Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Đánh hơn mười phút, thấy tiếp tục đánh nữa, vị Nhạc đường chủ này vô cùng có khả năng chết ngay tại chỗ, lúc này Trương Huyền mới hậm hực để khôi lỗi dừng tay. 

- Nhạc đường chủ, ngươi sử dụng vũ khí, ta cũng dùng...

. Mọi người công bằng công chính, bây giờ ngươi thua, có lẽ không lời nào để nói a! 

Lấy khôi lỗi đi, bóp bóp đối phương một chút, Nhạc Nhất Toàn tỉnh lại, Trương Huyền cực kỳ thành khẩn nhìn qua. 

- Công bằng? Công chính? 

Nhạc Nhất Toàn tiếp tục phun máu tươi. 

Hơn một trăm người đánh một mình ta, cũng gọi công bằng? 

- Nếu như đường chủ cảm thấy không công bằng, ta có thể không dùng binh khí, lại cùng ngươi tỷ thí một trận. Vừa rồi ta liên tục tỷ thí bốn trận, không có nghỉ ngơi, mặc dù bây giờ ngươi chỉ chiến đấu một trận, chiếm tiện nghi, nhưng ta cũng không ngại! 

Trương Huyền nói. 

- Phốc! 

Nhạc Nhất Toàn hộc máu lần nữa. 

Đánh bốn trận, một chút việc cũng không có, hắn một trận liền sắp ngỏm rồi.

.

Động cũng không động được, làm sao so? 

- Nhạc đường chủ không nói lời nào, có phải đại biểu ngầm đồng ý hay không? Đã như vậy, ta liền cố mà làm, cùng ngươi đấu một trận! 

Thấy đối phương chỉ lo hộc máu, không trả lời, Trương Huyền lắc đầu, xiết chặt nắm đấm, muốn đập tới. 

- Ta nhận thua.

.

Nhạc Nhất Toàn vội nói. 

Không nhận thua không được a, tình huống hiện tại của hắn đã không cách nào chiến đấu, thật muốn giống như đối phương nói, tiếp tục tỷ thí, làm không cẩn thận thực sẽ chết ở chỗ này. 

Đường đường nửa bước Lĩnh Vực cảnh, cùng một tiểu tử Nguyên Thần cảnh trung kỳ tỷ thí, bị đánh chủ động nhận thua.

.

Càng nghĩ càng thấy tâm đau đớn. 

- Đều là tên ngu xuẩn Tống Hiên kia.

.

Càng nghĩ càng giận, cắn chặt răng. 

Nếu không phải Tống Hiên nói tin tức sai lầm, sẽ không bị đánh thành như vậy, trước đó chỉ có một người phế, hiện tại.

.

Ngay cả hắn cũng phế! 

- Nhận thua là tốt rồi.

.

Trương Huyền đứng thẳng người: 

- Thân là Danh Sư đường đường chủ, không nghĩ tới chấn hưng Nhân tộc, chỉ lo lợi ích cá nhân, bè lũ xu nịnh.

.

. Nếu như hôm nay thực lực của ta không đủ, chỉ sợ không chỉ mất mặt, làm không cẩn thận còn sẽ bị trọng thương, khó mà rời đi! Hôm nay chuyện này, ta sẽ báo cáo liên minh, xử trí như thế nào, do bọn họ quyết định! 

Đối phương dùng rượu ngon, dẫn tới kẻ địch cho mình ngược lại cũng thôi, nhiều nhất giáo huấn một lần, sẽ không nói thêm cái gì. 

Mấu chốt nhất là, cùng mình luận võ, không áp chế tu vi, còn vận dụng vũ khí! 

Nếu như không có nhiều khôi lỗi như vậy, không nhìn ra hắn thiếu hụt, không truyền thụ khôi lỗi phương pháp Chiến Sư hợp kích.

.

Hôm nay khả năng trọng thương ngã xuống đất chính là mình. 

Ở chuyện của Tống Hiên, mình không truy cứu quá nhiều, xem như rất công bình, vị này còn không buông tha, chỉ bằng vào độ lượng, liền không xứng làm Danh Sư đường đường chủ. 

- Ta.

.

Sắc mặt của Nhạc đường chủ trắng nhợt. 

Đối phương là Trưởng lão liên minh, hắn nói như vậy, cơ bản đại biểu kiếp sống chính trị của hắn đến đây kết thúc. 

- Được rồi, chư vị tiếp tục, ta nghỉ ngơi trước.

.

Biết hôm nay náo thành như vậy, tiếp tục chờ đợi sẽ dẫn tới càng thêm không vui, Trương Huyền xoay người đi ra ngoài. 

Vừa ra cửa, hai học đồ liền tiến lên đón, ở phía trước dẫn đường. 

Mặc kệ cùng Nhạc đường chủ náo ra mâu thuẫn như thế nào, thân là khách nhân, Danh Sư đường của Tiềm Xung đế quốc sớm đã chuẩn bị nơi ở. 

Đám người Trương Cửu Tiêu, Tôn Cường cũng theo sát phía sau. 

Nơi ở là một biệt viện, về đến phòng, thân thể nhoáng một cái, đi vào Thiên Nghĩ Phong sào. 

Lần yến hội này, mặc dù có chút không thoải mái, nhưng kiếm lời tròn năm mươi viên Tinh Nguyên thượng phẩm, xem như thu hoạch không nhỏ, vừa vặn nhìn xem có thể để tu vi đột phá đến Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, đến nửa bước Xuất Khiếu cảnh hay không! 

Nắm giữ loại thực lực này, coi như không mượn khôi lỗi, Nhạc đường chủ muốn tìm phiền toái, chỉ sợ cũng có thể đánh một trận. 

Khoanh chân ngồi xuống, cổ tay khẽ đảo, lấy ra toàn bộ Tinh Nguyên thượng phẩm. 

Huyệt đạo toàn thân mở ra, linh khí chảy vào trong đó, chuyển hóa thành Thiên Đạo chân khí, chậm chạp chảy xuôi. 

Ầm ầm! 

Không biết qua bao lâu, Nguyên Thần cảnh trung kỳ, thuận lợi đột phá. 

Nguyên Thần cảnh hậu kỳ! 

Răng rắc! 

Răng rắc! 

Răng rắc! 

Mới vừa đến hậu kỳ không lâu, chuẩn bị xung kích đỉnh phong, liền thấy năm mươi viên Tinh Nguyên thượng phẩm toàn bộ tiêu hao hầu như không còn, vỡ thành bột phấn. 

- Quả nhiên nương theo tu vi tăng lên, hiệu quả của Tinh Nguyên thượng phẩm càng ngày càng thấp.

.

Trương Huyền nhịn không được lắc đầu. 

Đột phá Nguyên Thần cảnh, cũng cảm giác được, xem như Tinh Nguyên thượng phẩm, công hiệu cũng dần dần giảm bớt, vốn cho rằng nhiều Linh Thạch như vậy, đủ để hắn tấn thăng đến Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, đáng tiếc thăng lên một tiểu cấp liền ngừng lại. 

Xem ra muốn nhanh chóng đột phá, trừ khi tìm được Linh Thạch cấp bậc cao hơn! 

- Đi ra xem một chút! 

Tiêu hao Linh Thạch hầu như không còn, không có cách nào tiếp tục tu luyện, Trương Huyền đành phải rời tổ ong, đi ra khỏi phòng. 

- Thiếu gia.

.

Thấy hắn đi ra nhanh như vậy, Tôn Cường cùng Trương Cửu Tiêu tiến lên đón. 

- Cửu Tiêu, ngươi quen thuộc Tiềm Xung thành không? Mang ta đi dạo một chút, nhìn xem có thể tìm địa phương hối đoái hoặc kiếm Tinh Nguyên thượng phẩm hay không! 

Trương Huyền nói. 

- Ba năm trước ta tới Tiềm Xung thành một lần, xem như quen thuộc.

.

. Trương sư nhu cầu cấp bách Linh Thạch? 

Trương Cửu Tiêu hơi nghi hoặc. 

Không phải ở trên yến hội, mới vừa kiếm lời mấy chục viên sao? Làm sao còn muốn? 

- Ừm! 

Trương Huyền gật đầu, cũng không giải thích.