Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Không đúng! Nếu như là Thánh Nhân quý tộc xuất thủ, khẳng định đường đường chính chính, trực tiếp nghiền ép ta rồi, không cần phải lặng lẽ làm việc...

Sau khi khiếp sợ, người mang mặt nạ bằng đồng xanh nhíu mày, kịp phản ứng. 

Thánh Nhân Trương gia, được xưng Danh Sư Đại Lục đệ nhất gia tộc, bên trong cao thủ nhiều như mây, nhiều vô số kể, nếu thật đã biết bí mật của bức họa này, khẳng định đã sớm tìm tới, một tát chụp chết mình rồi, không cần phải che lấp. 

Mặc dù có Danh Sư Đường tọa trấn, đại bộ phận sự tình chú ý quy tắc, nhưng ở trước mặt thực lực chân chính, quy tắc gì gì đó, cũng sẽ bị nghiền ép. 

Trương gia, là loại có đủ thực lực nghiền ép hết thảy này. 

- Dù sao ta nhìn thấy, chính là mỹ nhân đi tắm.

.

Thấy đối phương không tin, Trương Huyền lắc đầu: 

- Thật sự không tin, có thể tìm người hỏi một chút, Trương Huyền ta, luôn luôn có thanh danh tốt.

.

- Đã đủ rồi! Kéo ngươi tới đây, là muốn ngươi để cho bức họa trở lại như lúc ban đầu! 

Biết rõ tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này, sẽ không dứt, đã chậm trễ rất lâu, người mang mặt nạ bằng đồng xanh hừ lạnh. 

Cho dù lúc trước họa quyển bị người thêm vào nội dung mới, nhưng chỉ cần trình độ Thư Họa Sư đầy đủ, vẫn có thể phục hồi như cũ. 

Dù sao niên đại bất đồng, chỉ cần trình độ đạt tới, không khó lắm. 

Vị trước mắt này, có thể đơn giản phá vỡ phong ấn, làm được sự tình mình và Mông Trùng hội trưởng cũng làm không được, ở trên chức nghiệp thư họa, đã đạt đến trình độ cao nhất của Thanh Nguyên đế quốc, so với Vô Bi lão nhân lúc trước, cũng không kém chút nào, do hắn xuất thủ, khả năng hoàn thành thật lớn. 

Trương Huyền lắc đầu: 

- Không phải ta không muốn, mà là làm không được.

.

- Làm không được? 

Người mang mặt nạ bằng đồng xanh cười lạnh, ánh mắt mang theo sát khí: 

- Xem ra ngươi còn không có làm rõ tình cảnh của mình! Bây giờ ngươi bị ta bắt tới đây chính là Linh Hồn.

.

. Nói cách khác.

.

. nhục thân đã chết, bây giờ là người chết! 

Người mang mặt nạ bằng đồng xanh nói. 

- Người chết? 

Trương Huyền lộ ra hoảng sợ: 

- Ta chết rồi? 

Cúi đầu nhìn thoáng qua, chứng kiến thân thể hư nhạt, sau đó trước mắt tối đen, trực tiếp sợ hôn mê bất tỉnh. 

- .

.

Chứng kiến động tác của gia hỏa trước mắt này, người mang mặt nạ bằng đồng xanh nắm tóc, có chút điên cuồng. 

Linh Hồn của đối phương bị hắn dùng bí pháp rút đi, chỉ cần không phải suy nghĩ có vấn đề, liền khẳng định biết rõ! 

Bản thân vừa nói, cố ý giả bộ kinh ngạc, còn giả bộ bất tỉnh.

.

. Đại ca, ngươi là hồn phách, choáng váng được sao? 

Hồn thể bị giam cầm, chạy không thoát, cũng tán loạn không được, nhục thân đã chết.

.

. Dựa theo tình huống bình thường, không nên rất sợ hãi, không dám nhiều lời, ngoan ngoãn nghe theo phân phó sao? 

Bộ dáng này, là cái tình huống gì? 

- Không cần phải giả bộ, cái tế đàn này, đừng nói muốn choáng váng, muốn chết cũng làm không được.

.

Hận không thể đi lên một chưởng chụp chết đối phương, người mang mặt nạ bằng đồng xanh cắn răng nói. 

- Choáng váng không được a.

.

Trương Huyền tràn đầy tiếc nuối ngồi dậy: 

- Quên đi, trước không choáng, bất quá, ngươi nói ta xác thực làm không được! 

Trong họa quyển cất giấu Khổng Sư hư ảnh, dùng mỹ nhân xuất dục đồ che lấp, liền đã định trước không thể nói ra, muốn phục hồi như cũ, tuyệt đối không có khả năng. 

Thấy gia hỏa này quả nhiên giả bộ bất tỉnh, hơn nữa một chút xấu hổ cũng không có, người mang mặt nạ bằng đồng xanh tức sắp nổ tung, nhưng mạnh mẽ nhịn xuống, ánh mắt nheo lại, trong giọng nói mang theo âm trầm cùng lạnh lùng: 

- Đừng tưởng rằng là hồn phách, ta sẽ không có biện pháp giáo huấn ngươi! Có thể kéo ngươi từ một địa phương khác tới đây, tự nhiên biết rõ một ít bí pháp lợi hại, có thể làm cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong! 

- Dù sao cũng đã chết, tốt nhất giết chết ta a! 

Vẻ mặt Trương Huyền lười biếng nói. 

- Ngươi.

.

Ngực phập phồng, người mang mặt nạ bằng đồng xanh hô hấp khó khăn, cũng không biết là bị tức hay nghẹn: 

- Ngươi đã không biết tốt xấu, ta liền thi triển Sưu Hồn thuật, sau khi sưu hồn, ngươi sẽ hồn phi phách tán, triệt để tử vong! 

Rầm ào ào! 

Nói xong cũng không đợi Trương Huyền trả lời, bàn tay lăng không trảo một cái, một cỗ lực lượng lập tức nghiền ép tới. 

- Là.

.

. thủ đoạn của Vu Hồn Sư! 

Chứng kiến động tác của hắn, ánh mắt Trương Huyền lóe lên. 

Lần này cam tâm tình nguyện bị đối phương bắt, chính là muốn nhìn gia hỏa này rút cuộc là người nào, đến cùng muốn làm gì, không nghĩ tới đối phương trực tiếp thi triển ra thủ đoạn của Vu Hồn Sư.

.

Xì xì xì! 

Trong lòng khiếp sợ, bất quá, Trương Huyền cũng không chống cự đối phương công kích, mà tùy ý để hắn đi vào trong đầu. 

Bởi vì, đối phương thi triển hắn liền nhìn ra, cũng không phải sưu hồn thuật, mà là một loại Hồn Thuật dò xét. 

Sưu hồn thuật tương đối bạo lực, một khi thi triển, hoàn toàn chính xác có thể biết tin tức trong đầu đối phương, nhưng đồng dạng sẽ phá hư hồn phách, cuối cùng dẫn đến hồn phi phách tán, thậm chí tử vong, Hồn Thuật dò xét bất đồng, có thể dò xét bí mật bản thân muốn biết, nhưng không tổn thương đối phương. 

Xem ra gia hỏa này còn hy vọng hắn có thể xuất thủ, khôi phục họa quyển, không dám trực tiếp giết chết. 

- Ta cũng muốn nhìn xem, ngươi đến cùng biết cái gì! 

Quát lạnh một tiếng, ý niệm của người mang mặt nạ bằng đồng xanh du đãng ở trong ý thức của Trương Huyền, rất nhanh đã biết một ít sự tình muốn biết. 

- Lại thật không biết bí mật dưới phong ấn.

.

.