Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Đường đi nguyên bản cực kỳ náo nhiệt, đến sau nửa đêm, cũng có chút quạnh quẽ, duỗi lưng một cái, Trương Huyền đi về phía Chiến Sư Đường. 

Mới đi không xa, đột nhiên nhướng mày, tóc gáy trên thân đột nhiên nổ lên. 

Rõ ràng cảm giác được, sau lưng có người theo dõi, nhưng vô luận thần thức hay ánh mắt, lại tìm không ra. 

Vù vù! 

Không dám do dự, thân thể nhoáng một cái, Thiên Đạo thân pháp vận chuyển, rất nhanh bay vút về phía trước, một hơi bay hơn mười dặm, đang muốn xoay người, liền cảm thấy một đạo khí tức tập trung. 

Vội vàng xoay người, sau đó chứng kiến một Hắc bào nhân đứng ở cách đó không xa. 

Thiên Đạo thân pháp một hơi chạy ra xa như vậy, đối phương cũng có thể nhẹ nhõm đuổi theo, hơn nữa để cho hắn không phát hiện được, thực lực không khỏi quá đáng sợ đi! 

Mồ hôi lạnh thoáng cái chảy xuống, ánh mắt Trương Huyền nheo lại. 

Loại tình huống này, trước kia chưa bao giờ gặp qua. 

- Không cần khẩn trương, nếu như ta muốn giết ngươi, ngươi đã sớm chết rồi...

Hắc bào nhân thấy không rõ lắm dung mạo, chỉ có thể nghe ra thanh âm mang theo trầm trọng, cả người yên tĩnh đứng ở trước mắt, lại như sáp nhập vào tự nhiên, tùy thời biến mất. 

Minh Lý Chi Nhãn chuyển động, nhìn sang, thân thể Trương Huyền run lên. 

Căn bản nhìn không thấu tu vi của đối phương, nói cách khác.

.

. thực lực của đối phương tuyệt đối vượt qua Hình Đường chủ, thậm chí.

.

. Cũng có thể vượt qua Xuất Khiếu Cảnh! 

Thanh Nguyên thành, lúc nào xuất hiện cao thủ như thế? 

- Tiền bối.

.

. Là chuyên môn chờ ta? 

Trong lòng khẩn trương, nhưng cũng biết, đối phương thật muốn động thủ, căn bản trốn không thoát, vội vàng ôm quyền. 

Vừa đi ra Giám Bảo Sư Công Hội liền gặp, nói rõ đối phương đang đợi hắn. 

- Ta chỉ phóng ra một tia khí tức, có thể phát hiện nhanh như vậy, nói rõ tâm cảnh khắc độ của ngươi cực cao, cực kỳ nhạy cảm với hoàn cảnh! 

Không có trả lời hắn, người kia chắp hai tay sau lưng, hừ một tiếng: 

- Ta tới rất sớm, tình cảnh ngươi giải quyết bức họa kia, tất cả đều nhìn ở trong mắt, tuổi còn trẻ, thì có nhãn lực như thế.

.

. Coi như không tệ! 

- Lúc đó đã tới? 

Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại. 

Thời điểm tới nơi này, Ngô sư một mực làm bạn, chung quanh hắn cũng chú ý, cái gì cũng không phát hiện.

.

Theo lâu như vậy, cũng không biết.

.

Không khỏi quá đáng sợ! 

- Không biết tiền bối chuyên môn theo ta, là có ý gì? 

Lặng lẽ câu thông Thiên Đạo Thư Viện, kết quả cái gì cũng không phát hiện. 

Đối phương không có thi triển Võ Kỹ, coi như la lên “thiếu sót” cũng sẽ không hình thành thư tịch, không cách nào biết rõ lai lịch. 

- Không có ý gì, chỉ muốn nhìn xem, ngươi có tư cách cùng năng lực kia hay không! 

Hừ nhẹ một tiếng, Hắc bào nhân ngẩng đầu, là một lão giả hơn sáu mươi tuổi, chưa bao giờ thấy qua. 

Bành! 

Kèm theo hắn nói, Trương Huyền cảm thấy ngực khó chịu, như bị cái gì va chạm, thân thể lập tức bay ngược ra. 

Trong nháy mắt, không gian trước mắt như bị chen lấn bẹp, mà hắn giống như tôm hùm bị bóp ở trong lòng bàn tay, vô luận nhảy như thế nào cũng giãy giụa không ra. 

- Cái này.

.

Đồng tử co rút lại. 

Hiện tại Thư Viện cũng không có xuất hiện thư tịch, nói rõ đối phương một mực không có thi triển Võ Kỹ.

.

. Không thi triển Võ Kỹ, liền lợi hại như thế, để cho hắn phản kháng không được.

.

Đây là thực lực gì? 

Thánh Vực ngũ trọng đỉnh phong? 

Lục trọng? 

Hay thất trọng? 

Dù sao cũng không phải thực lực của hắn bây giờ có thể chống chọi. 

- Tiền bối, nếu như tìm ta, chỉ là vì biểu hiện thực lực của mình, vậy thì không cần, ta chỉ là tiểu nhân vật Thánh Vực nhị trọng, coi như biểu hiện ra nhiều hơn nữa, cũng xem không hiểu! 

Biết rõ nguy hiểm, nhưng Trương Huyền cũng rõ, không thể bối rối, tâm cảnh vận chuyển, trong thanh âm mang theo ý vị đặc thù. 

Thực lực kém đối phương quá nhiều, chỉ có thể trông chờ tâm cảnh khắc độ siêu cường, có thể khiến đối phương thất thần, lưu cho hắn thời gian, thừa cơ đào tẩu. 

- Tâm cảnh không tệ, bất quá.

.

. Muốn thi triển Sư Ngôn Thiên Thụ với ta, còn kém một ít.

.

Tựa hồ biết ý nghĩ của hắn, lão giả áo đen cười nhạt một tiếng. 

- Tiền bối nói chuyện gì chứ.

.

. Nhất định là hiểu lầm, hiểu lầm! 

Da đầu nổ tung, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy tươi cười, trên mặt tất cả đều là thành khẩn. 

Đối phương ngay cả hắn thi triển Sư Ngôn Thiên Thụ cũng có thể nhìn ra, nói rõ tâm cảnh không dưới hắn! 

May mắn không có lỗ mãng dùng sức mạnh, nếu không, chỉ sợ sẽ lọt vào cắn trả, sống không bằng chết. 

- Là có chút tiểu thông minh, bất quá, đối với loại người như ta, không có bất kỳ tác dụng nào! 

Lão giả lắc đầu. 

- Ta làm sao có thể thi triển tiểu thông minh.

.

. Tiền bối, dễ dàng như thế liền giam cầm ta ở chỗ này, theo dõi cũng không phát hiện được, tâm cảnh khắc độ cao không cách nào suy nghĩ.

.

. Không biết là loại cao thủ cấp bậc nào, có thể biểu diễn Võ Kỹ cho ta xem một chút không? 

Sắc mặt Trương Huyền đỏ bừng, tràn đầy áy náy: 

- Ta là từ địa phương nhỏ tới, cho tới bây giờ chưa thấy qua cao thủ lợi hại như thế, cực kỳ chiêm ngưỡng phong phạm cường giả, nếu như có thể nhìn một chút, coi như bị giết cũng đáng giá!