng Sư Công Hội. 

- Chúng ta tới không phải xem.

.

Có chút không vui, Trương Huyền đang muốn giải thích, liền thấy thanh niên vừa rồi cùng hắn nói chuyện đã đi tới trước mặt, nhướng mày: 

- Được rồi, vị này là bằng hữu của ta, như thế nào, bằng hữu của ta muốn đi vào, cũng cần sớm hẹn trước? 

- Nguyên lai là bằng hữu của Sở công tử, tại hạ không dám! 

Gã sai vặt vội vàng cúi đầu, vẻ mặt cung kính. 

- Không dám là tốt! 

Nhẹ gật đầu, Sở công tử quay đầu nhìn về phía Trương Huyền: 

- Vị bằng hữu kia, ta đã sớm đặt phòng, cùng đi đi! 

- Cái này.

.

Trương Huyền nhíu mày. 

- Không có hẹn trước, là không thể nào đi vào, ngay cả đi vào cũng không được, còn có thể làm cái gì? 

Sở công tử cười nói. 

- Cũng phải! 

Thấy người đi vào Tái Xuân Lâu nối liền không dứt, không có hẹn trước, thật sự có khả năng không vào được, đơn giản là không cách nào đi vào, náo một trận mà nói, sẽ rất mất mặt.

.

. Được không bù mất! 

Rõ những thứ này, Trương Huyền đành phải gật đầu: 

- Đa tạ! 

- Không cần khách khí, nhìn huynh đệ mang theo mỹ nữ mà đến, xem xét liền biết là người trong nghề, trợ giúp lẫn nhau, hẳn là.

.

Ánh mắt Sở công tử chớp chớp, một bộ “ta hiểu”. 

- Ta.

.

Thấy biểu lộ của hắn, Trương Huyền biết chắc đã hiểu lầm, muốn giải thích, chỉ thấy đối phương vẻ mặt ngạo nghễ: 

- Yên tâm đi, vợ của bạn không thể ức hiếp, là bằng hữu, nữ nhân của ngươi ta tự nhiên sẽ tôn trọng, yên tâm đi.

.

Trương Huyền nâng trán. 

Náo đến mức nào a! 

Được rồi. 

Còn không bằng không giải thích, nếu không càng thêm phiền toái. 

Đi theo sau lưng Sở công tử, không lâu sau, đi vào một gian phòng ở lầu hai. 

Gian phòng vô cùng sạch sẽ, có thể nhìn hết toàn bộ Tái Xuân Lâu, càng quan trọng là.

.

. bên trong còn có mấy gian phòng, cực kỳ rộng rãi, xem xét liền biết, bao xuống cái này giá trị xa xỉ. 

- Thiếu gia! 

Mới vừa vào trong, liền chứng kiến mấy nữ tử tiến lên đón, từng cái dung mạo bất phàm. 

Tuy kém đám người Hồ Yêu Yêu một đoạn, nhưng cũng là mỹ nữ trong trăm có một. 

- Ân! 

Sở công tử gật đầu, nhìn về phía Trương Huyền: 

- Những người này đều là bằng hữu của ta, trước khi đến, liền bảo các nàng tới đây chờ trước, xem xong Kinh Hồng Vũ, hồn cũng đi ra, không tiết chút hỏa, ta sợ chịu không nổi.

.

- Tiết hỏa? 

- Đúng vậy, Tái Xuân Lâu Kinh Hồng Sư, bán nghệ không bán thân, nhưng kỹ thuật nhảy, eo nhỏ, tư thái, mùi vị.

.

. Chỉ cần nhìn một cái, câu người ngay cả mạng cũng không còn, chỉ nhìn không có biện pháp ăn, ai có thể chịu được? 

Sở công tử lắc đầu: 

- Huynh đệ mang mỹ nữ tới.

.

. Xem xét cũng biết là người trong đồng đạo! 

- Khục khục, ta tới nơi này, không phải vì chuyện đó. 

Nghe gia hỏa này càng nói càng vô nghĩa, Trương Huyền nhịn không được: 

- Ta là muốn tìm Kinh Hồng Sư.

.

- Tất cả mọi người là nam nhân, ta hiểu, ai tới nơi đây không phải vì tìm Kinh Hồng Sư? Đúng rồi, còn không biết huynh đệ xưng hô như thế nào? Tại hạ Sở Tường! 

Nở nụ cười thoáng cái, Sở công tử tự giới thiệu. 

- Nguyên lai là Sở Tường công tử, tại hạ Trương Huyền! 

Trương Huyền gật đầu. 

Lần trước dùng tên giả ăn thiệt thòi, lần này chẳng muốn tiếp tục, trực tiếp nói tên thật. 

Dù sao mục đích tới nơi này cũng không phải vì nhìn tiên nữ, mà là khảo hạch Kinh Hồng Sư. 

- Nguyên lai là Trương công tử, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.

.

Cười cười, tuy ngoài miệng Sở Tường nói ngưỡng mộ đã lâu, nhìn căn bản chưa từng nghe qua cái tên này. 

Cũng khó trách, ở Hồng Viễn Đế Quốc, Trương Huyền như sấm bên tai, người người đều biết, nhưng ở Thanh Nguyên đế quốc, nghe qua lại thành chuyện lạ.