Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Danh Sư lục tinh nhịn không được cảm khái. 

- Đầm lầy Tế Bắc? 

Trương Huyền nhíu mày. 

Cái chỗ này, đi vào Thanh Nguyên thành không lâu, cũng đã nghe ít nhất ba bốn lần rồi. 

Ngoan Nhân ở chỗ này, Vu Hồn Sư ở đây...

. Như thế nào vị đệ nhất thiên tài này cũng tới thí luyện? 

- Đúng vậy! Nghe nói đầm lầy Tế Bắc có một quỷ quật, đối với tâm cảnh của người có trợ giúp thật lớn, không ít Danh Sư đều mộ danh tiến đến, Trương sư chỉ ở chỗ đó một tháng, liền làm thành tích xông Luyện Tâm Kiều gia tăng lên một khắc độ, tám chín phần mười là tìm đến chỗ này! 

Vẻ mặt của Danh Sư lục tinh tràn đầy hưng phấn. 

- Quỷ quật? Trong này có cái gì? 

Trương Huyền hiếu kỳ. 

Có thể ma luyện tâm cảnh, đơn giản là Tâm Ma, ảo cảnh, cùng với các loại cảm ngộ, mượn nhờ đau đớn trên thân thể rèn luyện ý chí.

.

. Cái quỷ quật này là cái gì? Có thể khiến người tăng lên tâm cảnh rất nhanh, còn dẫn tới vô số Danh Sư tiến tới? 

- Ta chưa đi qua nên không biết, bất quá, nghe nói bên trong có một suối nước, hình dạng như ánh mắt, chỉ cần nhìn sang, có thể chứng kiến ý niệm trong lòng, nhìn thời gian càng lâu, sinh sôi càng nhiều, chỉ cần đi ra hình ảnh trong nước, chém giết những tạp niệm này, tâm cảnh sẽ càng ngày càng mượt mà, càng ngày càng cao.

.

Suy nghĩ một chút, Danh Sư lục tinh giải thích. 

- Nước suối có thể phản chiếu ý niệm trong đầu? 

Trương Huyền trừng to mắt. 

- Đúng vậy, thời điểm lần đầu tiên ta nghe nói, cũng không thể tin được, về sau nghe nhiều, liền không cảm thấy kì quái.

.

. Chỉ là quỷ quật này, cũng không phải là cố định ở địa phương nào, mà sẽ di động, coi như là Danh Sư, cũng phải có cơ duyên mới có thể tìm được! Lần này người đi cùng Trương sư, chừng hơn hai mươi vị, chỉ có tâm cảnh của hắn bạo tăng.

.

. Xem ra những người khác không có vận khí này! 

Danh Sư lục tinh nói. 

- A! 

Trương Huyền nhẹ gật đầu. 

Xem ra cái gọi là đầm lầy Tế Bắc kia thật đúng là địa phương kỳ quái, khảo hạch Danh Sư thất tinh xong, có cơ hội, nhất định phải đi tới nhìn xem. 

- Mau nhìn, đã tới khắc độ thứ năm rồi.

.

Đang cân nhắc, thanh âm hưng phấn ở bốn phía tiếp tục vang lên, nổi bật nhất là một thanh âm cực kỳ bén nhọn. 

Trương Huyền quay đầu nhìn lại, sau đó chứng kiến nữ tử cối xay vừa rồi kia, hai mắt đang hưng phấn nhìn về phía Luyện Tâm Kiều, hận không thể lập tức bổ nhào vào thân ảnh trên cầu, vì hắn sinh Hầu Tử. 

Ngẩng đầu nhìn lướt qua, quả nhiên thấy Trương Cửu Tiêu ở trên cầu chạy tới khắc độ thứ năm, bất quá, tựa hồ cũng đạt tới cực hạn, liên tục lắc lư, tựa hồ tùy thời ngã sấp xuống. 

- Hẳn là đến cuối.

.

Âm thầm gật đầu, Trương Huyền đang định rời đi không để ý tới nữa, chợt nghe một thanh âm không vui vang lên: 

- Tiễn khách! 

Ngay sau đó, liền chứng kiến sau cầu có một cánh cửa mở ra, hai người mặc áo giáp chật vật từ bên trong đi ra. 

- Là Ngô sư! 

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên. 

Thanh âm rất quen thuộc, không phải người khác, đúng là Ngô sư, xem ra hắn hẳn là ở trong phòng. 

- Đi qua đi! 

Nơi này cũng không có gì có thể nhìn, thấy muốn đi tới, chỉ có thông qua cầu, Trương Huyền cũng không do dự, nhấc chân đi tới trên cầu. 

.

.

- A.

.

. Kiên trì, kiên trì, ta phải kiên trì.

.

Trên cầu, đầu Trương Cửu Tiêu chảy đầy mồ hôi, hoa mắt, trong lòng liên tục gào rú. 

Bất quá, vô luận kiên trì như thế nào, tinh thần đã tiêu hao hầu như không còn, rút cuộc kiên trì không nổi. 

- Được rồi, liền đến nơi này đi.

.

Tinh thần buông lỏng, ngay thời điểm hắn tính toán buông tha, lại chứng kiến một thanh niên mặc trường bào Danh Sư lục tinh, tu vi loáng thoáng có thể thấy được, Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong. 

Giờ phút này, đang ưu nhã từ phía sau đi tới, đi vào trước mặt, vỗ vỗ vai hắn, tràn đầy thành khẩn nhẹ gật đầu. 

- Cố gắng lên! 

Ngay sau đó, nhàn nhã theo cầu đi tới.

.

Với hắn mà nói, không kiên trì nổi khảo hạch Luyện Tâm Kiều, tùy thời có thể hôn mê, đối với đối phương mà nói, dễ dàng giống như dạo phố.

.

- Mười khắc độ.

.

. Một chút việc cũng không có? 

Khóe miệng co giật, Trương Cửu Tiêu dừng lại ở tại chỗ, cả người choáng váng. 

Không chỉ hắn, dưới đài cũng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được. 

Danh Sư lục tinh mới vừa rồi hai mắt trợn tròn, biểu lộ như gặp quỷ rồi. 

Bờ mông như cối xay cũng đình chỉ vặn vẹo, miệng há còn lớn hơn bờ mông.

.

.