Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Cái thanh âm này, phảng phất như từ đáy lòng sinh ra, lại giống như từ thời không xa xôi bay đến, trực tiếp đi vào trong tai, để cho hắn cũng kìm lòng không được có chút mê muội. 

- Nguy rồi, cái này là Ma Âm...

Đồng tử co rụt lại, Hình Đường chủ đang muốn nói chuyện, liền chứng kiến mười chín người vây công trên đài, trong ánh mắt xuất hiện mê mang, tựa hồ có chút choáng váng. 

Rầm ào ào! 

Ngay sau đó, Trương Huyền cũng không đi đến công, mà ánh mắt hờ hững xem một vòng. 

Động tác của hắn không nhanh, mang theo u nhã, tựa như một Đế Vương tra xét quân lính của mình, vừa giống như một vị Danh Sư nhìn đệ tử trốn học.

.

Một cái nháy mắt, trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra sợ hãi cùng kính sợ. 

Phù phù! 

Một vị Chiến Sư tâm cảnh hơi yếu, nhịn không được nữa trực tiếp quỳ rạp xuống đất: 

- Ta sai rồi.

.

. Lần sau không dám nữa.

.

Kèm theo gia hỏa này quỳ xuống, những người khác cũng mặt xoắn xuýt, thân thể ngã trái ngã phải, xem ra đang cưỡng ép nhịn xuống. 

- Không cần tiếp tục đánh, các ngươi đã thua.

.

Hình Đường chủ vội vàng nhảy lên đài cao, lần nữa nhìn về phía Trương sư cách đó không xa, lòng tràn đầy hoảng sợ. 

Mười chín người đồng thời tiến công, hắn hai chân không có rời mặt đất, hai tay trói chặt, đơn giản tránh né công kích như phong bạo không nói, một câu, lại để cho mọi người lâm vào ảo cảnh, một ánh mắt, bị dọa sợ không dám phản kháng.

.

Thật là đáng sợ! 

- Vâng! 

Nghe được tiếng quát, mọi người mới phản ứng tới, từng cái trên đầu tràn đầy mồ hôi lạnh, kìm lòng không được lui về sau, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, như nhìn một quái vật. 

Chung một chỗ vây công, lúc nào trúng chiêu cũng không biết.

.

. Đối phương thật muốn giết bọn hắn, khẳng định hiện tại đã là tử thi rồi. 

- Vừa rồi Trương sư hẳn là dùng.

.

. chức nghiệp Kinh Hồng Sư? 

Không để ý tới bọn hắn khiếp sợ, Hình Đường chủ đi vào trước mặt, nhịn không được hỏi. 

Đối phương nói ra, dùng thiên phú Ma Âm Sư, nhưng ánh mắt nhìn quanh một vòng, dùng là năng lực Kinh Hồng Sư! 

- Không sai! 

Trương Huyền gật đầu. 

- Kinh Hồng Sư.

.

. Cũng có thể tản mát ra uy nghiêm dày đặc như thế? 

Hình Đường chủ trừng to mắt, tràn đầy không hiểu. 

Ở trong ấn tượng của hắn, Kinh Hồng Sư đều là ăn mặc vô cùng bại lộ, kỹ thuật nhảy vô cùng mềm mại đáng yêu.

.

. Mà vừa rồi ánh mắt của Trương sư, mang theo lạnh lùng nghiêm nghị làm cho người không dám phản kháng, cử chỉ động tác như là Đế Vương.

.

. Kinh Hồng Sư cũng có thể làm được dạng này? 

- Kinh Hồng Sư, cũng không phải dựa vào mị hoặc mới có thể để cho người si mê, nếu đơn giản như vậy mà nói, năm đó Khổng Sư cũng không có khả năng cho phép chức nghiệp này lưu lại! Chính thức tu luyện tới đỉnh phong, một ánh mắt, một động tác, đều tự thành lực lượng, phát huy ra sức chiến đấu thường nhân khó có thể tưởng tượng! 

Nhẹ nhàng khẽ động, cởi dây trói ra, Trương Huyền thản nhiên nói. 

Kinh Hồng Sư, nếu như chỉ dựa vào cởi quần áo, cùng các loại kỹ thuật nhảy yêu mị mới có thể công kích, liền không xứng xưng là chức nghiệp đặc thù rồi. 

Đại âm hi thanh, đại tượng vô hình. 

Một chức nghiệp có thể truyền thừa xuống, chỉ dựa vào đường ngang ngõ tắt, là không thể nào. 

- Thụ giáo.

.

Vẻ mặt Hình Đường chủ tràn đầy xấu hổ. 

Lúc trước hắn thân là Chiến Sư, một mực xem thường chức nghiệp như Kinh Hồng Sư, cho rằng là khoe khoang da thịt, hiện tại mới biết được.

.

. Không có chức nghiệp để cho người xem thường, chỉ có người khiến người ta xem thường. 

- Các ngươi cùng tiến lên, cũng không có làm tổn thương ta, có không phục hay không, muốn thử lại lần nữa không? 

Không để ý tới Hình Đường chủ, Trương Huyền nhìn về phía mọi người. 

- Không dám.

.

- Chúng ta bội phục đầu rạp xuống đất! 

- Hy vọng Trương sư có thể chỉ điểm, vô luận để cho chúng ta làm cái gì, cũng nghĩa bất dung từ.

.

.

.

Mọi người đồng loạt nhìn tới, trong ánh mắt tràn đầy lửa nóng. 

Nếu như nói lúc trước chỉ là bội phục Trương Huyền thiên phú vô song, mà thông qua lần chiến đấu này, dĩ nhiên rõ, đối phương lý giải chiến đấu cùng ứng biến, căn bản không phải là bọn hắn có thể so sánh. 

Cả hai kém cách xa vạn dặm, không thể so sánh nổi. 

Có thể học tập người như vậy, tuyệt đối là chuyện may mắn. 

- Ân! 

Thấy thái độ của mọi người triệt để cải biến, Trương Huyền hài lòng gật đầu. 

Trói chặt hai tay, giam cầm hai chân chiến đấu với đối phương, cũng không phải vì trang bức, mà là đả kích lòng tin của những thiên tài này, để cho bọn họ triệt để bái phục. 

Chỉ có như vậy, mới có thể nhằm vào mọi người chế định kế hoạch tu luyện, mới có thể ở trong ba ngày, để cho bọn hắn có biến hóa thoát thai hoán cốt. 

- Nếu như không ai tỷ thí nữa, hiện tại ta bắt đầu an bài tu luyện, mỗi người các ngươi, đều có hạng mục bất đồng, ta hy vọng trong ba ngày, nhất định phải hoàn thành, làm không được.

.

. Đừng trách ta không lưu tình! 

- Vâng! 

Mọi người đồng thời gật đầu. 

- Ân, các ngươi không giống thành viên Huyền Huyền Hội, bọn hắn vô luận ánh mắt hay ý thức chiến đấu, cũng không tính quá mạnh mẽ, giống như tờ giấy trắng, có thể tùy ý viết, ta giảng bài, có thể để cho đối phương tiến bộ rất lớn. Các ngươi không giống.

.

. Rất nhiều kỹ xảo chiến đấu đã dung nhập cốt tủy, chỉ là giảng bài mà nói tiến bộ quá mức bé nhỏ, chỉ có thể sử dụng những biện pháp khác.

.

Thấy tất cả mọi người đều đáp ứng, lúc này Trương Huyền mới khẽ đảo cổ tay, lấy ra trang giấy, rất nhanh viết hai mươi kế hoạch huấn luyện. 

- Tốt rồi, đây là ta nhằm vào mỗi người, chuyên môn viết ra kế hoạch huấn luyện, cầm lấy đi nghiêm khắc tu luyện đi! 

Mọi người từng cái tiếp nhận, tất cả đều đầy cõi lòng hưng phấn nhìn sang, chỉ nhìn thoáng qua, đồng tử tất cả co rút lại, tròng mắt sắp rơi trên đất, cảm thấy sắp điên rồi.