Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Người của Độc Điện hoàn toàn chính xác là bởi vì hắn, mới bị liên quan đến, một khi giao cho Danh Sư Đường, tất nhiên sẽ chịu rất nhiều chính nghĩa chi sĩ xa lánh, kết quả cuối cùng ai cũng không biết. 

Nhưng mà nếu như có thể chiêu mộ vào Chiến Sư Đường, liền không giống nhau. 

Không chỉ cho cơ hội tẩy trắng, càng ban cho thân phận tốt hơn...

. Chắc hẳn rất nhiều Độc Sư sẽ không cự tuyệt. 

Hơn nữa, mấu chốt nhất là, nếu như có thể dùng tốt Độc Sư, thực lực chỉnh thể của Chiến Sư Đường tất nhiên sẽ lập tức bạo tăng! 

- Chuyện này nhất định không được.

.

Da mặt của Hình Đường chủ co lại, vội vàng khoát tay. 

- Vì sao? 

Trương Huyền sững sờ. 

- Độc Sư ngươi cũng biết, luôn đã quen phân tán, ta sợ gia nhập Chiến Sư Đường, rất khó khống chế. Chuyện trọng yếu nhất, là công pháp tu luyện của bọn hắn, rất nhiều đều cực kỳ quỷ dị, không phải đường lối đứng đắn, Danh Sư sẽ không làm.

.

Hình Đường chủ lắc đầu. 

Độc Sư, vì tăng lên tu vi, nuôi dưỡng độc trùng, nuốt vào độc vật, thậm chí dùng tính mạng dưỡng cổ.

.

. Không ít thủ đoạn đều chạm đến điểm mấu chốt của Danh Sư. 

Chiến Sư, là một chi nhánh của Danh Sư, thật muốn tiếp nhận, về sau còn làm sao dùng người? 

Chiến Sư có thể tăng lên thực lực, có thể tăng lên sức chiến đấu, nhưng cũng có chuẩn tắc, không phải là người nào cũng có thể thu. 

- Cái này đơn giản, ta sẽ lần nữa xếp đặt thiết kế phương pháp tu luyện Độc công cho bọn hắn, đường đường chính chính, phù hợp Đại Đạo! Hơn nữa, ta sẽ để bọn họ nghe lời, để Đường chủ có thể triệt để khống chế! 

Trương Huyền nói. 

Trong Độc công, hoàn toàn chính xác có rất nhiều trái nhân luân, lễ giáo, bất quá chuyện này muốn xử lý rất đơn giản. 

Chỉ cần tu luyện Độc công bản rút gọn, không chỉ tu vi tiến bộ cực nhanh, cũng không cần đi tà ma ngoại đạo! 

- Cái này.

.

Hình Đường chủ chần chờ. 

Năng lực của thanh niên trước mắt này hắn biết rất rõ ràng. 

Có thể nhìn công pháp một lần, mười một cái hô hấp, liền tu luyện tới viên mãn như ý, sửa chữa Độc công, thật sự có khả năng. 

Nếu như có thể giải quyết hai điểm này, hợp nhất Độc Sư, đối với Chiến Sư Đường bọn họ hoàn toàn chính xác có trợ giúp rất lớn. 

Không nói cái khác, chỉ nói Trung Thanh Vương, năm đó nếu không phải dựa vào độc, làm sao có thể một bước lên trời, ngắn ngủn hơn hai mươi năm, liền đi tới tình trạng bây giờ. 

- Danh Sư, hữu giáo vô loại, tuy danh tiếng của Độc Sư không tốt, nhưng Tổng bộ một mực không có hạ lệnh diệt trừ, nói rõ đang cho cơ hội.

.

. Nếu như Trương sư có thể có biện pháp, khiến những Độc sư này cam tâm tình nguyện vì Nhân tộc dốc sức, ta sẽ báo cáo Tổng bộ, tuyệt đối là một đại công! 

Nghe được đối thoại, Ngô sư nói xen vào. 

Độc Sư là để cho người sợ hãi, nhưng có thể dùng tốt, sức chiến đấu sẽ rất đáng sợ. 

Nhất là thời điểm đối mặt quần công. 

Tổng bộ Độc Điện, tuy che giấu rất sâu, nhưng Tổng bộ Danh Sư Đường tất nhiên biết được, cho tới nay không có đối phó giống như Vu Hồn Sư lúc trước, xuất thủ tiêu diệt, nói rõ không phải tội ác tày trời, không thể tha thứ. 

Huống chi, những Độc sư này, rất nhiều đều sinh trưởng ở trên đảo nhỏ kia, chưa bao giờ đi ra, coi như học độc, cũng chưa có hại ai. 

Không có hại ai, chưa làm việc ác, chỉ bằng vào chức nghiệp không tốt, liền muốn gạt bỏ tánh mạng người ta, thật làm như vậy, Danh Sư cùng những chức nghiệp khác có gì khác nhau? 

- Tốt! 

Nghe được Ngô sư đồng ý, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra. 

Tuy thực lực của Hình Đường chủ vượt qua Ngô sư, nhưng muốn nói địa vị, tự nhiên là người sau cao hơn một bậc, nếu như hắn nói vậy, tất nhiên là nghĩ kỹ phương pháp xử lý. 

- Vậy hai vị ở chỗ này đợi chờ, ta đi địa lao xem người Độc Điện, thuận tiện nhìn xem có thể thuyết phục hay không, thật sự không được, lại thương nghị quyết định như thế nào! 

Trương Huyền nói. 

- Cái này.

.

. cũng tốt, bất quá trên người Trương sư còn có tổn thương.

.

Ngô sư có chút bận tâm. 

- Ăn xong thuốc chữa thương, cộng thêm thể chất của ta, tạm thời đã không có trở ngại! 

Trương Huyền cười khoát tay áo. 

- Không ngại là tốt rồi, bất quá tính tình của Độc Sư khó đoán, không bằng ta đi với ngươi! 

Nhớ tới thủ đoạn của vị trước mắt này, biết rõ chút tổn thương ấy hẳn là không ngại, Ngô sư nhẹ nhàng thở ra, nói tiếp. 

- Được rồi, lấy địa vị cùng thân phận của ngươi bây giờ, ta sợ sẽ mang đến áp lực cho bọn hắn, ta một mình đi tới là được.

.

Trương Huyền cự tuyệt. 

Muốn thuyết phục đám người Hứa trưởng lão gia nhập Chiến Sư Đường, hơn nữa ngoan ngoãn nghe lời, khẳng định phải bày ra thân phận Tôn Cường, Ngô sư đi tới, chẳng khác nào chứng thực thân phận Độc Sư của hắn, vẫn phải cẩn thận một chút mới tốt. 

- Cái này.

.

Dừng lại một chút, Ngô sư đành phải nhẹ gật đầu: 

- Cũng tốt, chúng ta có thể không vào địa lao, bất quá phải ở bên ngoài đợi chờ, một khi phát hiện vấn đề, sẽ lập tức xuất thủ! 

- Làm phiền nhị vị rồi! 

Biết rõ đối phương là thật quan tâm mình, Trương Huyền nhẹ gật đầu. 

Dưới sự dẫn dắt của vị Danh Sư vừa rồi kia, mọi người đi vào địa lao. 

Để Ngô sư, Hình Đường chủ ở bên ngoài chờ đợi, Trương Huyền đi vào một mình. 

Địa lao của Vương Phủ có chút âm trầm, bốn phía hiện đầy đủ loại đại trận, phòng ngừa tu luyện giả bị giam giữ chạy ra. 

Đi vào trong đó, cốt cách toàn thân Trương Huyền khanh khách rung động, một lần nữa biến thành bộ dáng “Tôn Cường”. 

- Hứa trưởng lão.

.

Rất nhanh thấy được Hứa trưởng lão, quả nhiên giống như vị Danh Sư kia nói, nhận lấy cực hình rất nặng, so với hơn hai tháng trước gầy đi không ít, khí tức cũng có chút uể oải. 

Xem xét liền biết, thương thế không nhẹ. 

Đồng dạng bị giam giữ, chỉ có đại khái khoảng trăm người. 

Còn những người khác của Độc Điện, sống hay chết cũng không biết. 

- Tổ Sư.

.

Chứng kiến Trương Huyền, đám người Hứa trưởng lão vốn sững sờ, sau đó từng cái tràn đầy kích động. 

Vị Tôn Cường trước mắt này, Hải độc sư, Bạch độc sư đã chứng minh thân phận, bọn hắn không có chút hoài nghi nào. 

- Ta chỉ là người hộ tống Tổ Sư, không phải Tổ Sư, gọi ta Tôn Cường là được.

.

.