Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Trước đó đám người bị Trương Huyền đánh ngất xỉu, từng cái kìm nén đến sắc mặt đỏ lên. 

Dù sức chiến đấu của bọn họ không bằng Thập Chiến Vương, nhưng cũng là nhân vật kinh nghiệm sa trường, chiến lực vô song...

Liên tục chiến thắng mười trận, còn có tâm tư ngụy trang, thừa nhận bằng phẳng như vậy, có thể chừa cho bọn họ chút mặt mũi được không? Bất quá, suy nghĩ kỹ một chút, lấy thực lực của Hồng Dương, đừng nói liên tục chiến đấu mười người, coi như hai mươi, khẳng định cũng sẽ không quá mệt mỏi. 

Chẳng lẽ gia hỏa chiến đấu với bọn hắn lâu như vậy, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống, cũng có loại thực lực này? Đám người đồng loạt nhìn về phía Trương Huyền, muốn từ trên mặt đối phương nhìn xem Hồng Dương nói, có phải chính xác hay không, lại thấy ánh mắt đối phương trống rỗng, thân thể run rẩy, vẫn một bộ như muốn té xỉu. 

- Ta không có loại năng lực này.

.

Trương Huyền lắc đầu, uể oải: 

- Hiện tại ta đã không kiên trì nổi, không có cách nào chiến đấu với ngươi.

.

Sinh Tử lôi đài của chợ đen này, kiêng kỵ nhất là giở trò dối trá, hắn cũng không muốn gây phiền toái. 

- Cái này không thể tuỳ theo ngươi! Hồng Dương ta muốn chiến đấu với ai, còn không người có khả năng ngăn cản! 

Tròng mắt của Hồng Dương hơi híp, tiến về phía trước một bước. 

Ầm ầm! 

Toàn bộ lôi đài bị chân khí rót đầy, lực lượng hùng hồn áp bức tới, cho người ta một loại cảm giác không chiến thì đừng nghĩ rời khỏi. 

- Ngươi khinh người quá đáng.

.

Trương Huyền nâng đầu lên, trong mắt cực kỳ phẫn uất. 

- Khinh người? 

Hồng Dương lắc đầu: 

- Động thủ đi, ngươi không dùng toàn lực, ta có thể bảo đảm ngươi sẽ chết ở đây! 

Nhẹ nhàng cười một tiếng, chân khí ở trong lòng bàn tay lưu chuyển, tựa như lúc nào cũng sẽ cho ra công kích mạnh nhất, để cho người ta không chống đỡ được. 

- Hồng Dương khăng khăng muốn chiến đấu, hai người chiến một trận là tránh không được, các ngươi đoán ai có thể thắng? 

- Còn cần nghĩ sao, ta cược Hồng Dương! 

- Ta cũng cược Hồng Dương, mỗi lần hắn chiến đấu, đều cực kỳ tàn bạo, xé nát người, lần này… ta đoán tên kia sẽ bị xé thành bốn mảnh! 

- Ta cảm thấy là sáu mảnh! 

- Mặc kệ mấy mảnh, dù sao cũng chết chắc.

.

.

.

Nghe được Hồng Dương nói, đám khán giả đều kích động đến vẻ mặt đỏ lên. 

- Đánh cược.

.

Thấy mọi người cực kỳ hưng phấn, Trương Cửu Tiêu cũng hưng phấn xiết chặt nắm đấm. 

Mấy trận trước, tỉ lệ đặt cược đều không kém nhiều, nhiều nhất vượt lên gấp đôi, Hồng Dương này hung mãnh như vậy, tỉ lệ bồi khẳng định rất lớn. 

Đi tới trước mặt người đặt cược, quả nhiên thấy tỉ lệ bồi Trương Huyền chiến thắng, đạt đến gấp mười lần! 

Nói cách khác.

.

Hầu như tất cả mọi người đều mua Hồng Dương chiến thắng, căn bản không có người tin tưởng gia hỏa bất cứ lúc nào cũng sẽ té xỉu kia có khả năng thắng được! 

- Kiếm lợi lớn.

.

Con mắt tỏa ánh sáng, Trương Cửu Tiêu đưa tới không gian giới chỉ trong tay: 

- Ta cược một ngàn tám trăm Tinh Nguyên thượng phẩm, mua Trương Huyền chiến thắng! 

- Mua Trương Huyền? 

Người phụ trách bắt nhìn thấy gia hỏa kia còn mua cái tên này, lắc đầu, cũng không nhiều lời, làm xong thủ tục. 

Không có người cược, bọn họ làm sao kiếm tiền? Có thể đoán được, một ngàn tám trăm Linh Thạch của tên này, nhất định phải thua.

.

Khán đài đặt cược, mua đến hừng hực khí thế. 

Trên đài, Hồng Dương nhìn về phía thanh niên trước mắt: 

- Động thủ đi! 

- Thôi được rồi, ta không phải là đối thủ của ngươi.

.

Trương Huyền lắc đầu. 

- Không phụ thuộc vào ngươi nữa rồi! 

Thấy hắn vẫn cự tuyệt, lười tiếp tục nói nhảm, Hồng Dương cười lạnh một tiếng. 

Phần phật! 

Thân ảnh nhoáng một cái, xuất hiện ở trước mắt, nắm đấm to lớn nổ vang, nghiền ép mà tới. 

Thân thể hắn rất lớn, Trương Huyền ở trước mặt giống như hài đồng, dưới một quyền tiếng gió rít gào, mang theo tiếng sấm xé rách không khí, xem ra chỉ cần bị đánh trúng, sẽ lập tức bị đập thành bánh thịt. 

Thấy đối phương nói động thủ liền động thủ, Trương Huyền cực kỳ bất đắc dĩ. 

Không hổ là gia hỏa nhiều lần kinh nghiệm sinh tử, giác quan thứ sáu thật mạnh. 

Mình ngụy trang rất giống, bốn phía không người nhìn ra, hắn không buông tha, rất hiển nhiên thực lực chân chính tuyệt không phải đơn giản như vậy. 

- Được rồi.

.

Cảm nhận được lực quyền nghiền ép tới, hùng hồn mạnh mẽ, xem như là hắn, không ngăn cản mà nói, làm không cẩn thận cũng sẽ bị đánh chết tại chỗ, Trương Huyền cực kỳ bất đắc dĩ, dời qua bên cạnh một bước. 

Rầm! 

Một bước không lớn, lại vừa vặn tránh né công kích của đối phương. 

- A! 

Lực quyền chưa dứt, nắm đấm của Hồng Dương biến thành quét ngang truy tới. 

- Biến chiêu thật nhanh.

.

Trương Huyền giật mình. 

Đổi lại người khác, mình sử dụng cảnh giới nhập vi tránh né, tất nhiên sẽ trực tiếp rơi vào khoảng không, lại khó đuổi kịp, tên này ngược lại tốt, tạm thời biến chiêu, không có bất kỳ trúc trắc, giống như trước đó đã chuẩn bị xong, phản ứng cùng ý thức chiến đấu này, so với Hình đường chủ cũng không kém bao nhiêu. 

- Đoán chừng.

.

. đã bằng một phần ba của ta.

.

. Lợi hại! 

Tính toán một chút, Trương Huyền cực kỳ kinh hãi. 

Một lôi đài ở chợ đen, đuổi kịp một phần ba tốc độ phản ứng cùng ứng biến của hắn, đã cực kỳ đáng sợ. 

Biết không kịp trốn tránh, bỗng nhiên phun ra một hơi, ngực Trương Huyền ép xuống, cả người như một tờ giấy mỏng.